Chương 12: Buffet Hanxa
Chúng tôi đến bến ở Siêm riệp
trời đã bắt đầu tối, Yeyen không thấy người của khách sạn đến rước như đã hứa,
hai vợ chồng người Đài loan nói họ sẽ theo tôi đi kiếm phòng. Trước khi xuống
xe tôi có tám với thằng lơ xe một chút, thằng này bảo tới bến có khách sạn
luôn, giá cũng rẻ chứ không mắc, còn chỗ khách sạn tôi muốn đến thì hơi xa. Tôi
đi cả ngày cũng mệt, nên nghĩ nếu giá cả được và phòng ốc sạch sẽ, mắc chút
cũng được. Tôi nói đùa với lơ xe là giới thiệu phòng trọ cho tôi có đòi tiền cò
không đấy, nhóc lơ xe cười lớn, bảo hắn là người tốt mà, chỉ muốn giúp tôi chứ
không phải cò kiếc gì ở đây cả.
Tôi nói với 2 vợ chồng người
Đài loan là đi xem phòng thằng lơ xe giới thiệu trước, không có mới đi kiếm
sau. Yeyen đang đứng một mình lo lắng, tôi bảo Yeyen đi coi phòng với tôi luôn,
chứ chờ người của khách sạn tới rước biết khi nào. Phòng từ 8usd trở lên, tôi
kì kèo, bảo có mình tôi 8usd mắc quá, thằng phục vụ bảo nếu ở một mình thì 6usd
cũng được. Chợt, Yeyen bảo cô ấy đặt khách sạn trước nhưng chưa trả đồng nào
cả, chỉ là book online. Tôi nghe thế hỏi phục vụ 2 người ở chung 1 phòng có
được không, vì tôi thấy có tới 2 giường, hắn bảo được. Thế là ổn rồi, mỗi đứa
3usd/đêm, cũng không mắc, được cái phòng đẹp, sạch. Tôi lấy chìa khóa, nói với
Yeyen là bây giờ tối rồi để cô ấy tới cái khách sạn cô ấy đặt từ trước tôi cũng
không yên tâm, tốt hơn hết cô ấy nên ở chung với tôi, cô ấy cũng có vẻ mừng
lắm.
Tôi và Yeyen ra sảnh, gặp 2
vợ chồng người Đài loan, hai vợ chồng này định không mướn phòng và chờ quyết
định của tôi. Tôi bảo tôi đồng ý mướn rồi, thế là hai vợ chồng te te đòi mướn
luôn, hỏi chúng tôi ở tầng nào, tôi nói tầng trệt, ông chồng Monica cũng đòi
mướn phòng tầng trệt, giá 8usd, nhưng bao gồm suất ăn sáng. Tôi nói tôi biết có
chỗ Buffet hải sản giá rẻ, hỏi 2 vợ chồng có muốn đi ăn tối chung với chúng tôi
không, họ đồng ý. Thế là thống nhất nửa tiếng sau khi chuẩn bị sẽ gặp nhau tại
sảnh. Tôi và Yeyen về phòng, Yeyen nhường tôi tắm trước, khoảng nửa tiếng sau
có tiếng gõ cửa, tôi chạy ra bảo 2 vợ chồng Monica chờ tôi chút. Tôi và Yeyen
ra sảnh khoảng hơn 8h tối. Chúng tôi thuê xe tút tut đi ăn Buffet, giá thuê
4usd bao gồm chở đi ăn, chở về và đi chợ đêm, tính ra mỗi người sẽ tốn 1usd.
Buổi tối ở Siêm riệp thật đẹp, đi đông người nên tôi không có gì sợ, cứ vui vẻ
ngắm cảnh.
Buffet Hanxa nằm ngay một nơi
không nhộn nhịp cho lắm trên đường WatBoo. Giá cả đã lên, 3.5usd cho một suất
chứ không phải là 3usd như tôi tham khảo trước đây. Trong quán toàn người Cam, có một bàn có mấy bố tây balo. Chúng tôi tự đi chọn
món, phục vụ mang ra một cái nồi đa năng vừa luộc vừa nướng được, ai muốn ăn
kiểu gì thì ăn. Tôi vốn ham thích hải sản, tôi lấy 2 cái dĩa, một dĩa tôi đựng
bắp bò, mực, tôm sống để nướng, dĩa kia tôi đựng sò huyết đã xào chín và một số
món khác. Trong lúc chờ nướng, tôi ăn món chín trước, nướng xong tôi ăn món
nướng, hết lại đi lấy. Vì là buffet nên bạn cứ tự do ăn bao nhiêu cũng được.
Sau một chặng đường dài, tôi mạnh tay chi 3.5 usd để ăn là bạn biết là tôi sang
cỡ nào rồi đấy.Yeyen ăn ít hơn tôi, chỉ ăn chút ít là no, còn 2 vợ chồng người
Đài thích ăn gỏi cuốn, ăn được 2 cuốn thì còn ăn được bao nhiêu hản sản nữa,
hôm đó chỉ mình tôi là chén nhiều hải sản nhất,keke. Tuy nhiên, tiền nước hơi
mắc, tôi và Yeyen uống coca là 1usd/lon, tính ra tối đó tôi mất 4.5usd. Hai vợ
chồng người Đài uống chung 1 chai bia Angkor
lớn, giá nhiêu tôi không rõ. Giờ nghĩ lại tới bữa buffet đó, tôi thèm quá đi.
