Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Thân gái dặm trường (p6)


HồI 5: DẠO KHU CHỢ ĐÊM

Trời vẫn còn mưa, hắn hỏi cô có muốn mượn dù của nhà trọ hay ko, cô bảo khỏi, vì có mang theo 1 cái áo mưa cá nhân, tới cổng trời đổ mưa to, đứng ngoài mái hiên, đám tút tút bu lại hỏi và hét giá 3usd. Tên Ult muốn đồng ý, UM cản lại,trả giá 1usd, ko đi thì thôi. Cha Ulf tròn xoe nhìn cô ngạc nhiên, đám tut tut phân trần : “miss à, chợ đêm xa lắm , trời lại đang mưa”. Ulf nói thankyou với đám tut tut rồi bỏ đi, đang mưa mà hắn cứ đội mưa đi (chắc ko muốn dây với đám tut tut) ko thấy có mái hiên che, UM chui vào gần xe tải định mặc áo mưa, ai ngờ 1 tut tut đến hỏi đi đâu và đồng ý với giá 1usd, thế là lên đường đ chợ đêm. Mưa mỗi lúc một to, máy ảnh chụp hình mờ căm, tới chợ đêm, UM móc ví ra trả tiền xe thì Ult nhanh tay hơn trả trc. Mưa bớt nặng hạt, nhưng UM vẫn trùm áo mưa dạo chợ. Chợ Cam rực rỡ với nhiều món hàng lạ mắt. Tên Ulf rủ tới nhà hàng đi ăn tối, UM không chịu, đòi ăn trong khu chợ (vì chắc chắn ở chợ rẻ hơn, chứ ăn nhà hàng , lát hết 10 usd, chằng lẽ mỗi thằng 5usd à, đâu có ngu mà đốt tiền). Tên này bảo ko sao đâu, hắn mời. Cô nói không, phần tao tao tự trả. Tên này đồng ý ăn trong chợ, mỗi que thịt, cá xiên giá 2000 riel (10000vnd) UM chọn 6 que, hết 12000 riel. Tay Ulf móc 10 usd ra trả, UM nói có tiền lẻ để cô trả. Hắn ta lại bảo hắn ta cần đổi tiền lẻ nên để hắn trả. UM thấy vậy móc 6000 riel trong ví ra đưa tay Ulf, nói trả phần mình, tay ult nhất định ko chịu lấy, giằng co hoài thấy mệt, với lại đang giữa chợ, UM rút lại và định lát sẽ mời uống nước.

Ăn xong rủ hắn đi uống nước mía quán đối diện, hắn bảo ko uống, nhưng đang khát, UM gọi 2 ly nước mía, tay Ult thấy vậy đành cầm ly nước mía nhưng ko mặn mà lắm. Hắn cất giọng hát 1 bài hát đại ý là “Sáng nước mía, chiều nước mía và tối cũng mía nốt” . Thấy ngại, UM ngó vào cửa hàng lưu niệm rồi mua đại 1 món tặng hắn ta. Tên này khá lịch sự, thấy cô mua hàng hắn đứng ở góc cột điện chờ. Mua xong đem tặng hắn, bảo là cám ơn bữa ăn tối và để làm kỉ niệm. Hắn ngạc nhiên, bảo ko cần phải làm thế. Cô bảo: “Cầm đi, tao ngại bữa ăn tối của mày quá”. Hắn lắc đầu bó tay. Phải làm vậy cô mới không áy náy, để ng lạ mới bữa tối là điều không nên tí nào. Tay Ulf nhận quà xong có vẻ cảm động lắm, nói đây là lần đầu hắn được một người đi bụi tặng quà Trong khu chợ đêm có 1 sân khấu ngoài trời, một anh chàng ca sĩ người Cam đang đứng trên sân khấu hát, cô lấy máy ảnh ra chụp, chất lượng ảnh hơi mờ. Ulf rủ đi dạo 1 vòng ngoài khu vực quanh chợ, UM hơi lưỡng lự, hỏi buổi tối đi vậy có an toàn không? Tên này bảo không sao, hắn đi hoài. Qua 1 cái quán bán rượu, bia, hắn nói hello với cô bán hàng cực đẹp đang mỉm cười rất tươi (quên chụp hình cô này) Hắn hỏi UM có muốn vào xem hạt cườm kết bằng tay hay không, UM đồng ý. Tưởng hắn ta mê hạt cườm, ai ngờ vô quán, hắn nói hắn uống tí bia, còn cô đi xem hạt cườm. Cô bán hàng khá thân thiện, chỉ những sản phẩm cườm tay . 1 lát sau 1 bà tây chạy tới thân thiện bắt tay và gọi đúng đích danh tên UM. Cô ngạc nhiên, đằng xa, tay Ulf vẫy tay cười giải thích: “Tao nói với cô ấy mày từ VN tới”. Thì ra Ulf và bà này biết nhau, bà tây chính là chủ cửa hàng hạt cườm kiêm quán rượu mini (chắc bán mắc chẳng ma nào mò đến mua, trong quán trừ có UM và tay Ulf). Cô coi chán, kêu hắn đi mà chẳng hỏi giá bất cứ món nào. Hắn hớp đại nửa lon bia còn lại rồi đi theo cô, bà tây và cô bán hàng cười tươi như hoa, hỏi nếu có ưng ý Sp nào thì mua làm kỉ niệm, UM mỉm cười cám ơn. Họ chào tạm biệt khá thân thiết, quán ko cho chụp hình về các sp cườm nên UM không thể táy máy chụp ảnh được.

