Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Hiển thị các bài đăng có nhãn Tâm sự - vụn vặt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tâm sự - vụn vặt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

Nghệ thuật là sự kiên nhẫn



Cha sanh mẹ đẻ, mà tới giờ mới kiên nhẫn thêu hết một chiếc khăn tay. Giờ mới ngộ ra được, thêu khăn không phải khéo léo là quan trọng nhất, quan trọng nhất là tâm phải tĩnh (CALM) như nước mùa thu, kiên nhẫn (PATIENT) thêu từng mũi một đến khi hoàn thành. Một bài học đáng giá mà ở tuổi 35 mình mới hiểu.
Chiếc khăn thêu đầu tư thời gian nhất 

Hồi nhỏ từ lúc học mẫu giáo được cô ruột cho một cái khăn thêu để cài áo khi đi học. Con nít hay thò lò nhảy mũi, nhưng mình tương đối sạch sẽ, nên chỉ đeo khăn để trang trí chứ ít khi dùng. Được thời gian bị bạn cùng lớp mẫu giáo ăn cắp khăn thêu, mình còn không biết đứa nào lấy trộm. Một hôm cô ruột đi qua nhà hàng xóm nấu tiệc thấy con bé hàng xóm đang phơi chiếc khăn cô tặng mình thì mới biết bị nó đua đồ của mình. Mình buồn lắm, khăn thêu là vật phẩm xa xỉ thời đó, các bạn cùng lớp của mình chỉ có mang khăn trơn mà thôi.

Lên lớp 5, được mẹ dạy thêu một vài mũi cơ bản, mẹ không biết nhiều nhưng đủ để làm ra một cái khăn tay xinh xắn. Mình vừa học vừa thêu, nhưng chưa bao giờ hoàn thành 1 cái khăn, do không đủ kiên nhẫn. Thông thường mình chỉ làm một phần rồi để mẹ bao lô phần còn lại. Khi làm mình luôn nghĩ đến việc phải thêu sao cho nhanh chứ không quan tâm đến thẩm mỹ. Kiểu làm việc trả nợ quỷ thần vậy.

Lớn lên tự thêu khăn được một vài cái cho mình, nhưng mình chỉ thêu được các sợi mảnh, vì thêu hình dáng sợi mảnh khá nhanh, phù hợp với tính cách của mình. Nói chung là mình suy nghĩ, làm việc, đi đứng và nói đều nhanh nên không thể chịu được cái cảm giác thêu khăn rù rù.

Lần đầu tiên, ở độ tuổi u40, tâm tính đã vơi đi được sự nông nổi rất nhiều, thêu được một chiếc khăn mỹ miều, khi thêu không rối chỉ, từng mũi một mà bước, tâm trạng lúc thêu hoàn toàn tĩnh tại chứ không sốc nổi như thời trẻ. Mình biết mình đã thay đổi rất nhiều so với trước đây.
Khăn tay và khẩu trang Yun tự làm nhân mùa dịch Corona


Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

LÀM GÌ KHI ĐƯỢC Ở NHÀ PHÒNG DỊCH???



(Hình như mình sinh ra ở cung Khẩu Nghiệp nên không khẩu nghiệp không ăn ngon mà)
Từ hôm qua tới giờ một vài kẻ vô minh xúi đi trữ đồ ăn thức uống gì đó, thế là nghe đồn ở TPHCM hết mì gói, đi 10 tiệm không mua được, y như vụ khẩu trang vậy, nên khiến Yun Yun tạo nghiệp hôm nay là cái miệng không nhịn được.


Thứ 1: Những điều căn bản phòng dịch do bộ y tế khuyến cáo chắc mọi người đã đọc hết rồi, và thuộc lòng rồi nên Yun không nhắc lại nữa. Có điều đó chỉ là những điều căn bản nhất, mọi người không nên coi đó là cách tốt nhất rồi không cần sợ nữa. chính sự vô minh đó giết chết bản thân đó. Yun vốn sợ chết, nhưng là sợ chết trong vô minh, vì chả khác nào tự đi tìm chết cả. Còn nếu đã làm tốt nhất mà bị trời gọi thì Yun cũng không sợ lắm đâu, bình tĩnh là khác.


Thứ 2: Thấy được cho ở nhà, mừng quá, mua 1 đống đồ ăn về vợ chồng con cái nấu ăn linh đình, nghĩ chỉ cần trốn trong nhà là corona nó không tìm tới đâu. Đó là sai lầm. Hai hôm nay có việc phải ra ngoài, không phải đi mua đồ ăn trữ gì đâu, đồ ăn đủ 1 tuần là được, tránh ra ngoài nhiều thôi. Mình đi mua nước tẩy bồn cầu, nước lau sàn về nhà để làm vệ sinh nhà cửa. Bây giờ, nhà các bạn cũng có thể trở thành ổ dịch corona rồi đó. Corona ở đâu? Bạn ra ngoài, xe cán phải nước bọt, bà bán hàng hắt xì vào áo, tóc, đồ ăn làm sẵn, dép dẫm phải nước bọt của người nhiễm corona, đi chợ mua đồ tươi sống có dịch. cho nên mỗi bước đi bạn đều phải đi trong tỉnh thức. Yun hi vọng mọi người dành thời gian nghỉ này, vệ sinh sát khuẩn nhà cửa từ đầu tới chân, kĩ ở từng choi tiết một. Một xã hội ý thức là mọi người cùng ý thức, chứ xin lỗi, ở cùng mấy người vô minh, hàng xóm bị hết rồi bạn nghĩ bạn thoát chắc???


Thứ 3: Một số cách phòng dịch ngoài khuyến cáo của bác sĩ. Bác sĩ đang lo chống dịch cứu người, họ chỉ nêu cái cơ bản cho bạn phòng thôi, thời gian đâu dặn từng chi tiết nhỏ cho bạn, nhưng bạn phải biết corona có thể đến nhà bạn trong sự vô minh của bản thân, cụ thể như sau:


1. Hạn chế ra ngoài nhiều nhất có thể, mua đồ đủ dùng để tránh gian thương đục nước béo cò.

2. Sau khi về nhà, rửa xe và chà dép bằng xà phòng để loại bỏ nước bọt chứa bị khuẩn bạn bạn lỡ mang theo về.
3. Tắm ngay lập tức với xà bông diệt khuẩn, cởi bỏ hết quần áo giặt bằng xà phòng phơi dưới ánh nắng mặt trời, vì nếu chỉ tắm không thôi, bạn để 1 đống đồ dơ cho corona núp tạm rồi đó
4. Dùng nước lau nhà, lau sạch sẽ nhà, coi như dọn nhà đón tết lần 2, xịt sát khuẩn nắm cửa tay và 1 số nơi nghi ngờ corona.
5. Rửa mắt bằng nước muối sinh lí, để lỡ dính corona ngoài chợ cũng rửa trôi dc vài chú ra ngoài.
6. khăn chùi chân thường xuyên giặt và phơi nắng, chỗ này corona núp nhiều nè.
7. Ăn chín uống sôi, tắm nước ấm, có điều kiện pha thêm tí muối, tinh dầu vào nước tắm.
...
Bạn dọn nhà sạch sẽ đón chào corona thì chả corona muốn mò tới, nó chỉ thích chơi với mấy người ở bẩn thoai.


Thứ 4: Dọn nhà lao động vệ sinh cũng như tập thể thao, giúp cơ thể khỏe mạnh, tăng sức đề kháng.


Thứ 5: Có người từng hỏi mình rằng không biết tự nhiên muốn gửi thông điệp gì cho chúng ta, sau một đêm tĩnh lặng ngồi thiền mình nghiệm ra, mình không muốn giải thích chi tiết, nhưng tóm tắt bằng các từ như sau: tránh phá hoại tự nhiên, sống tối giản và gần gũi với thiên nhiên, hạn chế sát sanh và ăn uống vô độ, chỉ lấy đủ dùng, hạn chế lòng tham lam vật chất, giảm sự vô minh của bản thân, đặc biệt là phải giữ vệ sinh thật tốt trong lối sống hàng ngày.


Quyền lực của con người không bao giờ là tối thượng, nó luôn bị giới hạn bởi tự nhiên. Anh có dùng quyền cấm đoán như thế nào, nhưng tới khi nó xảy ra nó ắt phải xảy ra. Tử thần có mò tới thăm thì vua cũng chết chứ đừng nói thứ dân, trước mặt tử thần, mọi người đều bình đẳng. Chỉ có sự vô minh của con người là vô hạn mà thôi. Cai trị bằng sự từ bi, trí huệ, đừng bao giờ dùng lệnh khi không cần thiết, những người dùng lệnh vô tội vạ, thực ra đã nói lên rất rõ con người của họ: bất tài, yếu kém, vô tri.

Corona cũng không quá đáng sợ, vì nó không đến nỗi chết người, nhưng nếu tất cả mọi người đều nhiễm mà bệnh viên quá tải, tới lượt bạn bệnh mà ko có máy thở thì bạn xác định đi hen.


Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019

Những thần tượng mà Yun Yun ngưỡng mộ

Yun hay bảo là mình không có thần tượng, thực tế không phải vậy, Yun Yun cũng có thần tượng của mình đó nha, có điều là Yun không có thần tượng là ngôi sao mà thôi. Nay bật mí tất tần tật thần tượng của Yun Yun cho bạn biết nè, biết để chơi thui chứ Yun nghĩ chưa chắc bạn giống Yun đâu hen.

Thần tượng khoa học: Albert Einstein và Isaac Newton. Đây là hai nhà khoa học vật lý nổi tiếng, nếu bạn muốn biết thêm về 2 thần tượng này thì có thể search Google dễ dàng hen.

Thần tượng nghề nghiệp: Yun sở dĩ theo nghề giáo viên là do thần tượng thầy chủ nhiệm cấp 3 của mình. Vì học chuyên nên hầu như Yun chỉ có 1 thầy chủ nhiệm suốt cả cấp 3. Vì thầy khá lớn tuổi nên cuối cấp có thêm một thầy trẻ khác phụ thầy về mặt giấy tờ và quản trẻ nữa, nhưng ai cũng hiểu người chịu trách nhiệm sinh tử cho lớp Yun chính là thầy ấy. Thầy tên là N.A. T, là giáo viên vật lý cũng thuộc dạng máu mặt trong tỉnh Yun, thầy mà đứng nhì thì đừng ai mong đứng nhất về chuyên môn ở cái tỉnh Yun ở đi, cọp một vùng đó. Thầy giỏi Vật lý là 1 chuyện, thầy còn giỏi toán, làm làm thơ hay, tâm hồn rộng mở, tầm nhìn xa, tư tưởng cực kì tiến bộ chứ không phải như các cụ già phong kiến mà chúng ta tưởng tượng đâu. Thầy chủ nhiệm 3 năm nhưng lớp Yun luôn sống trong không khí thoải mái và yêu thương, thầy không quản bọn Yun quá chặt để bọn Yun ngộp thở, khuyến khích bọn Yun thường xuyên đi chơi nhiều để "thông minh" hơn, hihihihi. Tính thầy Yun hơi gàn, ai mà thích tỏ vẻ thì coi chừng thầy đập cả kiến thức chuyên môn lẫn xã hội. Đồng nghiệp hoặc người quen mà lấy cái bằng thạc sĩ, tiến sĩ ra để cà khịa với thầy là coi chừng mang nhục, vì thực lực họ không thể bằng thầy Yun được. Thầy Yun chỉ là một cử nhân thôi, về sau được phong nhà giáo ưu tú, thầy có viết rất nhiều đầu sách Vật lý chuyên có giá trị, bài thầy cho có rất nhiều sự sáng tạo chứ không đơn thuần là đi copy chỗ khác rồi giải như một số sách tham khảo lá cải khác, và các bài thường rất khó. Yun học sách thầy từ những năm cấp 2, lúc còn chưa biết mặt thầy là ai. Ngoài ra Yun cũng hay thích đọc thơ thầy trên các trang báo của tỉnh nhà. Tới lúc vào cấp 3 thì biết người mình hay dùng sách tham khảo và người mình thích thơ chính là thầy chủ nhiệm đang đứng sờ sờ trước mặt mình. Thầy rất thương yêu học trò của mình, đôi khi phải nói là rất cưng chìu bọn Yun hết mực. Trước đây có một số giáo viên làm Yun có ác cảm với nghề giáo và không muốn theo ngành này, nhưng từ khi Yun gặp thầy chủ nhiệm của mình, Yun chuyển sang thần tượng và mong muốn theo nghề giáo. Thầy là mẫu người tài đức vẹn toàn mẫu mực luôn đó. Ngoài tài hoa thầy còn rất đẹp trai (khi Yun học thầy thì thầy đã già, nhưng vẫn còn đẹp lão lắm lắm luôn đó nha, còn coi hình lúc trẻ của thầy thì chỉ có thể nói là xuất sắc, keke).

Thần tượng học hành: Yun có rất nhiều sư huynh sư tỷ và bạn bè trong trường, số người học giỏi cũng không ít, nhưng Yun thích nhất một sư tỷ học trên mình 2 khóa, đẹp gái, học giỏi hơn cả các đấng nam nhi, phong cách thì chuẩn mực lạnh lùng đúng kiểu Yun thích. Tuy nhìn lạnh lùng vậy thui, chị ấy là người nhân hậu và tình cảm đó. Em trai của chị ấy là thằng bạn thân của Yun Yun luôn, chơi với nhau từ nhỏ lận, thằng em chị ấy học cũng không tầm thường, tốt nghiệp thạc sĩ toán mà toàn 9.5 với 10 điểm không thì hiểu rồi đó, giỏi vậy nhưng Yun không thần tượng hén, vì hồi nhỏ cũng có lúc nó chỉ đứng thứ 2 xếp sau Yun nên Yun không nể lắm. Yun chỉ thần tượng chị ấy thôi thì biết là chị ấy ghê gớm cỡ nào rùi hen. Vừa rồi chị có hướng dẫn Yun giảm cân nữa nè, bạn muốn giảm/ tăng có thể đọc thêm tại đây. Hiện chị đang làm bác sĩ hen. 

Thần tượng ý chí: Hồi học đại học, Yun có may mắn được học một học phần do một thầy tiến sĩ giảng dạy, phong cách thầy cũng rất bình dân, nhưng chuyên môn thầy nắm tốt vô cùng, cộng với sự chỉn chu từng chút một của người làm khoa học nữa. Yun may mắn được thầy hướng dẫn luận văn hồi đại học luôn, nên cũng khá thân với thầy. Thầy sống rất tình cảm, nhưng chuẩn mực cái gì ra cái đó. Nếu làm việc thì phải chú ý giờ giấc và chăm chỉ làm việc, chứ linh tinh thì coi chừng bị chém bay đầu, được học thầy đó là một diễm phúc của Yun, vì ngoài kiến thức Yun còn được rèn cả tác phong nữa. Yun thích nhất câu nói của thầy là: "Ai mời cafe thì tui đi uống ngay, vì không phải lúc nào cũng được mời, còn công việc để khuya làm vẫn còn kịp". Thầy nói vậy thôi, là do thầy thích thầy mới đi, chứ bình thường thì đừng hòng mời được thầy. Thầy khá là bận rộn mà. Yun có thời gian được thầy tin tưởng cho dạy kèm 2 đứa con nhà thầy, lúc đó đang học cấp 2, hai nhóc nhà thầy thông minh cực kì và rất cá tính, Yun thích 2 em đó lắm. Khả năng toán của 2 đứa con thầy khá nổi bật, chắc thừa hưởng từ gien thầy. Yun cũng dạy kèm cho cháu thầy nữa, là con của em gái út thầy. Em út thầy còn khá trẻ, vui tính. Có hôm Yun nghe chị ấy kể là cả nhà ai cũng sợ thầy, vì thầy là con trưởng, nói cái là em út răm rắp nghe theo chứ không dám cãi. Giả sử nhà đang có tiệc tùng đi, mọi người ăn nhậu đánh bài vui vẻ, thậm chí tuyên bố chiều nay nghỉ làm ở nhà xõa cùng anh em, nhưng khi thấy thầy về tới cổng là cất ngay bộ bài với bia bọt đi, rồi ngồi im re luôn, sau đó lần lượt xin cáo từ vì chiều còn phải ...đi làm, kakaka. Yun nghe chị kể mà mắc cười quá, hóa ra không phải Yun là người ngoại lệ biết sợ thầy. Chị còn kể là hồi xưa thầy làm giảng viên, nhà còn rất nghèo, nghèo lắm luôn ý, có một sinh viên đem mấy chỉ vàng tới hối lộ thầy xin qua môn, thầy nghe xong cho anh sinh viên đó rớt hết đợt này tới đợt khác luôn. Vậy mà thầy không hề nói cho gia đình biết, mãi mười mấy năm sau khi gia đình đã khá hơn, một người bạn dạy cùng thầy lúc xưa tới nhà chơi mới kể lại chuyện cũ, em gái thầy bảo nếu là chị ấy, biết nhà nghèo vậy, và số tiền nhiều đến mức có thể nuôi cả gia đình trong nửa năm thì chắc nếu là chị ấy cũng cầm luôn cho rồi, chứ cái đói khi đó còn khủng khiếp hơn lương tâm nghề nghiệp nữa. Vậy mà thầy đã coi chuyện đó rất nhẹ nhàng, không hề lay động. Cả nhà nghe xong câu chuyện rất nể thầy, vì không mấy ai làm được chuyện đó trong thời buổi đói kém hoành hành. Vậy mới thấy cái chí của người quân tử nó mạnh mẽ cỡ nào, Yun thần tượng thầy lắm luôn. Lúc thi vào đại học, thầy phải cao hơn người khác tận 5đ thì mới vào được vì gia đình thầy có lí lịch theo chế độ cũ, nhưng chuyện đó không làm khó được thầy, thầy vốn giỏi mà, vẫn ngày đêm đèn dầu học hành và đậu vào đại học, học tốt rồi đứng nhất lớp bình thường. Thầy tốt nghiệp tiến sĩ tại Pháp, nên Pháp văn của thầy hơi bị hay. Có lần Yun nghe thầy hướng dẫn thạc sĩ cho Yun bảo rằng: "Luận văn tiến sĩ của tui còn nhờ anh ấy sửa văn chương câu cú cho mà" (à, hai thầy cùng tốt nghiệp một trường bên Pháp nên là sư huynh sư đệ của nhau, sở dĩ Yun làm luận văn thạc sĩ với thầy này là do thần tượng giới thiệu cho luôn đó)

Thần tượng đi bụi: Cái này Yun có viết một bài riêng rồi, chính là chủ nhân của blog Thích Đi Bụi, chị Quỳnh Dung hen. Yun mà đọc các bài về đi bụi của chị ấy là quên ăn quên ngủ luôn đó. Bạn có thể coi bài Yun từng viết để biết lí do vì sao Yun thần tượng chị ấy nè, Vì sao tôi phát cuồng vì Nguyễn Đức Quỳnh Dung.

Đếm sơ sơ Yun cũng có tới 6 thần tượng rùi nè, cũng đâu ít phải không, kekekekekekeke

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

Giảm (hoặc tăng) cân bằng phương pháp thực dưỡng

Cuối tháng 7 vừa rồi, Yun béo đi khám sức khỏe với tỷ muội trong sư môn, nhảy lên cân thì đã xấp xỉ nửa tạ. Yun béo hoang mang quá đi, vì suốt một thời đi học Yun chỉ ở mức 38kg, sau đó đi làm thì xấp xỉ 40kg. Sau này về hẳn sư môn thì có tăng cân chút, chắc do dinh dưỡng tốt hơn, rồi thành 42kg. Yun tự thấy là ổn rồi. Tự nhiên một buổi sáng đẹp trời, khi bạn nhảy lên cân, chưa ăn uống gì mà gần nửa tạ (48.5kg) thì quả thật không chấp nhận được. Thế là Yun béo quyết định giảm béo làm Yun mi nhon như thời xưa, nên đã xin gặp thần tượng để được tư vấn.

Nói về thần tượng của Yun một chút, chị ấy là sư tỷ học cùng cấp 1,2 và 3 với Yun Yun, trên Yun 2 khóa, chị học chuyên toán và rất giỏi. Yun có rất nhiều sư tỷ, ai cũng tài hoa thông minh, nhưng sư tỷ thần tượng thì chỉ có duy nhất 1 người mà thôi. Nói về cái sự giỏi của chị ấy có thể mô tả như vầy nè, lỡ chị ấy mà đứng nhì thì đừng ai mong đứng nhất đi, cho nên vậy Yun mới thần tượng chứ. Hồi ở chung kí túc xá, Yun rất thích ngắm chị ấy mỗi lần chị ấy đi lấy nước uống ngang qua phòng Yun mỗi khi học bài. Chị đẹp gái nè, có phong cách của quý cô, trang nghiêm điềm đạm (thảo nào làm bác sĩ là đúng nghề rùi). Chị như bông hoa cô độc đứng một mình ấy, không có phe cánh bè phái gì cả, không có crush hay người yêu trong suốt quá trình đi học, nói chuyện với các bạn khác giới cũng rất chừng mực, chứ không giống một vài phần tử quá khích (chẳng hạn như Yun Yun) giỡn nhây với mấy thằng bạn thân, rồi giành ăn với bọn nó  khắp kí túc xá đâu. Yun thấy chị rất ít thân với ai ra mặt, chỉ lặng lẽ làm việc và học tập, lặng lẽ đi về, rất ít chuyện, mắt sáng lộ rõ cả sự thông minh và sức mạnh hủy diệt trong đó. Keke.

Giờ vô chủ đề chính ha, Yun xin thần tượng chỉ cách giảm béo, vì Yun cũng mong muốn mình giữ mức 45kg thôi là vừa, hiện nay vẫn chưa thấy Yun quá mập, nhưng gần 49kg như giờ tăng thêm vài kg nữa là chuyện đương nhiên. Chị ấy dùng phương pháp thực dưỡng, áp dụng cho rất nhiều người giảm cân thành công, trong đó có cả chị ấy (Chị giảm từ 60kg xuống 50kg đó). Phương pháp thực dưỡng không cần kiêng khem quá mức gây kiệt sức cho người muốn giảm cân, mà mình vẫn ăn uống bình thường, đủ chất dinh dưỡng cung cấp cho cơ thể, chỉ là điều chỉnh lại liều lượng thức ăn xuống tới mức cơ thể cần, chứ không ăn vô tội vạ như trước kia, khiến thức ăn dư thừa tích thành năng lượng mỡ trong cơ thể làm cho chúng ta béo lên. Chỉ cần áp dụng đúng, bạn không cần phải lo ăn chay gì cả. Vì bạn thấy sư sãi cũng có người vẫn béo đó thay.

Việc đầu tiên của thực dưỡng đó là ăn uống đúng giờ, một ngày bạn chỉ được ăn 2-3 bữa, tùy thói quen, không có ăn xế, ăn khuya vô tội vạ như trước kia nữa nhé. Ba bữa chính gồm: sáng, trưa, chiều. Tối bạn không làm việc nhiều, không cần năng lượng nên không phải ăn. Khoảng cách mỗi bữa ăn phải từ 4-6h. Không được ăn 2 bữa sát nhau quá. Bạn cũng không được bỏ bữa để tránh đau bao tử. Nếu chỉ vì giảm cân mà rước bệnh vào người thì đừng giảm cân làm gì. Thông thường từ 4-6h thì bụng mới thực sự đói, mình cần cung cấp thức ăn cho bao tử để tránh loét dạ dày, còn dưới 4h mà bạn cảm thấy đói là do bạn “phàm ăn” nên thấy đói mà thoai. Nhưng khi vừa mới áp dụng, tới giữa buổi (tức chưa đủ 4-6h) mà bạn cảm thấy đói thì sao? Lúc đó thực ra bạn không cần ăn, mà bạn cần cung cấp nước cho cơ thể, bổ sung thêm nước và quả mọng nước cho giữa buổi mà thôi (táo apple, dưa hấu, mận, ổi, nho, thanh long...), mục đích ăn quả mọng là để nạp ít năng lượng vào cơ thể, ăn trái cây cũng 1-2 miếng, dưới nửa chén thoai, đừng quất luôn 1 lúc vài kg vào người nhé, trái cây vẫn có năng lượng mà.

Khi mới tập ăn theo chế độ giảm cân, cơ thể chưa thích nghi, khi đói giữa bữa nếu bạn chỉ uống thêm nước lọc có thể gây mệt mỏi buồn ngủ. Lúc đó bạn có thể uống trà và cà phê cho tỉnh táo để làm việc, sau này quen rồi thì có thể dùng nước lọc để tốt cho sức khỏe hơn. Nguyên tắc khi dùng trà, cà phê là không sử dụng thêm đường sữa quá nhiều nhé, dùng 1 lượng nhỏ đường sữa thôi, vì chất béo mang năng lượng rất cao đó, bạn đang muốn giảm cân mà.

Lượng thức ăn như thế nào là vừa đủ cho một bữa? Thông thường dinh dưỡng trong thức ăn được chia làm 3 nhóm chính: tinh bột, đạm và chất xơ. Tinh bột bao gồm: gạo, bắp, ngũ cốc, khoai lang, khoai mì,...Đạm là những thức ăn từ: thịt, cá, trứng, sữa. Còn chất xơ có trong hoa quả và rau xanh hoặc củ. Bạn không nên kiêng bất cứ nhóm nào trong 3 nhóm chính trên, bắt buộc phải ăn đầy đủ để tránh suy dinh dưỡng, rồi gây bệnh hoạn sau này. Công thức 1 bữa cho 1 người như sau: thành phần tinh bột ½ chén, thành phần đạm ½ chén, thành phần rau củ quả ½ chén. Nếu bạn hôm đó muốn ăn thịt nhiều phải giảm tinh bột xuống lại, để tổng thể sao cho đủ 3/2 chén trong 1 bữa và đủ 3 thành phần chính trên. Thỉnh thoảng bạn có thể bỏ ăn tinh bột 1 bữa, chỉ ăn thịt và rau thui cũng được, nhưng lâu lâu thui nhé, và cũng không quá 3/2 chén đó. Còn bạn phàm ăn mà ăn quá lượng thức ăn đó sẽ dư thừa năng lượng, năng lượng dư thừa đó sẽ chuyển hóa thành chất béo tích lại trong cơ thể. Nếu không ăn cơm, bạn ăn bún, khoai, bắp hay gì gì đó thì nhớ lấy chén đong nửa chén thui, kể cả bánh kem cũng chỉ nửa chén vì bánh kem sốp nhưng đường nhiều nên năng lượng cao. Rau xanh như củ quả đong dễ dàng được, nhưng rau ăn lá như xà lách chẳng hạn thì dùng tay ém xuống, đúng nửa chén là chuẩn, nếu là canh chỉ tính phần cái, phần nước ko tính bạn nhé. Trước bữa ăn nên đong trước, rồi ăn trong phần quy định, chứ không thấy ngon quá rồi sấn sổ ăn hết số thức ăn trên bàn thì bạn giảm cân thất bại rùi đó.

Mục đích của cách làm vừa trình bày ở trên là để giảm tiết axit trong dạ dày. Bạn cần tuân thủ nghiêm ngặt trong ít nhất 1 tháng đầu giảm cân, rồi sau đó duy trì luôn, vụ ăn tiệc tùng Yun sẽ trình bày sau. Khi bạn thực hiện đúng theo chế độ, sẽ tập cho bộ não thích ứng, điều chỉnh dịch tiết trong dạ dày, vì nó biết có tiết nhiều axit thì bạn cũng không có cho nó ăn nhiều đâu, nên nó tiết vừa đủ thoai, keke. Như vậy, dần dần bạn sẽ không còn cảm thấy đói  như lúc đầu mới tập giảm cân nữa. Khi axit tiết ít lại thì bụng sẽ không còn thấy cồn cào đói ăn nữa. Sau này cái tính “phàm ăn” của bạn của được hạn chế lại (Bát Giới mập là do phàm ăn đó, dù ăn chay vẫn mập lặc lè thế kia mà)

Trong trường hợp bạn đi ăn tiệc thì sao? chả lẽ đồ ăn ngon vậy mà bạn chỉ được ăn ½ chén mỗi thứ thì quá bất công cho bạn rồi còn gì? Lỡ hôm đó chủ tiệc đãi mỗi người 1 con tôm hùm, 1 con cua hoàng đế mà bạn phải ngồi ngó à, ngu gì hông ăn? No no nhé, ăn tất, người ta ăn tới đâu, bạn ăn tới đó. Nhưng cố gắng đừng tối nào cũng ăn tiệc nhé, tối đa tuần 1 lần thoai. Những lúc đi ăn tiệc hoặc bị ép đi ăn với mọi người trong cơ quan bất đắc dĩ, bạn làm như sau: luôn thủ sẵn Neopeptin trong túi, là một dạng men tiêu hóa, giúp cho tiêu hóa hết số thức ăn dư thừa trong dạ dày mà không bắt dạ dày tiết thêm axit. Vì nếu để dạ dày quen với lượng thức ăn nhiều, nó sẽ tiết ra nhiều axit để tiêu hóa thức ăn, sau này bạn ăn ít lại mà axit trong da dày nhiều bạn sẽ cảm thấy đói cồn cào. Nhớ đó, mua 1 chai thủ sẵn, có 2 loại dang viên và dạng chất lỏng. Nên dùng dạng chất lỏng sẽ tiện hơn. (Lưu ý là men tiêu hóa khác với men tạo khuẩn nhé, coi chừng nhầm, Yun cũng nhầm và hỏi kĩ chị ấy mới hiểu đó). Nếu bạn ăn ít thì nhỏ 5-7 giọt vào ly nước uống trong bữa ăn, nếu ăn nhiều thì nhỏ 10-15 giọt (tương đương với 1 viên). Lưu ý là không nhỏ trực tiếp vào lưỡi, vì men tiêu hóa là một dạng axit, đưa trực tiếp vào lưỡi sẽ rát lưỡi, không tốt cho dạ dày, bạn phải pha trong nước uống nhé, nước lọc đi cho an toàn. Sở dĩ bạn dùng dạng lỏng tốt hơn dạng viên vì nếu hôm đó bạn chỉ ăn thêm ít mà uống một viên thì hơi quá, mà ko thể bẻ đôi vì như vậy sẽ không có gì bao bọc cho phần thuốc bên trong, uống vào có thể bị rát lưỡi. Nhỏ ngay vào ly nước trong lúc ăn tiệc hoặc trong vòng 1h sau khi ăn, chứ không được để lâu quá rồi mới uống thì sẽ không có tác dụng nhé, còn hại cho dạ dày thêm. Một lưu ý quan trọng là không lạm dụng dùng men tiêu hóa này cho trẻ nhỏ, nếu dùng lâu dài dạ dày các bé sẽ không tiết axit trong dạ dày nữa lại sinh biếng ăn. Còn người lớn chúng ta uống đúng lượng thì không nguy hại gì cả.

Nãy nói vụ ăn rồi, giờ chuyển sang vụ uống. Một số người cho rằng chỉ thức ăn tinh bột, đạm, xơ,... mới cung cấp năng lượng, thức uống thì không, quan điểm này thần tượng bảo là sai hoàn toàn. Nước vẫn là thức ăn, và giúp cho cơ thể hoạt động nhịp nhàng song song với những loại thức ăn khác. Cơ thể người cần bao nhiêu nước cho một ngày? Thông thường là lấy cân nặng nhân cho 0.07 sẽ ra số lít nước cơ thể cần cho 1 ngày. Vd như Yun Yun nặng 50kg*0.07= 3.5 lít nước. Trong 3.5 lít nước đó, thì khi bạn ăn canh và một số thức ăn khác đã có nước rồi, cho nên sau khi trừ hao bạn chỉ cần uống khoảng 2-2.5l nước mỗi ngày là đủ.

Uống nước như thế nào cho đúng cách? Bạn chuẩn bị sẵn 2 chai 500ml đựng nước. Sở dĩ chuẩn bị 1 lúc 2 chai để tránh tình trạng hết nước bạn lười đi lấy làm cho cơ thể khát, không cung cấp kịp thời. Chia thời gian uống dần như sau: từ sáng thức dậy đến 10h uống hết 1 chai, từ 10h tới 13h hết 1 chai, 13-16h hết 1 chai, từ 16h- 21h hết 1 chai. Không uống quá nhiều nước buổi tối để tránh bắt thận làm việc trong lúc ngủ, bạn đi tè cũng mất ngủ luôn. Buổi trưa nắng nóng cơ thể mất nước nên cần uống nhiều hơn những thời điểm khác trong ngày. Khi uống hãy uống từng ngụm một, tránh tình trạng 1 lần nốc hết 1 chai, như vậy cơ thể vẫn thiếu nước do nước bạn uống không kịp thấm qua tế bào mà bài tiết hết. Rất rõ ràng phải không?

Khi bạn ăn uống đúng theo nguyên tắc trên ổn rồi đó, nhưng thỉnh thoảng cơ thể có thể thiếu một số vi lượng hoặc vitamin. Bạn cần bổ sung thêm vitamin cho cơ thể, như C, D, A chẳng hạn. Có thể vắt thêm chanh, tắc vào nước uống để bổ sung thêm C  hoặc nửa viên C sủi cho mình mỗi ngày. Mua thêm vitamin D về uống như Calci D/ vitaminD/ Omega3 (DHA). Chọn một trong 3 loại đó để bổ sung D cho mình tùy túi tiền, vì có loại mắc/ rẻ. Chọn loại omega 3 là tốt nhất, nhưng hiện nay toàn hàng nhập, giá cả hơi đắt. Sở dĩ nó tốt là nếu uống omega 3 từ 5 năm trở lên sau này về già bạn có thể tránh được tai biến mạch máu cho mình. Lưu ý phải uống từ 5 năm trở lên mới có tác dụng nha, uống liên tục mỗi ngày 1 viên, trong suốt quãng đời còn lại. Nếu có người nhà bị tai biến thì bạn biết rồi đó, không thể cứu được, phải liệt giường suốt đời. Trong nhà có người lớn tuổi nên cho uống omega 3, mà không phải quá lớn tuổi như 70-80 thì không cần uống làm gì nữa, vì không có tác dụng gì cho sau này, ý là từ 40- 55 tuổi chẳng hạn. Nếu bạn nào hay bị nhiễm trùng da là do thiếu kẽm cho cơ thể, bổ sung thêm kẽm sẽ giúp tránh nhiễm trùng da đó. Đối với các bạn nữ đang trong độ tuổi sinh sản, cần bổ sung thêm axit folic 1 viên/ ngày để giúp buồng trứng hoạt động tốt và còn giúp đẹp da nữa đó, keke.

Thẩm mỹ: Đối với những bạn ngồi nhiều do công việc (như Yun Yun chẳng hạn) thì sẽ dễ bị béo bụng, mất thẩm mỹ khi mặc áo ôm, cần có biện pháp loại trừ béo bụng luôn. Dùng thuốc rosuvastatin 10mg mỗi ngày 1 viên để làm lỏng hóa mỡ trong cơ thể. Chỉ uống trong vòng 1-3 tháng rồi ngưng chứ không uống liên tục nha. Mỗi ngày 1 viên, uống 1 tháng thì nghỉ 1 tháng rồi mới uống tiếp. Uống 2 tháng thì nghỉ 2 tháng rồi uống tiếp, miễn sao thời gian uống bằng thời gian nghỉ. Trong thời gian uống thuốc có thể men gan hơi cao, bạn không cần phải đi đo men gan hen, vì sẽ không chính xác đâu. Ngoài ra, bạn có thể đến thẩm mỹ viện rf mỡ bụng, áp dụng nẹp bụng, thoa kem và tập thể dục cho bụng để mỡ giảm xuống cho nhanh hen. Đó, Yun Yun chỉ hết bí kíp của thần tượng dạy rồi đó.





Trường hợp muốn tăng cân: làm ngược lại nhé. Ngoài 3 bữa chính bạn cần thêm 2 bữa ăn phụ nữa, thêm chất ngọt và chất béo cho cơ thể. Bạn không cần ăn quá nhiều, nhưng mỗi bữa bạn phải ăn 1 chén cơm, 1 chén thịt và 1 chén rau, không bỏ bữa, không kén ăn được đâu. Ăn đều đều, không có bữa ăn ít, bữa ăn nhiều, bữa nhịn ăn rất hại sức khỏe.

Giảm cân nói khó không khó, nói dễ không dễ, quan trọng là bạn không vi phạm nguyên tắc chơi. Trong mối quan hệ cũng vậy, bạn toàn chơi cha người ta thì riết rồi ai dám chơi với bạn, cho nên phải fair play, đã chơi là công bằng. Nếu làm được như vậy, việc giảm cân sẽ đảm bảo thành công. Nếu chịu khó siêng tập thể dục nhẹ nhàng nữa sẽ giúp cơ thể bài tiết độc tố, các cơ quan tuần hoàn, hô hấp hoạt động tốt, đả thông mạch máu, lưu thông khí huyết nữa thì bạn sẽ ít bị bệnh tật lắm. Ăn uống khoa học giúp giảm cân là chuyện nhỏ, giữ sức khỏe mới là chính, nếu thực hiện đúng cả đời không lo tăng cân. Chúng ta cùng cố gắng nhé, Yun Yun đã bắt đầu rùi đó, còn bạn đã quyết tâm chưa (thực sự đối với Yun làm việc này không khó quá, vì Yun không có phàm ăn lắm, keke), mấy bạn suốt ngày nghĩ tới ăn thì bớt nghĩ ngợi lại trưa nay ăn gì, tối nay ăn gì và mai ăn gì đi nhé, vì có nghĩ thì cũng được ăn 3/2 chén thoai, keke.

Bonus thêm thông tin: Thần tượng của Yun Yun là tiến sĩ - bác sĩ N. T. Minh Linh, đang làm việc tại bệnh viên ung bướu, chị chuyên nghiên cứu về mấy cái ung thư gì gì đó. Việc thực dưỡng này Yun nghe chị kể là chị có duyên được bệnh viện tạo điều kiện cho đi học về khóa học dinh dưỡng, tự nhiên chị ấy suy ra mấy vụ giảm cân và áp dụng cho mình cũng như những người xung quanh thành công. Những cái chị ấy chỉ ở trên là cơ bản thôi, vì Yun Yun cũng không quá béo. Còn bạn nào muốn sụt nhiều kg do quá khổ thì chắc cần gặp chị ấy để được tư vấn thêm. Những chỉ dẫn của chị ấy Yun đánh máy lại (vì chị ghi trong tờ giấy hơi khó nhìn, chữ bác sĩ mà, và không chi tiết nên sợ mọi người không hiểu). Yun cũng đã xin phép chị ấy cho Yun chia sẻ rộng rãi cho mọi người áp dụng. Hình bên là khuôn mặt baby lúc còn đi học của chị ấy nè, không lại bảo Yun nói điêu (chị ấy dễ thương lắm phải không? hihihi)

Kinh nghiệm của Yun Yun trong quá trình giảm cân:
- Chuyển chén bát sang size nhỏ (muốn tăng cân thì chuyển qua size lớn hen)
- Chịu khó tập thể dục mỗi chiều, ít nhất trong vòng 1 tháng, giúp loại bỏ mỡ thừa là 1 chuyện, giúp săn chắc lại vùng da chân tay bụng, vì khi giảm cân, da bạn chưa kịp rút lại cho phù hợp nên tay chân sẽ có cảm giác như chùn lại hoặc chảy xệ, tập thể dục giúp săn chắc da đó hen.

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2019

Một đời quá dài


(sưu tầm)
Bạn tôi kể, lúc mẹ cô ấy li hôn có nói với cô ấy một câu: ''Một đời quá dài.''
Cô ấy nói: Ba mẹ ly hôn, bởi vì ba gảy tàn thuốc lá vào chậu lan mẹ trồng.
Mẹ tôi là kiểu phụ nữ có xuống lầu đổ rác cũng phải ăn mặc chỉnh tề, lúc tôi 12 tuổi, mẹ và ba ly hôn, cũng bởi vì ba ném tàn thuốc vào chậu lan mẹ trồng, nhiều lần mẹ nói cũng vô ích.
Bạn bè khuyên nhủ, mẹ chỉ nói một câu:'' Anh ấy rất tốt, chỉ là không hợp đi cùng nhau nữa.''
Bà ngoại tức giận mắng mẹ: '' Mày cứ đọc nhiều sách vào rồi vẽ thêm chuyện.''
Trong mắt bà ngoại: con rể anh tuấn cao lớn, có thể kiếm tiền, hiếu thuận lo cho gia đình, ngược lại là con gái bản thân tùy hứng, không chịu nghĩ đến cảm nhận của con cái và cha mẹ.
Mẹ cũng rất khó giải thích cho bà rằng ba không thích tắm rửa, quần áo bít tất ném loạn, ăn cơm như hổ đói, không nhớ được sinh nhật của mẹ,không nhớ những ngày kỉ niệm, sao có thể xem như khuyết điểm đây, đàn ông đều như thế này sao ?
Tôi nhớ rất kỹ lúc mẹ mang theo tôi rời nhà, từng chảy nước mắt nói với tôi: 'Hy vọng con có thể hiểu cho mẹ, cả một đời quá dài.'
Lúc tôi 16 tuổi, ba dượng xuất hiện, vóc dáng ba không cao, tướng mạo bình thường, nhưng cả người sạch sẽ khoan khoái nhẹ nhàng, cười lên rất ôn hòa, tôi đối với ba dượng không có cảm giác bài xích.
Ba sẽ vì mẹ mà thay đổi những chậu hoa xinh đẹp, sẽ mua khăn trải bàn màu xanh nhạt hợp với bát đũa mới, sẽ vì mẹ mua một đôi giày da trắng sữa hợp với chiếc đầm đỏ của mẹ,sẽ thay mấy cái móc khóa đáng yêu cho tôi.
Ba dượng sẽ nắm tay mẹ đến bờ sông tản bộ, ngắm trời chiều và mặt trời mọc, đến những công viên đầm lầy để chụp hoa và chim, kể cho mẹ nghe tên của những loại cây cỏ và câu chuyện ẩn trong nó, mang về nhà những nhánh cây rơi, sau đó cắm trong bình cổ, bày trên bàn sách của tôi.
Mẹ thích tìm tòi sách dạy nấu ăn, mỗi lần mẹ long trọng làm món mới, ba dượng sẽ kéo tôi lại ngồi ngay ngắn, sẽ bắt chước những giám khảo và bắt đầu nhận xét về màu sắc và mùi thơm trong ánh mắt mong chờ của mẹ, đùa khiến mẹ cười khanh khách không ngừng.
Có một lần mẹ bệnh phải nằm viện, tôi đến chăm liền thấy trên đầu giường đặt một bó bách hợp, hoa quả cắt thành miếng nhỏ đặt trong bát sứ màu xanh nhạt.
Ba dượng ngồi bên giường, đọc sách cho mẹ nghe. Bên cạnh giường bệnh có mấy dì nghiêng đầu hâm mộ xem cảnh này, bỗng nhiên mũi tôi chua chua, rốt cuộc cũng hiểu rõ câu nói kia: ''Cả một đời quá dài.'', cả một đời quá dài - nên không muốn tạm bợ.
Nếu người và người ở cùng nhau, chỉ vì cuộc sống, mà trong cuộc sống không có kỳ nghỉ, không có vui vẻ, không có cảm động, không có lãng mạn, vậy đó cũng coi như đối tác cuộc sống thôi.
Tình nguyện yêu không lối về, cũng không muốn vui vẻ hời hợt trở thành tình cảm nhạt nhòa.
(“Cho nên hôn nhân không thể tạm bợ, cũng như giày phải mang vào chân mới biết vừa không. Bởi vì 1 đời quá dài...”)




Lời bàn: Những người phụ nữ nhạy cảm, tinh tế đều có mẫu số chung. Nếu người đàn ông quá hời hợt có thể gây ra băng giá vĩnh cửu. Thực ra trên đời thứ người phụ nữ cần không phải là người đàn ông tài năng, đẹp, giàu hay quyền lực, mà là cần một người đàn ông ấm áp, tinh tế, có thể vì mình mà hi sinh.


Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2019

Mưa tháng sáu


Những cơn mưa tháng 6 làm khí trời dịu hẳn đi, sau những ngày tháng nóng như đổ lửa của mùa tháng 3, tháng 4. Thế là một mùa hè lại về, thế là Yun đã trả xong nợ học hành, vậy thì còn gì vui hơn khi lên kế hoạch cho những chuyến đi xa nhỉ? 


Tâm trạng Yun yun dạo này hay nổi nóng, sân si không biết đâu tự nhiên kéo ào ào đến. Chấm đồ án cho sinh viên, có những sv học hành rất vớ vẩn, thái độ vớ vẩn khiến Yun bốc hỏa từ chiều giờ nè. Hay thỉnh thoảng bị người này người kia làm phiền cũng khiến Yun dễ cáu. Việc thì không tự làm, cứ suốt ngày nhờ Yun. Yun cũng chỉ có 24h/ ngày như mọi người thôi mà, làm việc mình không xong, mà cứ phải xử lí thêm việc của người khác. Chắc phải thêm một giai đoạn thanh lọc hết đám người vớ vẩn đi thì mới không sân si nữa. Có phải là Yun đang bị quá tải rồi không?

Tính lấy hình đăng những chuyến đi cũ, những chuyến đi tranh thủ mà trong 2 năm đi học Yun giữ vẫn còn chưa đăng, cơ mà giờ đầu óc già rồi, lại đang chưa rảnh lắm, nên Yun nhìn vào hình không nhớ địa điểm và sự kiện cụ thể. Đợi lúc nào tỉnh táo hơn mới đăng vậy. Có phải Yun sắp thành não cá vàng rồi không?

Tháng 8 mình dự định sẽ mở lớp tiếng Trung cấp tốc cho những người đi du lịch nhé. Đã viết xong giáo trình, hè rảnh mình sẽ đọc lại và chỉnh sửa cho phù hợp trước khi đưa vào giảng dạy. Có người hỏi mình rằng mình dạy lung tung ngoại ngữ vậy có đảm bảo chất lượng không. Mình xin trả lời là dù dạy nhiều loại ngoại ngữ khác nhau, nhưng mình hướng nhiều về kĩ năng giao tiếp chứ không phải thi cử. Mục tiêu là sao cho khi đến đất nước bạn, bạn có thể sinh hoạt, trao đổi bình thường với người dân thoải mái như ở nhà chứ không phải người câm điếc chỉ biết chỉ trỏ body language. Nói vậy không có nghĩa là mình dạy không đầu tư ngữ pháp, dĩ nhiên là mình vẫn đảm bảo sự chính xác và khoa học một khi đã dám ra dạy học viên. Tuy nhiên nếu để thi cử hàn lâm thì các bạn có thể đi học các lớp chính quy và chuyện nghiệp. Số mình không có duyên với thi cử.

Giáo trình và phương pháp mình đều dạy theo cách riêng để học viên tiếp thu dễ nhất. Với từng loại ngoại ngữ cách học cũng khác nhau. Nếu so với giáo viên chính quy được đào tạo bài bản có thể mình không biết nhiều như họ. Nhưng phương pháp truyền đạt để dễ hiểu và nhớ lâu thì không thể căn cứ vào bằng cấp và số năm học ngoại ngữ được. Mượn lời một câu hát trong Uyên ương hồ điệp: 
知多知少知足 (biết nhiều, biết ít, khó biết đủ). Khóa tiếng Trung căn bản gồm 10 bài là đủ để du lịch thoải mái hoặc đi đánh hàng TQ về bán rồi đó. 

Chúc mọi người mùa hè rực rỡ.

P.s Một phút dành cho quảng cáo: Yun hiện vẫn nhận học viên tiếng Thái, tiếng Anh giao tiếp bình thường nhé (học online và offline đều được). Bạn nào có nhu cầu học thì liên lạc với Yun qua fb: 

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2019

Trà chiều, lạm bàn về đạo


Mấy nay đang rần rần ca khúc "Độ ta không độ nàng", câu chuyện là một mối tình thê lương giữa quận chúa và một nhà sư. Ca khúc dễ thương thì không bàn. Nhưng tự nhiên rộ lên phong trào "Phật độ người này, mà không độ người kia". Ý nói Phật có sự thiên vị. Thực ra, Phật không độ ai cả, tất cả là do nghiệp (karma) của từng người mà ra.
Yun đọc kinh Phật vì nó chứa đựng khoa học trong đó. Lạy Phật vì ngưỡng một trí tuệ cao thâm của Ngài chứ Yun từ lâu khi hiểu biết, Yun không vào chùa cầu xin cái này cái kia cho mình nữa. Einstein cũng từng nói, nếu có 1 tôn giáo nào để ông theo thì đó chính là đạo Phật. Mình chỉ cảm phục là thế kỉ 6 TCN, thời kì khoa học chưa phát triển, mà đức Phật đã hiểu rõ thế giới dưới cái nhìn khoa học nhiều tới vậy. Đức Phật chưa bao giờ nhận mình là thần, tiên, thánh, ... có phép thuật vô song. Mà ngài nhận mình là Thầy, chỉ cho chúng sinh con đường tu học, còn theo học hay không là tùy mỗi người. Vì vậy người ta gọi ngài là Buddha, tức đấng giác ngộ.
"Hãy thắp đuốc mà đi", điều này rõ ràng là đức Phật khuyên con người phải tự tìm đường cho chính mình, chứ đừng nghe lời ai cả, kể cả chính Ngài, vì "Vạn vật là vô thường"( câu Đức Phật nói nha), có thể đúng hôm nay nhưng chưa chắc đúng với ngày mai. Có thể đúng trong hoàn cảnh này nhưng không đúng trong hoàn cảnh khác. Vd như gia tốc trong trường là 9.8... m/s2 gì gì đó, là một hằng số. Hằng có nghĩa là không đổi nhưng ứng với từng vị trí trên trái đất, hằng số này có thể lệch giá trị đi ít nhiều, hoặc có thể trong tương lai, cái hằng số mà người ta tin là không đổi đó sẽ thay đổi, do từ trường của trái đất thay đổi chẳng hạn.Vì thế trước khi mất, Đức Phật dặn đệ tử hãy tìm con đường cho mình, và tuyên bố Ngài chưa từng nói lời nào cả. Các đệ tử vì muốn lưu giữ lại lời dạy của Ngài cho thế hệ sau, mới dùng trí nhớ hợp lực viết lại các bài giảng chứa trong các bộ kinh của Phật giáo. Tuy nhiên tam sao thất bản, kinh chỉ mang tính chất tham khảo, vì ai chắc rằng các đệ tử của Ngài có chép đúng từng câu chữ mà Ngài nói hay không? Cho nên người đọc kinh Phật phải hiểu được cái bản chất, chứ đừng lo bám lấy cái hình, là thứ hiện hữu chỉ thấy được trực quan.
Có lẽ mình đã quá nhiều chuyện khi không phải là một tu sĩ Phật giáo mà lại đi ý kiến ý cò về đạo Phật. Nhiều người theo đạo Phật, nhưng lại không hiểu gì về đạo, kiểu thấy người ta đi chùa cũng đi theo, đốt nhang um khói, cầu xin điều AB...YZ, rồi mang tiền vào chùa cúng để mong được "độ". Nếu Đức Phật dễ bị mua chuộc bằng tiền dữ vậy chắc Ngài không thành Phật được rồi. Nhiều người khuyên mình nên đi nghe giảng sư này, hòa thượng kia giảng đạo pháp, vì giảng hay lắm. Như mình nói, đó chỉ mang tính tham khảo. Hay chưa chắc đúng, hoặc là chân lý. Nếu bạn đang ở trình độ a bờ cờ thì thôi, đi nghe cũng được, dù sao cũng không mất mát gì, giúp bạn gieo thiện duyên cũng là một bước chân đặt vào cửa Phật, chứ kêu Yun đi nghe thì rõ là người đó không biết gì về Yun. Yun đi chùa không đốt nhang, không cầu xin, chỉ là mong muốn quỳ trước một người Thầy, người tỉnh thức để tỏ lòng ngưỡng mộ và mong muốn được giác ngộ chân lí một phần.
Gia đình Yun không theo đạo Phật, chỉ thờ ông bà. Nhưng Yun có duyên được đọc sách về Phật giáo nhiều chút. Yun không thể ăn chay, do cơ thể ăn vào hoa mắt chóng mặt, ban đầu Yun cũng buồn lắm, nhưng sau đó Yun biết được đó chỉ là hình (thức) mà thôi. Ăn chay hay không không phải là bản chất của việc tu, mà tu thực sự chính là giác ngộ. Đức Phật cũng không cấm ăn mặn, tùy vào cơ địa của từng người. Tuy nhiên nếu ăn chay được thì cơ thể nhẹ nhàng dễ tu hơn.
Theo đạo nên hiểu đạo, để tránh vô minh mông muội, mê tín dị đoan, như vụ Three golden temple dụ phật tử cúng tiền của vào, nếu hiểu đạo thì nhiều người đâu mất tiền của, tan cửa nát nhà tới vậy. Hãy tự độ cho chính bản thân mình bằng cách tu dưỡng từ bi trí huệ. Thực ra mình nghĩ như mình làm gv cũng là một cách tu rồi, khi khai thông trí tuệ cho nhiều người giúp họ tránh làm ác vì sự mông muội của bản thân. 
Tóm lại, đạo Phật thực ra không phải là một tôn giáo (nhưng bị con người tổ chức thành một tôn giáo) mà là một con đường của từ bi trí huệ. Có câu thế này: "Chúng sinh thì nghe theo lời Phật dạy, Phật cũng phải tuân theo luật trời, và luật trời được soạn dựa theo luật của Tự nhiên". Mong rằng mọi người đều hiểu được và đi được con đường của chính mình.
Hết.
(có thể ăn gạch đá từ antifan, nhưng mà không sao, cũng đang cần xây nhà nên welcome nhé LOL )


Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

Thanh minh tảo mộ


“Thanh minh trong tiết tháng 3
Lễ là tảo mộ hội là đạp thanh”

Khách hàng đầu tiên là bố, được papa đặt hàng vẽ tranh cho mộ ông nội. Nhân tiết thanh minh (3-3al), cả nhà cúng kiến, còn mình ngồi vẽ trang trí cho mộ của ông nội. Tác phẩm hoàn thành gần 3h đồng hồ :) 





Thứ Tư, 5 tháng 12, 2018

Nợ

Vậy là sau 2 năm khốn nạn với việc học hành, thành quả thì không nhận được gì, nhưng hậu quả để lại đó là nhan sắc xuống cấp, tiền bạc đội nón ra đi, sức khỏe giảm sút nghiêm trọng do thức khuya cày luận ra trường.

Giờ còn mỗi việc đi nộp luận để ra trường nữa thôi mà bị cái phòng SDH hành dữ quá, thiệt tình từ nhỏ tới lớn không bao giờ chửi thề mà giờ muốn chửi thề ghê.

Mấy dòng ngắn củn vậy cho vui thôi, cả 2 năm số lần vào blog là đếm trên đầu ngón tay, mình chăm chỉ học hành dữ quá mà :)

P.s Có những người, thực ra ăn không ngồi rồi cũng được, là đã sống có ích cho xã hội rồi. Chứ họ mà làm việc cái xã hội này không biết gánh bao nhiêu hậu quả do cái ngu của họ để lại.


Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

Khi Yun bước sang tuổi 35

Vậy là Yun đã bắt đầu tuổi 35 của mình, được giới trẻ nhìn nhận mình như một mụ già U40. Không biết những phụ nữ khi bước sang tuổi 35 họ có cảm giác thế nào, nhưng đối với Yun, đó là một cảm giác không buồn không vui, cảm xúc được lắng đọng, được mất hơn thua với thế gian cũng đã không còn màng tới.

Điều ước cho tuổi 35 của Yun chính là sức khỏe, thứ duy nhất mà Yun khao khát muốn có được, vì vậy trước sinh nhật của mình 1 tuần, Yun đã tự tặng mình một món quà ý nghĩa, để chiều chiều đạp xe đi dạo, vừa giảm stress vừa coi như là thể thao nhẹ. Mọi người thấy xe đạp của Yun có ngầu không?


Yun cũng đã nộp luận văn, đang chờ bảo vệ vào cuối tháng tới, vậy là 2 năm học hành gian khó cũng sắp sửa trôi qua. Công việc học hành coi như tạm ổn, Yun mê chơi hơn mê học nên chắc cũng tới đây gác kiếm là được rồi. Nửa năm nay Yun không được đi đâu chơi cả, chắc rằng cuối năm nay cái chân của Yun lại tung tăng bay nhảy quá.

Về chuyện tình cảm, cuối cùng sau những sân hận của một thời trẻ nông nổi, giờ Yun cũng đã chững lại, không còn kì vọng vào thứ phù du nhất của cuộc đời này nữa. Thứ tình yêu mà văn chương sách vở vẫn hay mô tả, có thể có cũng có thể không. Cũng như bóng ma, có thể có vì có người đã thấy và tin, cũng như phần còn lại không tin ma vì không nhìn thấy. Đối với tình yêu, Yun cũng có cảm giác là như vậy, có thể mỉm cười nhẹ nhàng, có thể buông bỏ, có thể điềm tĩnh không thấy khổ đau. Yun xem như đó là một thành công lớn nhất của Yun rồi.

Cuối cùng, khả năng cầm, kì, thi, họa của Yun cũng đã khởi sắc tích cực. Mẫu người Yun theo đuổi thời trẻ chính là mẫu người tài sắc vẹn toàn. Yun cứ nghĩ mãi chắc có lẽ mình sẽ không làm được điều đó, nhưng khi cán mốc 35t, Yun nghĩ mình có thể nếu mình chịu nỗ lực thêm một chút nữa. Vậy thời gian tới, sau khi bảo vệ luận văn xong chắc Yun sẽ có việc bận rộn rồi đây :)

Yun tập vẻ tranh


"Đạo trời kiêng nhất là đầy đủ, đạo người kiêng nhất là vẹn toàn", câu này Yun nghe ở đâu đó. Nếu mình càng cố gắng chu toàn, thì có lẽ mình càng khiên cho số mệnh mình thêm khổ mà thôi. Vì đấng tối cao luôn luôn muốn cân bằng hài hòa thế giới. Cho nên, vạn sự tùy duyên vẫn là phương châm sống của Yun khi bước qua tuổi nhạy cảm này.

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2018

Yun tập làm họa sĩ

      Yun ngẫu hứng làm họa sĩ, và chỉ thích vẽ mùa thu... Nhật kí họa sĩ của Yun:

      Hồi tiểu học rất thích vẽ, dù vẽ không đẹp. Một hôm trời mưa gió, tuần đó bị ăn liên tục 2 con 8 môn toán, mẹ mình tức giận ném hết bút chì màu và đập cho một trận nên thân. Cấm mình không được cầm bút vẽ mà tập trung học hành. Vì thế mỗi lần nghĩ tới trận đòn đó, tay mình run và sợ hãi nên mình không bao giờ cầm bút vẽ thêm một lần nào nữa. Chắc cũng 25 năm trôi qua rồi kể từ trận đòn ngày mưa gió đó. Hôm nay mình được 34t. Tác phẩm đầu tay của mình sau chừng đó năm sợ hãi. Nét vẽ mình ngây ngô và không đẹp. Nhưng hôm nay mình thấy rất vui. Vậy là cuối cùng cầm kì thi họa mình đủ cả rồi nhé. Hehe. Sau này mình vẽ cứng tay hơn sẽ đi học vẽ chuyên nghiệp



Chờ người
      
      Hôm nay vào tiệm sách, hỏi mua màu vẽ. Tính mua màu acrylic vẽ mùa thu cho đẹp. Ai ngờ cô bán sách ( cô ấy biết mình từ hồi cấp 3, lúc đó hay vào nhà sách mua của cô ấy sách chuyên về luyện ) hỏi một câu ngớ người: cô mua cho con hay cho cháu, bé mấy tuổi rồi". Mình định thần mất 5 giây rồi nói: "dạ, con vẽ cô ạ, cháu chưa được 1 tuổi, còn con thì không có". Cô bán sách oh lên nghe có vẻ lạ lắm, rồi bảo: "chỉ có màu nước, màu chì và màu sáp thôi cô. Tiệm tui chỉ bán cho hs mà". Thôi mình lấy đại 1 thùng màu nước về nghịch vậy. Quê độ dễ sợ. P.s Tác phẩm thứ 2, rừng thu. Và là lần đầu tiên cầm màu nước vẽ. Nhìn không ưng ý nhưng mà thôi. Lần đầu vẽ màu nước mà

Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san

      
Hương thu

Phong !!!!

-Chú ơi, có bán vôi không? 
- Có, mua mấy thùng? 
- Dạ, bán con 1 thùng xài thử trước đi. Tiện thể cho con hỏi vôi xài sao ạ. Con chưa từng dùng 
- Dễ mà, người ta pha sẵn hết rồi, về là quét thôi, thấy đặc cho thêm nước vào. 
- Dễ vậy thôi hả chú???? 
Thế là mình kì cạch về làm, không có kinh nghiệm nên để vôi dính vào tay, bị ăn tay giờ đau tay quá. Hàng xóm ngồi rảnh rỗi, bỗng dưng thấy mình xuất hiện trước cửa nhà (chuyện lạ vì mình không bao giờ ra đứng trước cửa) thì bu tới chỉ trỏ coi mình làm. Mấy thanh niên thì nhảy vào khen: "cô giáo vẽ đẹp quá". Chưa hoàn thành nhưng giờ lười quá hết muốn làm rồi. Kệ, tới đây thôi. Mấy bé con hàng xóm chạy tới cổng nhà Yun check-in rồi, bạn có check in chưa???? :)

Thu về qua ngõ nhà Yun

      Đăng fb khoe tranh đầu tay. Sư đệ liền cmt cho bức tranh acrylic em ấy vẽ. Nhìn tranh của đệ đẹp quá. Phải mua màu acrylic về và vẽ mới được. Dù dạo này trong sư môn sóng gió liên tục, nhưng thực lòng mình vẫn muốn ở lại sư môn tới khi nghỉ hưu. Vì ở sư môn toàn người tài hoa, nấu ăn, làm bánh, may đồ, đàn, vẽ tranh.... gì cũng có đủ cả, có thể học hỏi lẫn nhau. Đi thi cao học thì toàn đậu cao do có sẵn nguồn lực, tài liệu, cứ người trước giúp người sau. Dân tin học như mình thì đi dạy ngoại ngữ, giáo viên dạy ngoại ngữ mở tiệm sửa máy tính cho khách. Cho nên mới nói là ai cũng thủ sẵn 3-4 nghề phụ. 
     
Tranh của sư đệ 

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2018

Hương đồng cỏ nội




Trưởng thành là lúc bạn có thể làm bạn với nỗi buồn. Uống một chút đồ ngọt có vị đắng và mỉm cười với mọi chuyện. Mỗi loài hoa dại đều có nỗi buồn riêng, hãy tôn trọng nỗi buồn của nó.


Đừng để mình đi lang thang một mình vì rất ...nguy hiểm. Hoa đẹp thì chụp, còn hoa cỏ ăn được thì...làm món ăn. Biểu diễn tí cho fan của đồ ăn thèm. Nhà mình không có tài sản, chỉ có tài...năng. Hương đồng cỏ nội đều có linh hồn và vẻ đẹp riêng.


Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018

Em út


Em út lúc tốt nghiệp mẫu giáo, mắt to, môi hồng, da trắng. Ngày xưa út rất dễ thương, giờ đỡ rồi. Mỗi lần giữ em là cứ sợ người khác bắt cóc. Một hôm 3 chị em chạy ra đường chơi, có thím kia đi làm đồng về thấy út. Bảo phải bắt thằng này mới được. Mình sợ hết hồn, cố lôi thằng nhỏ về, còn mặt út tỉnh queo, lì lì.

Tiện nói vụ sợ em bị bắt cóc, mình bà tám kể luôn chuyện hồi nhỏ. Số là mùa hè năm lớp 2, mình nghỉ hè vô rẫy coi 2 đứa em cho ba má đi gặt lúa. Nhà trong rẫy cách ruộng lúa cũng xa, phải nửa cây số. Mẹ dặn ở nhà coi em, có người lạ tới nếu không biết ai thì không để người ta bắt em đi. Lúc đó út 2 tuổi và em giữa 4 tuổi. Ba chị em ở nhà cũng chơi với nhau, mình canh không cho 2 đứa nó chạy tới miệng giếng, vì sợ nhất là lọt xuống giếng mà không có người lớn ở nhà thì rất nguy. Được cái 2 em cũng ngoan, biết nghe lời, thỉnh thoảng chúng nổi cơn đứng miệng giếng ngó thì mình quạt cho 1 trận. Nói thêm nhà mình trong rẫy, không hề gần nhà hàng xóm, cách hàng xóm tới mấy mẫu ruộng hoặc rẫy. Giờ mà có đất như vậy là thành đại gia rồi . Một ngày nọ, đang ngồi trong nhà thì có một ông già trạc ngũ tuần chống cây gậy tới hỏi: Có ai ở nhà không? Mình nhìn thấy ông ta lạ vô cùng, chưa gặp bao giờ. Mà trong thâm sơn cùng cốc như thế xuất hiện kẻ lạ mặt thì là chuyện không bình thường. Nhớ lời mẹ dặn, mình tập hợp 2 đứa em lại, vào trong tủ chén lặng lẽ bỏ con dao con (loại gọt trái cây) trong người và kéo 2 em đi thụt lùi vào cửa sau nhà. Nói nhỏ vô tai bọn nó là khi nào chị kêu chạy là phải chạy theo chị. Hai đứa nó còn nhỏ, không hiểu có hiểu gì không nhưng miễn cưỡng đi theo mình. Người đàn ông lại cất tiếng hỏi thêm lần nữa: Có ai ở nhà không?. Lần này thì mình đã ra tới cửa sau, mình hô 2 đứa em chạy về phía ruộng (phải nhấn mạnh là rất xa). Khổ nổi thằng út giở chứng, nó ko chạy theo mình mà cho người đàn ông lạ đó sờ đầu. Từng nghe kể bắt cóc hay sờ đầu trẻ em nên mình càng hoảng, kêu hoài út không còn nghe lời như mọi khi. Mình nghĩ nếu để ông ta bắt 1 nút cả 3 bỏ vào bao đem bán thì coi như tiêu. Đường ra khỏi nhà mình chỉ có 2 hướng, một đi theo hướng ruộng sẽ đụng ba mẹ mình, 2 là đi theo đường mòn. Nếu mình chạy kịp ra ruộng thì sẽ nói các chú chạy ra chỗ đường mòn chặn lại. Chỉ kịp quyết định tới đó, thôi cái thằng lì nó không nghe mình thì ít nhất giữ dc mạng 2 đứa còn tốt hơn cả 3 bị tóm vô bao, mình lôi thằng em giữa chạy thục mạng về phía ruộng, em mình mệt nó la làng, phải động viên nó là vì cứu đứa nhỏ nên nó chạy nhanh lên, không ông bắt cóc mà rượt kịp là tóm cả nó luôn đó. Nó cũng sợ nên ráng chạy theo, khi đi được 1/3 đoạn đường ngang cái ao (em giữa mình rất thích ao và giếng), tới lượt ông giữa giở chứng, đòi coi cá, không chịu đi tiếp. Mình nói nếu không chạy nhanh báo kịp, em út sẽ bị mất mạng, nếu ông bắt cóc mà tóm được nó ra khỏi chỗ đường mòn là không còn cơ hội gặp út nữa. Thế là em giữa tấp tểnh đôi chân ngắn, vừa đi vừa té chạy theo mình. Đường đi không bằng phẳng, toàn đồi đá, qua hết đồi đá là đám ruộng mới gặt, nước xâm xấp tới đầu gối của mình, một đứa con nít 7 tuổi. Xem chứng không thể chờ em giữa nữa, và 2 chị em chạy cũng đã khá xa, nên mình nghĩ bắt cóc không dám rượt theo nữa (nghĩ thầm lão ta tóm được út là nhanh chân đi mất dạng rồi) Mình nói em giữa đi từ từ, còn mình phải chạy thật nhanh để ba và các chú chận chỗ đường cái lại. Mình chạy như bay, lúc đó ruộng có nước, nó lún chứ không phải là chạy ào ào được, chưa kể nhìn xuống nước ruộng thấy bầu trời bao la, nên cứ có cảm giác lọt xuống bầu trời sâu không đáy khiên mình chóng mặt. Nhưng không hiểu sao lúc đó chạy nhanh ghê, phóng hết tốc lực. Mới gặp đám cắt lúa xa xa, mình đã hét to: Ba má ơi, bắt cóc bắt út đi rồi. Ba mình vừa nghe, đang ôm bó lúa, quăng xuống chạy thục mạng về nhà, một vài chú ra đường cái hòng đón đầu cái lão bắt cóc kia. Ba mình chỉ cao 1m6, nhưng đối với mình lúc đó ba có đôi chân thật dài, ba chạy nhanh lắm, chạy 1 hơi về. Mẹ mình nghe được bắt cóc bắt em thì té ngay xuống ruộng, chân run không đi nổi nữa. Mình khóc bù lu bù loa, chạy theo ba về, đi qua đám ruộng thấy em giữa đang ngồi ngay hòn đá chờ mình (đã hông, ông ta chân ngắn nên nghỉ mệt đó mà), mình dẫn em giữa về, đi giữa đường chú ta cứ đòi hái hoa này hoa kia không chịu về. Mình phải dỗ ngọt là về xem út thế nào, chắc ba không rượt kịp ông bắt cóc rồi. 

Đoạn kết của câu chuyện bắt cóc: Khi mình về tới nơi thì thấy ba và út, mừng quá, nghĩ chắc ông bắt cóc chạy mất dép rồi thì ông ta lù lù xuất hiện. Hóa ra cái ông mà mình tưởng bắt cóc ấy chính là ông mai (ông mai là người mai mối cho bố và mẹ lấy nhau, thời đó không tự do yêu đương như giờ, muốn cưới hỏi phải thông qua ông mai) Mình và em giữa đi học xa nhà, ở với bà nội nên chưa thấy ông mai qua bao giờ, nhưng út đã được thấy một lần nên nó không sợ, mà mới có 2 tuổi nên út không diễn tả được ý của mình nên mình không biết nó có "quen biết" với ông mai. Hôm đó cả nhà được phen hú vía, không gặt hái gì nữa cả, mình cũng sợ xanh mặt. Tuy nhiên mình cũng không bị bố mẹ la, vì đề phòng vậy cũng là chính đáng. ai kêu ông mai xuất hiện nơi thâm sơn cùng cốc làm chi nè. Lưu kỉ niệm ở đây, để sau này già đi đãng trí có quên thì nhớ lại. Tới giờ gần 30 năm mà mình không hề quên chi tiết nào. Nếu hôm đó không phải ông mai mà là bắt cóc thật, không biết út nhà mình ra sao nữa. Chắc nếu út bị bắt cóc thật mình sẽ hối hận suốt đời vì không giữ dc em. Nhà nào có con nít thì cũng nên dạy con từ nhỏ đề phòng người lạ nhé, thà nhìn nhầm còn hơn bị bắt cóc thiệt.
Em út ( bé trai cầm phần thưởng)


Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018

Chuyện mượn tiền


Mình là người nghiêm khắc trong vấn đề tiền bạc. Từ lúc còn nhỏ đã có cái tính, dù thiếu bạn mình 500 đồng gửi xe đạp mình cũng sẽ nhớ trả cho bằng được. Ngược lại nếu ai thiếu mình mình cũng đòi cho bằng được. Hồi nhỏ nhà rất nghèo, bố mẹ tiết kiệm từng đồng cho học, mình ăn bám bố mẹ nên mình cũng không thể để những kẻ mượn tiền mình nhởn nhơ quỵt tiền mồ hôi nước mắt của bố mẹ nuôi mình được. Hễ thiếu dai là mình đòi. Mà đã để mình đòi thì k thể thoát vụ trả nợ được, mình có 1001 chiêu đòi nợ từ sơ cấp tới nâng cao buộc con nợ phải trả.

Lớn lên, đi làm, tự kiếm ra tiền, mình vẫn giữ thói quen ngày xưa 1 nửa. Nghĩa là dù có thiếu ai 500 đồng mình vẫn trả, tiền càng ít càng trả nhanh vì sợ để lâu quên mất. Hôm nọ không có tiền lẻ thiếu 2k cô bán xoài hôm sau mình cũng mang trả ngay. Tuy nhiên, mình không còn đi đòi nợ các con nợ của mình nữa. Vì mình nghĩ rằng, đây là tiền mình làm ra, nếu mất cũng k cắn rứt như tiền bố mẹ cày cuốc trên đồng đưa cho mình khi xưa. Mình ở gần 1 xóm trọ đa phần là công nhân, ra vô thỉnh thoảng họ vẫn chào mình bắt chuyện làm quen. Thỉnh thoảng họ kẹt tiền cũng mượn đỡ vài trăm xài tạm hứa lãnh lương trả. Có người tới tháng trả ngay, có người mượn dc thời gian dọn nhà đi đâu mất và xù luôn. Có người mượn 2 năm sau mới trả. Dù họ trả hay khônh, mình vẫn không đòi. Không phải vì mình giàu, dư tiền cho mượn mà chỉ là mình nghĩ có thể đang lúc họ gặp khó khăn, giúp dc họ cũng là tích đức cho mình, còn việc họ trả hay không là chuyện của họ, nếu họ có tiền họ đã trả rồi, nếu k có thì đòi cũng vô ích, còn nếu họ muốn xù nợ cho xù luôn, và cũng là lúc mình có thể định giá được con người họ giá nhiêu, bằng số tiền mượn mình chẳng hạn. Đa phần những người mình cho mượn họ toàn là công nhân nghèo, sớm hay muộn họ cũng tự mang tới trả. Duy có lần, có người quen khá giả đàng hoàng nhờ mình đi phong bì đám cưới dùm rồi vờ quên luôn, từ đó mình không bao giờ giao du với loại đó nữa, dù không bao giờ đòi. Không phải mình trọng đồng tiền nhưng mình quan niệm, nhìn thái độ mượn tiền của 1ng cũng có những hiểu biết đắt giá về người đó.

Hôm nay tự dưng một chị hàng xóm mang tiền qua trả sau khi mượn tiền cũng khá lâu và dọn đi chỗ khác cách đây mấy tháng rồi. Chị bảo cám ơn vì đã giúp chị khi khó khăn, con nằm bệnh viện. Mình chỉ cười bảo không có gì, vì cũng có những lúc mình cần nhận sự giúp đỡ của người khác như chị ấy mà thôi.

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2018

Dòng văn học thuyền nhân

Mùa hè là mùa Yun thích đi lang thang, và cũng là mùa có cảm hứng đọc các bài viết đi giang hồ của các thánh Phượt. Kiểu như Vừ Già Pó lạc sang Pakistan ấy, Yun đọc một lèo quên cả ngủ luôn. Search các bài viết đọc cho vui thì Yun phát hiện ra một thể loại gần gần với các bài viết về đi bụi nhưng hoành tráng hơn. Nếu đi bụi thì khổ một thì những thuyền nhân (boat people) kia khổ trăm vàn lần, người đi bụi thì có tiền rủng rỉnh, dù ít tiền cũng còn lê lết sống được, nhưng những thuyền nhân, bộ nhân đi vượt biên thì họ không có sự lựa chọn. Họ phải vượt qua làn tên mũi đạn của hiểm nguy: cướp giật, hiếp dâm, giết người, đói chết, thậm chí phải văn thịt người để sống tiếp...khiến Yun vừa đọc vừa hồi hộp. Chuyện về thuyền nhân thì dài, mỗi thuyền nhân, bộ nhân đều mang một câu chuyện riêng, có người may mắn lạ lùng, có người trải qua vô vàn khổ ải đọa đày, có thuyền khi tới được nơi tị nạn thì trên thuyền không còn một ai sống sót. Tuy nhiên, đa phần các câu chuyện theo phương thức kể chuyện, không chính quy như dạng văn học lắm, có 2 tác phẩm Yun khá tâm đắc vì họ viết dài, kể chi tiết vô cùng nên cũng thỏa mãn được trí tò mò của Yun. Tiện đây Yun xin giới thiệu một vài tác phẩm Yun yêu thích trong dòng văn học thuyền nhân, một áng văn chương đau thương, một giai đoạn đen tối trong lịch sử dân tộc mà không sách giáo khoa nào đề cập đến.

Về bộ nhân, các bạn có thể tìm đọc tác phẩm "Qua cơn bão dữ" của Kim Hà. Link đọc audio phía dưới, Yun hay vừa nấu ăn vừa nghe audio cho tiện, đỡ công đọc:
https://www.youtube.com/watch?v=JOf70yKJ7-Q

Về thuyền nhân, thuyền nhân phía Nam các bạn có thể đọc loạt bài viết "Hồi kí vượt biên" của Vĩnh Khanh, bên dưới của blog Phố đá tròn (tác giả này vượt biên 10 lần mới thành công, nên mỗi bài viết là một lần vượt biên, lần nào cũng hồi hộp muốn ngất xỉu): http://phodatron.blogspot.com/p/hoi-ky-vuot-bien.html . Thuyền nhân phía Bắc, các bạn có thể đọc loạt bài "Buồn vui đời thuyền nhân" của Lâm Hoàng Mạnh: https://sangtao.org/2013/02/17/buon-vui-doi-thuyen-nhan-chuong-1a/

Dĩ nhiên là còn nhiều tác phẩm nữa, nếu đọc thấy hay tự bạn lên Google search thêm nhé. Nếu các bạn yêu thích đi bụi, không nên bỏ qua những câu chuyện đi đường của các thuyền nhân, bộ nhân để lấy kinh nghiệm cho mình (vd như cách giấu tiền vàng, cách thoát khỏi cướp, hãm hiếp, cách tồn tại trong rừng...)Chúc các bạn đại khai nhãn giới sau khi đọc. Riêng Yun cảm thấy khâm phục họ quá.

"Thôi thế cũng xong một đoạn đời
Giã từ cố quận, lệ đầy vơi
Sầu dâng tê tái hờn vong quốc
Khóc kiếp giang hồ phận nổi trôi" 
Trích:  Lời nguyền dưới trăng - Song Quân.



Thứ Năm, 12 tháng 4, 2018

Hoa Ban vào ...bụng

Tháng 3 tháng 4 là mùa hoa Ban nở. Hoa Ban là một loại hoa của núi rừng Tây Bắc đã đi vào văn học và thơ ca, hoa gồm có 3 màu trắng, tím và hồng. Tuy nhiên vùng Tây Bắc, Điện Biên hoa Ban chủ yếu là sắc trắng, cho nên vì sự hiểu nhầm đó, Yun không hề biết trong trường mình có cây Ban tím cho tới một hôm bạn An VN vào trường chụp ảnh cho Yun nói cây đó là hoa Ban thì Yun mới vỡ lẽ ra. Hoa Ban đẹp một cách mộc mạc dân dã, cây khá lớn nên nếu trồng làm cây cảnh chắc bạn cũng phải có diện tích đất một chút. Bạn đã nghe bài hát thiếu nhi "Hoa Ban vào lớp" rồi thì hôm nay bạn sẽ thấy Yun biểu diễn món Hoa Ban vào...bụng nhé. Hoa Ban đối với người dân tộc thiểu số vùng Tây Bắc có thể làm ra nhiều món ăn tuyệt vời đó nhé. Tuy nhiên, trường Yun cuối mùa hoa Ban, cũng không thể chôm chỉa nhiều nên Yun chỉ làm một chút thưởng thức và làm món đơn giản nhất thôi: Hoa Ban xào thịt bò.

Nguyên liệu:
- 50g thịt bò tươi
- 20 hoa ban búp vừa nở
- Cần tây, hành lá, ớt, hành củ thái nhỏ
- tiêu xanh giã nát, muối, bột nêm, dầu hào...

Cách làm:
1. Hoa ban hái về ngâm nước bỏ vào ngăn mát tủ lạnh khoảng 3h đồng hồ cho tươi và giòn, mùa tháng 3 tháng 4 trời nóng hoa mau héo lắm. Sau đó rửa sạch hoa nhẹ nhàng, tránh để hoa dập nát. Trần hoa ban qua nước sôi nhẹ nhàng, nhanh tay có pha chút giấm và muối trong nước.
2. Thịt bò thái nhỏ, ướp chút muối, bột nêm, dầu hào, tiêu xanh giã nát.
3. Phi hành vào chảo dầu nóng cho thơm, bỏ thịt bò vào xào tái, sau đó bỏ cần và hành lá vào đảo nhanh tay, cuối cùng cho hoa ban trần nước sôi vào và tắt bếp.

Để thưởng thức món ăn bạn có thể ăn với cơm nóng thì ngon vô cùng. Hoa Ban có vị ngọt mát làm cho món ăn lạ miệng, bạn cũng có thể ăn hoa ban sống như một loại rau sống, hoa ban tươi có vị ngọt, hơi chát một chút nhưng thanh tao vô cùng, xứng đáng là bông hoa của núi rừng :)

"Thấp thoáng bông hoa Ban sau trường học, đón gió xuân đang reo vui, có bóng Yun đang nhè nhẹ, nhịp theo từng bàn chân Yun, vào trong bọc một bao nilong, nụ hoa này dành riêng bữa cơm tối thịt bò cho Yun Yun..." :D