Chén no nê, người lái xe tut
tut chở chúng tôi đi dạo chợ đêm. Tới chợ tôi và Yeyen đi chung, 2 vợ chồng
người Đài không biết chạy đâu mất tiêu, tôi kệ, mỗi người có một sở thích sao
đi chung được. Tôi mua ít đồ lưu niệm, Yeyen đi chụp hình. Đồ chợ đêm bán khá
nhiều thứ, chói cả mắt, cái gì tôi cũng muốn mua nhưng gần hết tiền rồi nên tôi
chỉ coi là chủ yếu. Cuối chợ có múa Apsara, điệu múa truyền thống của Cam, thực
ra là múa cho những người đang ngồi matxa coi, nhưng tôi và Yeyen chạy đến coi
ké, sướng chưa, muốn coi Apsara là mất tiền đấy nhé, vậy mà hai đứa tôi được
miễn phí. Tôi và Yeyen chụp hình lẫn nhau. Sau đó ra ngoài cổng chợ kiếm xe tut
tut về, người lái xe tút tút thấy 2 đứa tôi thì gọi. Tôi hỏi 2 vợ chồng người
Đài ra chưa, tut tut bảo chưa thấy. Chúng tôi ngồi chờ thêm chút thì thấy 2 vợ
chồng lọt tọt chạy ra. Chúng tôi lên đường về khách sạn.
Về sảnh khách sạn, tôi hỏi
mọi người kế hoạch mai như thế nào, Yeyen và 2 vợ chồng Monica thì muốn đi xem
đền Angkor, tôi nói tôi muốn đi dạo chơi chứ không muốn đi xem đền. Có lẽ lần
sau tôi tới Siêm riệp cùng anh của tôi thì lúc đó sẽ đi xem đền luôn. Sở dĩ tôi
có quyết định đó có 2 lí do, thứ nhất, vé vào Angkor
rất đắt: 20 usd/ngày, và không thể đi bộ được, nếu thuê xe tút tút, dù là thuê
chung thì cũng phải 10usd/người/ngày. Vậy nếu tôi đi xem đền tôi mất ít nhất
30usd. Tôi muốn lần sau đi chung với anh của tôi cơ, nếu tôi xem trước, sau này
đi xem nữa thì không có gì thú vị nữa rồi. Thứ 2, tài chính của tôi không còn
nhiều lắm. Vậy là tôi nói ngày mai 3 người họ cứ đi chung, tôi một mình thuê xe
đạp đi riêng. Tôi và Yeyen về phòng, tám với nhau một lúc lâu mới ngủ. Yeyen
bảo rất hạnh phúc vì hôm nay được gặp tôi, tôi bảo tôi cũng thế. Tôi và Yeyen
có nhiều điểm tương đồng, cùng là giáo viên (Yeyen là giáo viên tiếng Đức, dạy
ở một trường cấp 3), chúng tôi cùng tuổi với nhau, và cùng là 2 cô gái châu Á.
Chợt, Yeyen nói là cô ấy phải
cầu kinh, tôi hỏi cô ấy đạo gì, Yeyen nói đạo hồi. Trời, vậy là tôi biết cái
khăn trùm đầu của cô ấy rồi, vậy mà từ sáng tới giờ cô ấy cứ làm tôi thắc mắc.
Cô ấy quay mặt về hướng tây và yên lặng cầu nguyện, tôi lấy máy ảnh chụp đại.
Cha cái món buffet hải sản này nghe mà thèm quá. Em cho địa chỉ đi, sau này về Siem Rep chị phải ghé ăn mới được.
Trả lờiXóaDạ, Buffet Hanxa nằm trên đường Watboo. Chị chạy tới đường Watboo hỏi Hanxa rất nhiều người biết (phát âm gần giống "hằng xa" đó chị)
Trả lờiXóaQuán mở cửa từ 6h chiều nha chị
Trả lờiXóaBuffet hải sản, ăn xong không bị ngộ độc mà chỉ có 3-4 đô Mỹ thì quá rẻ. Lần sau ghé SR nhất định ghé ăn mới được.
Trả lờiXóaDạ, em thấy khá hợp khẩu vị của em, không mặn không nhạt mà đậm đà, nước chấm cũng khá phong phú cho mình chọn lựa, chị mà ở SR lâu em không nghĩ là chị ăn một lần đâu :)
Trả lờiXóaChà, không ngờ ngòai blog của Quỳnh Dung còn kím ra thim được 1 blogger khóai đi bụi nữa...
Trả lờiXóaHihi, cảm hứng đi bụi và cả can đảm là do chị Quỳnh Dung truyền cho đó. Chỉ có sở thích đi bụi là tiềm ẩn trong máu thôi, hihi....
Trả lờiXóa