Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

Hành tẩu giang hồ (P6)

Chương 5: Đêm đầu tiên tại Thái lan

Tỉ giá: 1usd = 30 bath

Màn đêm buông xuống, tôi có một chút sợ, nhưng tôi không đi một mình mà có cả một bang hội nên cũng yên tâm. Leata thấy mọi người không ai nói gì thì lấy trong balo ra khoe cái đèn đội đầu cô ấy mua được và đố mọi người xem cô ấy dùng cái đèn này để làm gì? Anh chàng người Thổ nhĩ kì vui tính bảo dân châu Á dùng đèn đó để đi soi ếch, và đùa hỏi cô ấy không phải có ý định đó chứ. Leata bảo không, cô ấy dùng đèn để đọc sách vào ban đêm, trong xe không có đèn, Leata bật đèn pin đội đầu lên và mượn cuốn Lonely planet của tôi ra tra cứu thông tin về Băng cốc. Bắt đầu vào Băng cốc thì kẹt xe, anh chàng Thổ nhĩ kì không đủ sự kiên nhẫn nữa nên điện thoại yêu cầu một người bạn tới rước anh ta, bạn anh này bảo anh ta kiếm trạm xe bus gần nhất rồi xuống đó chờ, anh ta yêu cầu tài xế dừng tại trạm phía trước và tạm biệt chúng tôi. Tay Ấn độ một lát sau cũng xin xuống xe, ở Bangkok mà kẹt xe thì cả 3h chưa vào được Tp. Bố người tây ngồi phía trước tôi cũng xuống xe nốt. Những người Thái đi cùng xe với chúng tôi đã xuống xe hết trước khi vào thành phồ rồi. Vậy là trên xe chỉ còn tôi, Leata và Gilles vẫn đang kiên nhẫn tiến về khu Khaosan, khu dành cho tây balo tại Thái lan.

8h30 tối, chúng tôi tới khu Khaosan, Gilles yêu cầu tôi mở bản đồ ra, để tìm nhà trọ mà tôi nói. Vì trời tối nên tôi không xác định được phương hướng nữa, nhưng Gilles đã tới Bangkok một lần nên hắn xác định hướng rất nhanh và bước đi xăm xăm, tôi và Leata chạy theo hắn hụt cả hơi. Xem chừng hắn cũng không phải là tên ngốc ngếch như một số thằng tóc vàng khác mà rất khôn lanh. Tây cũng có 2 loại: Khôn lanh và ngu ngốc, tôi chỉ thích loại 1 thôi. Tới Apple GH sau 5phut đi bộ, chúng tôi yêu cầu coi phòng dorm, dorm có 4 giường, mỗi giường giá 100bath, đã có 1 anh chàng ở một giường trước rồi, vậy là còn đủ 3 giường cho 3 chúng tôi, nhưng nhóm chúng tôi toàn là những thằng khôn lanh nên yêu cầu xem luôn phòng đơn và phòng đôi, phòng đơn 150bath, phòng đôi 200 bath. Tính ra chúng tôi ở phòng riêng sẽ tiện lợi hơn, đỡ phải giữ đồ đạc. Tôi và Leata mướn chung 1 phòng đôi giá 200bath cửa sổ thoáng mát, tính ra mỗi người cũng chỉ 100bath, bằng giá giường dorm nhưng ngon lành hơn nhiều. Gilles mướn một phòng đơn giá 150 bath, kể ra cũng không mắc mấy, hắn bảo lần trước sang Thái, hắn mướn giường dorm bên khu phố khác cũng đã 300 bath rồi. Tìm được chỗ này hắn có vẻ ưng ý lắm.

Cất xong đồ đạc là chúng tôi ra khu phố tìm đồ để ăn, tôi cũng chưa biết ăn ở chỗ nào nên để Gilles dẫn chúng tôi đi tới 1 quán khá sang mà hắn cho là cũng khá rẻ. Buổi tối các chỗ đổi tiền đều không còn làm việc, Thái không giống Cam, bạn phải đổi ra tiền Thái rồi mới mua hàng chứ ko xài usd trực tiếp. Tôi bày tỏ với Leata suy nghĩ đó, Leata bảo cô ấy vẫn còn đủ tiền cho bữa tối và bảo tôi đừng lo, để ngày mai hãy đổi tiền. Gilles có thẻ visa nên rút tiền ở atm (lần sau tôi cũng tìm cách làm thẻ mới được). Vậy là 3 chúng tôi đi ăn tối, tôi chọn món PadThai giá 90bath, và một ly sinh tố dưa hấu giá 35 bath. Hai tên kia chọn cùng món và uống coca. Suốt bữa ăn tôi không hề nói chuyện, mà tập trung ăn, phần vì tôi mệt lả và đói, thấy đồ ăn hấp dẫn là bay vào xử luôn. 2 đứa kia vừa ăn vừa 8 quá trời, nhưng tụi nó cũng lịch sự, nói tiếng Anh chứ không dùng tiếng Thụy sĩ, để tôi có thể tham gia nếu thích. Ăn xong tôi muốn bể bụng, quả là 1 dĩa PadThai là khá nhiều với tôi, cộng với ly sinh tố, tôi ăn xong không thở nổi nữa.

Sau khi ăn xong tôi tươi tỉnh trở lại và bắt đầu nói chuyện (tôi xấu tính thật). Leata đề nghị dạo một vòng cho tiêu cơm rồi mới trở về, có vẻ cô ấy vẫn không cảm thấy mệt. Có một tay người Mỹ đang ngồi ăn ở bàn bên cạnh, Leata hỏi tên này luôn là buổi tối ở đây có thể đi chỗ nào, tên này bắt đầu chỉ, nhưng tôi không hiểu nên lấy bản đồ ra yêu cầu hắn chỉ chính xác đường đi cho chúng tôi. Sau khi 8 với Leata một hồi có vẻ ăn ý, hắn hỏi Leata có phải người Anh không, Leata bảo cô ấy là người Thụy sĩ, anh chàng người Mỹ có vẻ phục Leata lắm, bảo là vô cùng ngạc nhiên khi thấy Leata nói tiếng Anh rất chuẩn. Tự nhiên anh chàng này đem thức ăn sang bàn chúng tôi ngồi ăn chung luôn. Ăn xong hắn ta định đi về nhưng có vẻ hắn thích cách nói chuyện của Leata nên nói sẽ đi cùng với chúng tôi luôn. Tối hôm đó có Euro nên hắn nói chúng tôi có thể tới quán vừa uống vừa xem. Night life bên Thái sôi động với những món hàng lạ mắt, người đi chơi nhộn nhịp suốt đêm.

Chúng tôi tới một quán nước để uống, tôi ăn tối và uống ly sinh tố rồi nên không tài nào nuốt thêm được thứ gì nữa. 3 người kia gọi 3 lon bia, tay người Mỹ nhận ra người quen ở bàn bên cạnh nên tới chào hỏi và giới thiệu với chúng tôi, tôi thấy mệt sau cả ngày di chuyển nên chỉ muốn về nhà trọ tắm rửa và ngủ một giấc. Leata có vẻ không muốn về, muốn coi trận banh vào giữa khuya nữa cơ. Gilles cũng ít nói và không phản ứng gì với việc coi đá banh. Tôi muốn về nhưng sợ lạc đường, lại tối nữa nên không dám đi một mình. Gilles nói với tôi là hắn cũng mệt và không muốn đi chơi nữa, nếu Leata đi thì chúng tôi về chung. Leata thấy chúng tôi không hào hứng với trận banh nên quyết định về với chúng tôi.

Dọc đường, Gilles hỏi mỗi người xem ngày mai có kế hoạch gì, Leata bảo ngày mai định xem chùa chiền và làm một số việc riêng, tôi thì đi xem chùa và dạo quanh khu vực Khaosan mua vé xe, đổi tiền.... Gilles bảo hắn sẽ đi massage. Vậy là kế hoạch không giống nhau, chúng tôi quyết định ngày mai việc ai nấy làm và không đi chung với nhau. Đi chung sao được khi mục đích không giống nhau. Leata và Gilles có kế hoạch ở lại Bangkok 2 ngày 3 đêm, tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định cũng sẽ làm vậy. Về phòng, tôi đi tắm rồi ngủ một giấc thật ngon tới sáng.

2 nhận xét:

  1. E hèm, bí mật về Apple II GH bị em làm cho bật mí với mấy thằng Tây bụi khác rồi nhé!!! Vì sao??? Thường khi chị ở đó mọi người thích nơi ấy đến nỗi giấu không cho bạn bè biết để đổ đến ở cho hết phòng và không còn phòng cho mình nên họ hay bảo chị giữ bí mật về GH này. Chị trấn an họ: Tụi mày yêu tâm, tao giới thiệu trên blog bằng tiếng Việt mà tụi VN ít đi bụi lắm nên khỏi lo bị tụi nó chiếm chỗ.

    Trả lờiXóa
  2. Ủa vậy hả chị? sao chị không nói trước, em lỡ nói mất tiêu rồi, hic

    Trả lờiXóa