Qua khu vực hàng quán sang trọng, tay Ulf rủ cô vào uống nước. Cô nói lần này để cô mời, hắn ko chịu, UM nói vậy thì share ra, phần thằng nào thằng đó trả. Cô phục vụ xinh tươi như hoa (kém bên quán hạt cườm chút) tươi cười chào hắn, hắn giới thiệu UM là bạn ở cùng khu trọ và vừa từ VN sang. Cô này nghe xong chạy tới bắt tay với UM và làm quen. UM cũng vui vẻ tám với cô này, sau đó gọi 1 ly sinh tố xoài, tay Ulf gọi 1 lon bia. Lúc chờ mang nước ra, Ulf có vẻ ái ngại, nói :“Mày đừng lo, tao biết mày không tin tưởng những người uống bia, nhưng 2 lon ko sao đâu” (chỗ hạt cườm 1 lon, giờ 1 lon). Cô cười lưu manh: “ Tao đâu có sợ” (Xem lại bài lần đầu đi bụi, dù có run cầm cập cũng không dc sợ hãi). Ulf tiếp tục phân trần: “Tao biết thường không tin tưởng ng uống bia rượu, nếu là tao tao cũng không tin, nhưng tao uống từ hồi 15 tuổi, quen rồi”. UM cười : “Tao nói không sao, mày cứ tự nhiên đi” ( mà sao tay Ulf biết UM nghĩ hắn uống bia rượu thế nhỉ, chắc hắn dò dc sóng, chứ UM không biểu hện ra ngoài). Cô phục vụ xinh đẹp bưng nước ra, chúc ngon miệng và tiếp tục 8 với UM đã đời, nào là về du lịch, đất nước và cả…chính trị, cô này cũng từng qua VN du lịch và có cảm tình với VN, nói rằng chính phủ 2 nước quan hệ tốt nên dân 2 nước cũng vậy (UM nghĩ thầm, chứ ko phải một số người Khmer có câu thành ngữ: Việt Nam Campuchia đoàn kết sờ mơ lét hết balo hả- đại ý nói là ngoài mặt vậy thôi, chứ tin nhau thì sơ hở là mất đồ ngay). Sau đó còn chụp hình với UM nữa.

UM và tên Ulf ngồi uống nước 8 chuyện, cô hỏi hắn sao không thấy nhắc tới ng yêu hay vợ (46t rồi còn gì) Hắn nói hắn già rồi nên ko định cưới vợ nữa, với lại đi bụi dài hạn như hắn ở tứ xứ, chỗ này dăm bữa lại đến chỗ kia nên không quen ai được lâu dài vì thường xuyên di chuyển. Hắn có 1 cô bạn gái người Thái Lan, nhưng lại không tính chuyện cưới xin. Thứ 4 tuần sau hắn qua Thái thăm bạn gái, rủ cô qua đó chơi, UM từ chối, bảo vài ngày nữa phải về VN. Hắn ngạc nhiên lắm,hỏi sao về. UM thật lòng tâm sự với hắn, bảo cô phải lòng một người mà không biết phải làm sao, trong đầu cô suốt ngày nghĩ đến người đó mà ko dứt ra được, trong khi người đó lại không có biểu hiện gì đặc biệt trên mức với cô cả, cô cảm thấy đau khổ vô cùng và muốn chạy đi thật xa. Thậm chí bây giờ đang ngồi đây, nhưng cô luôn nghĩ về người ấy. Hắn nghe xong tỏ vẻ thông cảm, hỏi sao cô không nói lời yêu người kia. UM phân trần: “Văn hóa nước tao con gái k dc nói trước nên tao không biết phải làm sao, tao không dám liều mạng, nói ra mà không được tao cảm thấy nhục và xấu hổ vô cùng”. Hắn ngạc nhiên dữ lắm về cái “văn hóa” mà UM kể ấy. Tự nhiên UM bị xúc động khóc, gọi cô phục vụ lại hỏi thăm xem ở đây có bán sim Metphone k?Cô phục vụ bảo không, muốn mua sim phải ra chợ đêm mua và phải có passport, vì Cam không bám sim cho người nước ngoài. UM thấy lằng nhằng quá nên nhăn mặt. Tay Ulf có vẻ thông cảm: “Thôi, mày ở đây có mấy ngày mua sim làm gì cho tốn, tao cho mày mượn Dt gọi về cho người yêu” (ủa, cô không nói gọi cho ai, chỉ hỏi mua sim sao hắn đoán ra hay thế nhỉ????). UM đồng ý, bảo hắn lát về tới nhà trọ nhớ cho mượn Dt. Cô tươi tỉnh hẳn lên, khác với cái vẻ mặt đần đần từ lúc đi chơi tới giờ. Tay Ulf hình như nhận ra điều đó nên mỉm cười (hắn cười đểu đó mà). Hắn bảo hắn già rồi, không còn cảm xúc yêu đương nữa, đúng là ng trẻ có khác. UM bảo đây cũng là lần đầu tiên cô cảm thấy rất “không ổn” khi phải lòng 1 người. Trước đây cô không có cảm giác với mấy thằng con trai nên tâm lí thoải mái lắm. Hắn ta lại à lên một tiếng kinh ngạc. Cô muốn gọi Dt cho anh nên kêu tay Ulf uống nhanh rồi về, tay này lại vội vàng uống hết ly bia và chạy theo cô.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét