Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2016

Tình yêu mơ ước của tôi là nhân vật đại nhân Min trong phim nàng Dae Jang Geum (Đại Trường Kim)

http://phim3s.net/phim-bo/nang-de-chang-kum_1413/xem-phim/148792/
Chúng ta, đặc biệt là các bạn nữ rất thích coi những bộ phim tình cảm lãng mạn, yêu thương thắm thiết. Mỗi bộ phim là 1 câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn, cảm động và kịch tính. Coi xong thì chúng ta hay suy nghĩ lung tung về mẫu soái ca của mình (đặc biệt là những gái trẻ). Tớ là trường hợp cá biệt, giái già nhưng vẫn mộng mơ. Vậy nhân vật nam nào trong phim gì là mẫu soái ca của các bạn nhỉ? Chắc chắn là với từng người sẽ có từng sự lựa chọn khác nhau nhỉ???? Bà bạn già dạy cùng Yun thì thích “ Trái tim mùa thu”,  mụ ấy dù đã 1 nách 2 con mà vẫn có thể thức đêm hôm coi lại bộ phim đó hàng chục lần và sáng dậy thì sưng cả mắt vì khóc sướt mướt cả đêm coi phim. Người khác thì thích cặp đôi quyền lực  Võ Tắc Thiên – Lý Trị. Còn mình mình lại thích hình mẫu đại nhân Min trong phim “ Nàng Dae Jang Geum”. Chắc chắn cũng sẽ có một số người cùng đáp án với mình, bộ phim này mình coi đi coi lại không biết bao nhiêu lần mà không chán. Và sau đây là những lí do mình bình chọn cho soái ca này.
Thứ nhất, đại nhân Min là một người tình nghĩa. Lần đầu gặp nàng Trường Kim là lúc anh ấy bị thương và ngất đi, dù không biết người đã cứu mình là ai, nhưng anh ấy rất trân trọng vật mà ân nhân vô tình làm rớt lại, luôn để mắt tìm xem ân nhân của mình. Cộng 1 điểm nào
Thứ 2, anh ấy là người thông minh tài hoa. Cái vụ này thì đừng hỏi tại sao nhé, mình mà thấy con trai có tài là ngưỡng mộ ghê lắm, không cần giải thích lí do. Đại nhân Min đậu tiến sĩ lúc mới 15 tuổi, văn võ song toàn. Cái này phải cộng 2 điểm.
Thứ 3, khi làm quan thì đại nhân Min là một vị quan chính trực, biết yêu thương tầng lớp dân nghèo, tiện dân không cùng đẳng cấp với mình. Đây là một đức tính mà người làm quan phải có. Nếu ai làm quan mà không có đặc điểm này thì là một nỗi buồn cho đất nước. Cộng 1 điểm cho anh ấy nhỉ?
Thứ 4, đó chính là lòng yêu nước. Một người lãnh đạo mà không có lòng yêu nước, chỉ biết tư lợi cá nhân, cấu kết với kẻ thù chỉ vì mục đích tiền bạc danh vọng, đó là một thảm họa của đất nước. Cộng thêm 1 điểm cho đại nhân Min nào!!!!
Thứ 5, đó là tình yêu kiên định mà đại nhân Min dành cho nàng Trường Kim. Có những cặp đôi yêu nhau lắm nhưng vì không kiên định tới cùng nên cuối cùng phải buông nhau mà không đến được bên nhau. Từ khi quen biết nhau và trải qua cùng nhau biết bao nhiêu sóng gió, nhưng dù nàng Trường Kim ở vị trí Cung nữ, Nô lệ, hay Y nữ thì đại nhân Min vẫn luôn tìm mọi cách để được ở bên nàng ta, kể cả đôi lúc bất chấp bỏ tất cả, chỉ để được ở bên người mình yêu thương. Xuyên suốt phim, nàng Trường Kim đi tới đâu thì đại nhân có mặt ở đó. Lúc nàng ta muốn đọc sách, đại nhân cho mượn sách, lúc nàng ta làm nô lệ, đại nhân làm quan ngay sát vách nàng ta thì thử hỏi ai dám bắt nạt? Lúc nàng làm trong viện nội y, không hiểu duyên cớ gì đại nhân này cũng mon men làm quan đồng chức tối cao ở nội y viện. Chả phải là muốn bảo vệ nàng ta là gì? Đây cũng là một tình yêu nhất quán, có đầu có đuôi, có thủy có chung. Dù cho nàng Trường Kim đang ở vị trí nô lệ, và dù có sự phân biệt giai cấp thì đại nhân Min cũng không ngó ngàng tới bất cứ bóng hồng tiểu thư nào. Anh ta cũng biết việc một quan lại lấy 1 cô nô lệ hay quan lại mà dám để ý tới cung nữ của vua nguy hiểm thế nào, nhưng anh ta nào quan tâm, yêu mà!!!! Cộng 1 nào.
Thứ 6, đó là sự hi sinh. Một tình yêu bền vững và đẹp không thể thiếu sự hi sinh dành cho nhau. Đại nhân Min sẵn sàng bị lưu đày để chắp cánh cho tài năng của người mình yêu, nàng Trường Kim trở thành quan chủ trị cho Hoàng đế và nhận chức quan Tam phẩm dưới sự phản đối của tất cả triều đình. Nhất định phải cộng 1 rồi.
Thứ 7, đó là lòng can đảm. Lòng can đảm của cả 2 người. Nàng Trường Kim dù biết Hoàng đế đang thích mình, nhưng vẫn nói với nhà vua nàng ta yêu đại nhân Min. Nàng ta cũng biết là nói vậy sẽ gặp nguy hiểm gì, nhưng vì yêu nàng ta bất chấp. Còn đại nhân Min thay vì chối với Hoàng đế việc yêu nàng Trường Kim, anh chàng đã ra mặt thi đấu bắn cung với Hoàng đế để giành nàng ta, dù biết rằng phạm tội khi quân có thể bị chết. Cộng 1.
Thứ 8. Đó là thấu hiểu. Cả 2 người đại nhân Min lẫn Trường Kim đều thấu hiểu lẫn nhau. Tình yêu đích thực xuất phát từ sự thấu hiểu. Nếu 2 người yêu nhau mà không thấu hiểu nhau sẽ dễ làm khổ nhau. Đức Phật từng nói: “True love born from understanding”.  Vì họ thấu hiểu nhau, nên khi làm gì, họ cũng đồng lòng và hỗ trợ cho nhau, chàng thăng quan nàng cũng tiến thêm được 1 bước. Họ không kìm kẹp sự phát triển của nhau.
Thứ 9. Đó là sự buông bỏ. Không mấy ai khi đang ở đỉnh cao quyền lực dám buông bỏ tất cả chỉ vì tình yêu, lại càng không có mấy ai đang ở đỉnh cao quyền lực mà không có tham vọng leo lên cao hơn nữa. Nhưng chỉ cần nàng Trường Kim muốn bỏ trốn, anh chàng từ quan không do dự, sẵn sàng sống một cuộc sống nghèo hèn bên người phụ nữ mà mình yêu thương. Học cách nắm giữ đã khó, học cách buông bỏ còn khó hơn. Bạn có thể buông bỏ được chưa? Cộng 1 nhỉ?????
Thứ 10. Đó là Happy ending cho cả hai. Một tình yêu đẹp mà kết thúc bằng việc chết chóc hay chia ly thì không thể là một tình yêu hoàn chỉnh được. Kết thúc cho 2 người tài năng lương thiện là họ được ở bên nhau. Cộng 1.
Cuối cùng, là anh chàng đẹp trai. Đừng hỏi tớ vì sao, nhưng cứ đẹp trai là cộng 1.

Vậy tổng cộng anh chàng được 12 điểm, là mẫu soái ca của tớ. Còn mẫu soái cốc của bạn là ai? Chấm điểm cho soái cốc của bạn chứ nhỉ??????????

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

Một lời ước hẹn- Mấy đời làm tăng, khó thoát tình duyên

(Sưu tầm)
Tôi và vợ tôi không phải là người cùng một tỉnh, khi tôi chán nản buồn bã đã quen được cô ấy, sau này trải qua bao nhiêu trở ngại, chúng tôi mới kết thành vợ chồng, thời gian đó chúng tôi đã vượt biết bao khó khăn. Trong tâm tôi luôn cảm thấy mình nợ cô ấy rất nhiều, cô ấy có tính hay dựa dẫm vào tôi, nếu một ngày không nhìn thấy tôi thì tâm thần bất an, đứng ngồi không yên.
Tôi khai mở một số ký ức ở những đời trước, vợ tôi cũng vì thế mà thường nói với tôi: “Kiếp trước em và anh rốt cuộc là có quan hệ nhân duyên thế nào? Anh không thể xem một chút sao?” Tôi nói với cô ấy rằng điều này không thể cưỡng cầu được.
Vào một buổi tối, tôi lại một lần nữa vượt qua không gian và thời gian của luân hồi, trở về hơn một nghìn năm trước, nhìn thấy được những ân oán giữa tôi và vợ.
Trong kiếp đó, sau nhiều năm tôi xuống núi vân du, khi trở về chùa Vĩnh Hoa thì sư phụ đã viên tịch rồi, bởi vậy chúng tăng trong chùa chọn tôi lên làm trụ trì. Không lâu sau tôi bắt đầu lập đàn giảng kinh tuyên dương Phật Pháp, khi đó tôi chưa đến 30 tuổi, những người thường họ hay gọi đùa tôi là “tiểu phương trượng.” Cùng với ảnh hưởng được mở rộng, hương hỏa trong chùa càng ngày càng thịnh vượng; khách hành hương, các tín chúng, những người hỏi đạo đến tôi đều không cự tuyệt. Một hôm, một nhà giàu họ Lý có việc đi qua chùa, ông dẫn theo người nhà, tiện đường liền lên núi thắp hương kính Phật, khi uống trà nói chuyện thì biết được cả nhà ông đều tín phụng Phật Pháp, hay làm việc thiện, vì nghe nói tôi tu luyện trong Phật Pháp đạt được trình độ nhất định nên ghé vào thăm, thuận tiện cho chúng tăng một ít đồ cúng. Đi cùng còn có con gái của ông, dáng vẻ khoảng 16~17 tuổi, dung mạo đoan trang, cô nhìn thấy những câu kệ tôi viết liền cầm lên xem hồi lâu, rồi chợt hỏi chuyện một cách tò mò, tôi khiêm tốn trả lời từng câu hỏi. Không lâu sau thì họ phải lên đường, khi từ biệt tôi mới phát hiện ánh mắt của Lý tiểu thư không rời khỏi tôi, ánh mắt đó từ trước đến giờ tôi chưa từng tiếp xúc qua. Bỗng nhiên tôi thấy chấn động, tâm tư suy nghĩ bất định, tự nhủ: “Ta tu hành từ nhỏ đến nay, tự nghĩ định lực bản thân không hề nông cạn, làm sao trước nữ sắc lại thất bại thế này?” Từ hôm đó, nhiều ngày khi đả tọa không thể nhập định được, những suy nghĩ bất chính liên tiếp đến; dần dần phải qua thời gian dài mới có thể chế phục được tâm ma này, từ đó tu luyện trong Phật Pháp không dám có chút buông lơi nữa.
Một năm sau, dưới núi có người vội vã đưa đến một bức thư, thì ra là thư của Lý viên ngoại, tôi vừa mở ra xem mồ hôi lạnh liền toát ra, vội vàng niệm Phật hiệu. Trong thư viết con gái Lý viên ngoại từ sau khi ở chùa trở về, không lâu sau thì ngã bệnh, không cách nào chữa được, tìm không ra nguyên nhân căn bệnh, tiểu thư không nói, người nhà cũng không có cách nào. Sau này mới ít nhiều biết được là vì tương tư tôi nên thành bệnh, nghĩ tôi là người trong Phật môn, chuyện này chẳng phải trò cười hay sao? Nhưng không biết làm thế nào vì sức khỏe con gái ông ngày càng nguy kịch, chỉ còn cách mời tôi từ bi xuống núi thăm con gái ông.
Việc cứu người là khẩn cấp, do đó tôi vội vàng thu xếp công việc và đồ đạc rồi theo người đưa thư xuống núi. Sau nhiều ngày thì đến được Lý phủ. Lý viên ngoại trong lòng nóng như lửa đốt, nhìn thấy tôi đến bèn vui mừng ra đón, rồi dẫn tôi vào trong nhà. Dường như đã có người sớm báo cho tiểu thư, viên ngoại ở bên ngoài gọi tiểu thư: “Con gái, con xem ai đến này.” Tiểu thư từ từ ngồi dậy khỏi giường, nét mặt ửng hồng, khe khẽ hỏi tôi: “Cao tăng, ngài đã biết rồi sao?” Lời nói có vẻ mệt mỏi, cơ thể biểu lộ ra vẻ yếu ớt.
Tôi vội vàng thi lễ, ra hiệu cô ấy không nên cử động nhiều, sau đó tôi giảng giải về Phật Pháp, muốn cô ấy vượt qua chướng ngại tình cảm nam nữ, nhưng cô ấy tựa như nghe mà không nghe, lúc sau hỏi tôi: “Cao tăng, kiếp này ngài và tôi không thể đến được với nhau ư?”
Tôi liền lập chưởng nói: “Đúng vậy, tuyệt đối không thể được!”
Nước mắt cô gái lăn dài trên má, một hồi lâu sau cô ấy chỉ vào gói đồ trên bàn và nói: “Hôm nay gặp nhau, không biết khi nào mới lại tương phùng, tôi tặng ngài một bó tơ lụa làm đồ cung dưỡng, mong cao tăng nhận cho.” Tôi ấp úng nói: “Cái này…” Dáng vẻ của cô ấy làm tôi không nỡ cự tuyệt: “Vậy bần tăng xin nhận, cảm tạ nữ thí chủ, bần tăng xin cáo từ, xin nữ thí chủ an tâm nghỉ ngơi dưỡng bệnh, đọc nhiều kinh Phật, sức khỏe sẽ sớm hồi phục.”
Thấy cô ấy lặng im, tôi liền quay người bước ra khỏi phòng. “Cao tăng xin hãy thong thả,” tiểu thư ở sau lưng tôi gọi.
Tôi quay người lại: “Nữ thí chủ vẫn còn việc gì muốn nói hay sao?”
Ánh mắt cô gái lộ vẻ kỳ lạ: “Nếu đời này ngài tu không thành thì sao?”
Tôi đáp lời cô ấy: “Nếu đời này ta không tu thành, đời sau vẫn tiếp tục làm tăng.”
“Nếu đã như vậy, dải lụa này xin làm tín vật, kiếp sau tôi lại lên chùa tìm ngài.” Nói xong tiểu thư quay người đi vào trong.
Trở về chùa được hai năm, nghe nói sau khi tôi rời khỏi đó không lâu, Lý tiểu thư đã qua đời trong sầu não. Việc này đã khuấy động cả một đời của tôi, quả nhiên trong kiếp đó tôi tu không thành.
Chớp mắt đã đến đời sau, tôi quả nhiên lại chuyển sinh thành hòa thượng, sau đó ở chùa Vĩnh Hoa tiếp tục làm trụ trì. Thấm thoắt mấy năm trôi qua, đã lại đến trung thu, ngày thứ hai là ngày hương hội, buổi tối khi tôi đả tọa nhập định, bỗng nhiên trước mắt hiện lên một khoảng không rõ ràng, rồi xuất hiện công năng nhìn được tương lai quá khứ; tôi biết được mình là phương trượng tiền nhiệm chuyển thế và cũng biết được chuyện gì sắp xảy ra, sau khi xuất định chỉ biết thở dài than rằng: “Định số! Đúng là định số!” Ngày hôm sau, người đến hành hương rất đông, đến trưa nghe thấy phía bên ngoài cổng chùa có tiếng truyền vào, trong tâm tôi máy động: “Đến rồi, cuối cùng cũng đã đến!” Lát sau, các khách tăng dẫn người có dáng vẻ là quan viên đi vào đại điện, lễ Phật xong ở trong phòng khách mời tôi tiếp đón.
Vị quan viên vừa thấy tôi liền nhìn kỹ trên dưới, rồi không ngừng gật đầu: “Quả đúng như thế, quả đúng như thế!”
Hai tay tôi hợp lại trước ngực: “Xin hỏi đại nhân từ đâu đến? Đến có việc gì?”
Người đó bỗng như giật mình tỉnh giấc, trả lời: “Ta đến từ Trường An, vì con gái mà đến quý tự tìm người.” Tôi nói: “Tìm người ư? Trường An cách Vĩnh Hoa tự cả trăm dặm, làm sao có người cô ấy cần tìm được?” Các khách tăng đều cảm thấy kỳ lạ.
“Là như vầy…” Người đó giải thích: “Ta có một cô con gái, nó giống như viên minh châu trong tay vợ chồng ta, chằng mấy chốc đã đến tuổi kết hôn, có rất nhiều người nó cũng thấy vừa mắt. Một hôm nó mơ thấy chồng mình là người nơi cửa Phật, hơn nữa kiếp trước từng có ước hẹn; cụ thể hiện giờ ở chùa nào, dáng vẻ ra làm sao, còn có tín vật làm chứng, nói rõ ràng mười mươi. Ta cũng là người tin Phật, mặc dù bán tín bán nghi, ta vẫn muốn đến trước để hỏi dò và nghe ngóng xem sao, không ngờ quả thật rất đúng với lời con gái nói, không sai chút nào.” Các sư đệ bên cạnh nghe không lọt nữa, tức giận nói: “Vớ vẩn, phương trượng chúng tôi là cao tăng đắc đạo, sao lại có thể giống lời ông nói được chứ?”
Tôi đưa tay lên ra hiệu bảo họ đừng nói nữa, rồi đi vào nhà kho mở hòm gỗ của phương trượng tiền nhiệm để lại, lấy ra gói đồ để lâu đã bị bụi phủ kín, cảm xúc dâng trào. Sau đó trở lại phòng khách, đặt gói đồ lên bàn rồi nói với vị quan viên: “Đây chính là tín vật mà con gái ngài nói, đó là di vật của tổ sư.” Lúc này các tăng nhân trong chùa tụ lại ngày càng đông, có người chen vào trong phòng, đứng không được liền chen lên bên cửa sổ, chen nhau mà thở, hiếu kỳ chăm chú vào mọi việc xảy ra ở đây. Vị quan viên nói: “Vậy thì ngài hãy mở gói đồ đó ra xem xem.” Mọi người lần lượt hướng ánh mắt về phía tôi.
“Được rồi.” Tôi nhẹ nhàng mở gói đồ ra, quả nhiên là một bó vải lụa màu trắng, mọi người đều ngạc nhiên. Bỗng nhiên dải lụa đó phát ra ánh sáng nhạt, các tăng nhân cùng tụng niệm Phật hiệu, phủ phục xuống quỳ lạy. Lúc lâu sau, mọi người mới giật mình tỉnh lại, vị quan viên đó nói với tôi: “Nếu tất cả đều là sự thật, thì xin cao tăng thu xếp rồi cùng tôi lên đường vào phủ chọn ngày để cùng tiểu nữ hoàn thành hôn sự, con gái tôi kết hợp với ngài đúng là ‘trai tài gái sắc.’”
Cả đại điện bỗng chốc tĩnh lặng, mọi người điều tỏ ra vô cùng lo lắng. Tôi suy nghĩ một lúc rồi chỉnh lại tăng y, ngồi ngay ngắn trên chiếc bồ đoàn, tay lần chuỗi Phật châu niệm một đoạn dài Phật hiệu, nước mắt lăn xuống với dáng vẻ đau thương: “Là nợ nghiệp kiếp trước, làm ta hai đời không thể giải thoát được, đành đoạn dứt từ đây, đợi đến khi đắc lại chính Pháp vậy!” Nói xong tự mình làm tọa hóa mà rời đi (tọa thiền cho đến khi viên tịch).
Đây chính là quan hệ nhân duyên giữa tôi và vợ, trải qua luân hồi hàng nghìn năm, trong đời này chúng tôi đều sinh ra trong gia đình nghèo khó, nơi trần thế mênh mông này nối tiếp tiền duyên, mặc dù xa cách nghìn dặm nhưng cuối cùng chúng tôi cũng đến với nhau, hơn nữa lại là duyên lành quy y Phật Pháp, buông bỏ tình, tiếp tục tu hành trong một pháp môn không cần xuất gia mà vẫn có thể tu thành…
Vậy mới biết, mọi sự trên đời đều là hai chữ nhân duyên…



Buồn ngồi coi film

Lâu rồi Yun hình như chả bao giờ coi phim ảnh, nhưng 1-2 tháng gần đây thì lại đâu tư coi 1 lúc 1-3 bộ phim dài kì. Và hôm qua thôi, thì vừa xử xong bộ phim " Mối hận truyền kiếp" của Thái Lan. Phim vừa coi vừa khóc, đúng là rất biết lấy nước mắt của người xem. Bạn nào ít khi xem phim như Yun thì đầu tư chút thời gian xem phim này nè, nó giúp bạn có niềm tin hơn vào cuộc sống, tình yêu đó.

Bộ phim có giá trị lịch sử, được dựng phim từ tiểu thuyết พิษสวาท Pidsawas, một áng văn chương nổi tiếng của Thái. Bộ phim cũng đạt được rating cao nhất trong lịch sử phim truyền hình, được công chúng đón nhật nồng nhiệt. Bên cạnh đó, không thể thiếu những giá trị về tôn giáo, tình yêu...


Mình vô tình coi được trailer của phim này và coi cho bằng hết phim. Với lối diễn xuất được xuất thần của diễn viên Woranuch Bhirombhakdi, Nàng Ubon trong câu chuyện đã lấy đi nhiều nước mắt và đau đớn của người xem. Nhiều lần có duyên với thành cổ Ayutthaya, nhưng mình lại không biết thành cổ này lại có nhiều giá trị đến như vậy cho tới hôm nay sau khi đã xem phim này. Lẽ ra nên xem phim này trước khi đi Ayutthaya.

"Đất nước này xin gửi lại cho thế hệ sau, trái tim này xin gửi lại cho Ubon"

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

Trung Thu tháng 9

Trung thu năm nay rơi vào tháng Chín, cũng gần thời điểm Yun bước sang tuổi 33, con số chỉ thời điểm tuột dốc về nhan sắc của người phụ nữ. Tâm tình lại có chút hoang mang...
Thấy bọn nhóc trong xóm không một ai rước đèn Trung thu, tự nhiên thấy bọn nhỏ tội tội. Ngày xưa nhà Yun nghèo nhưng ít ra mỗi mùa Trung thu, bố cũng làm lồng đèn cho chơi. Nên tuổi thơ của Yun tính ra cũng có nhiều kỉ niệm chán. Thế là lọ mọ làm chút bánh cho mấy đứa trẻ con. Vì không có lò nướng nên không làm được bánh Trung thu, Yun làm bánh trái vải đã từng học được của sư mẫu cho đơn giản. Nghĩ cũng thấy vui vui.



Dạo này nếu để ý độc giả sẽ nhận ra Yun không hề viết blog. Có nhiều nguyên nhân, Yun cũng bận rộn với việc học hành của mình. Sau nhiều năm lười biếng, cuối cùng Yun cũng quyết định trở lại với công việc học hành và nhiều kế hoạch riêng. Bận rộn cũng chất chồng nên tụt cảm xúc để viết lách. Yun cũng không đi chơi như ngày xưa. Có gia đình rồi, tuy không ai kiềm bước chân của mình nhưng tự dưng mắc bệnh lười đi. Có lẽ tình hình chung của những người đã chui vào rọ :)

Một vài dòng viết linh tinh, điểm danh để biết Yun vẫn ổn :)

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

Phong đỏ ngày xưa!

Loài cây thích (cây phong, maple tree, lipa tree, danh pháp khoa học: Acer) khi rụng lá chuyển sang màu đỏ (hay màu vàng).
Các loài cây rụng lá cần tích trữ năng lượng (nước, muối khoáng…) cho mùa đông lạnh giá. Vì thế khi sang thu, các mạch cung cấp nước và dinh dưỡng từ thân lên lá bị đóng lại khiến lá không quang hợp được và dần mất đi chất diệp lục. Khi đó, những sắc tố đỏ/vàng trong lá có cơ hội khoe sắc. Lá chuyển sang màu vàng vì trong lá có chứa sắc tố carotenoid, đây là sắc tố có nhiều trong bí ngô và những loại rau quả màu vàng khác. Tương tự, sắc tố anthocyan khiến cho lá có màu đỏ.
Tục ngắm phong thay lá có ở nhiều nước như Nhật, Czech, Canada, Trung Hoa và kể cả Việt nam. Dẫn chứng: "Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san" - Nguyễn Du.
Thu về đánh thức cảm xúc thi sĩ trong trái tim tớ, lâu rồi tớ không đi chơi.
P.s Thu xưa (thu của những ngày xưa)



Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

Chùa Thiên Mụ

Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Ai vô xứ Huế thì vô.
(Ca dao)
Đáp:
- Yêu em anh cũng muốn vô
Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.









Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Prachuap Khiri Khan

Prachuap Khiri Khan là một tỉnh ven biển của Thái Lan. Tại đây bờ biển nhiều nơi còn khá hoang sơ và vắng người. 








Xe lửa chạy lúc nửa đêm, tranh thủ giăng lều ngủ chập tối một chút, đón gió biển lùa vào


Trái keo mọc ven bở biển khá nhiều, có thể hái ăn tha hồ hén, chiến lợi phẩm Yun thu được là một bọc keo lớn ăn không hết.



Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

Yala

Yala là một trong 3 tỉnh đạo Hồi nằm phía Nam Thái Lan. Nơi đây cũng là một nơi khá nguy hiểm để đi du lịch hay phượt phèo. Phải nói là Yala khá đẹp và thơ mộng, có thể sánh với Huế mộng mơ của nhà mình. Tuy nhiên, thực tế vẻ ngoài của Yala lại tiềm ẩn sự chết chóc rợn người. Mời bạn cùng xem ảnh Yun chụp tại nơi đây.


Dù nguy hiểm vậy đó, nhưng Yun vẫn đi lên chùa và dâng hương và rưới nước thơm cho đức Phật  trong ngày đầu năm mới của Thái, có lẽ vì tấm lòng chân thành với người nên đã được an toàn trở về sau chuyến đi hãi hùng này. Sáng sớm thức dậy vẫn mặc đồ đẹp, còn được chồng trang điểm cho nữa đó nhé, hihi. Sau đó chồng lại bảo: "Đẹp một mình không thể chấp nhận được" và thế là anh ấy đi thay bộ đồ đẹp cho tương xứng, kakaka.









Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Nấu nước nha đam

Tháng 5 này có vẻ Yun đăng khá nhiều bài viết về ăn uống. Hôm nay Yun lại tiếp tục hướng dẫn các bạn nấu nước nha đam nhé. Nha đam (lô hội) chứa rất nhiều vitamin và khóang chất, thanh lọc cơ thể, mát gian giải độc và đặc biệt là làm đẹp da nữa đó. Vậy thì còn chờ gì không bắt tay vào làm nào?
1. Chuẩn bị: Nha đam, đường phèn, muối
2. Cách làm:
Nấu ước đường phèn: bỏ cục đường phèn vào chút nước sôi và nấu cho tan đường, để nguội.
Nha đam bạn có thể mua ngoài chợ, loại bẹ thật to khoảng 1/2kg một lá ấy, làm đỡ vất vả hơn loại lá nhỏ. Yun Yun tự trồng được nha đam nên lấy nha đam nhà làm hén, hihihihih.


Bạn lóc phần vỏ xanh của nha đam, chỉ để phần thịt trắng, sau đó thái hột lựu (thái càng nhỏ càng ít đắng) nhỏ rồi bỏ vào thau nước lạnh có pha muối. Dùng tay vò cho nha đam ra hết chất nhớt và xả nước lạnh nhiều lần. Lần cuối khi không còn thấy chất nhớt trong nước nữa bạn để ngâm nha đam với muối trong vòng 15 phút. Để chắc ăn, bạn thử ăn xem còn đắng không, nếu thấy hết đắng là vớt ra để ráo được.

Nấu nước sôi sau đó bỏ thịt nha đam vào đảo nhanh tay, vớt ra xả bằng nước lạnh để ráo. Đổ nước đường phèn đã nguội vào tô nha đam. Bạn co thể dùng muỗng bỏ thịt nha đam và nước đường phèn, chế thêm đá nhuyễn (và đổ thêm nước lọc vào nếu muốn) là uống được.
Yêu cầu thành phẩm: nha đam không được đắng, ăn giòn giòn như thạch :)


Bạn cũng có thể dùng nha đam để pha chung với trà sữa như một loại thạch, hihihihih. Yun hay ăn chung với trà sữa trân châu thạch trái cây và nha đam. Cách nấu trà sữa xem tại đây.


Ngoài ra, người ta còn dùng thịt nha đam để nấu chè đậu xanh ăn cho mát nữa. Nha đam tốt cho cơ thể nhưng chỉ nên ăn 1 tuần 1 lần thôi bạn nhé, không nên ăn hàng ngày, hihihihi.

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

Trà chanh chém gió???

Trời nắng sẽ có nhiều thức uống giải khát được ưa chuộng. Yun uống hết nước Hibiscus từ hôm trước rồi, trong nhà giờ còn một ít chanh muối và thỉnh thoảng Yun có nấu trà sữa uống giải khát trong những ngày đầu hè nóng nực này. Hôm nay Yun sẽ hướng dẫn các bạn một loại nước giải khát là Trà Chanh Yun tự chế, uống để giải khát, giải độc và thanh lọc cơ thể.
Thường khi đang khát các bạn uống Trà chanh chua chua ngọt ngọt vào thấy rất phê phải không? nhưng gói Trà chanh các bạn mua về pha thường là hóa chất chứ không béo bổ gì. Gần đây trà xanh 0 độ rồi C2 lần lượt mang tiếng tùm lum Yun Yun mất đi thức uống yêu thích này. Giờ uống trà chanh Yun tự làm luôn :)
1. Chuẩn bị: Lá trà xanh: 1 nắm. Chanh 1 quả, đường cát, mật ong (nếu có).
2. Cách làm:
- Bỏ lá trà xanh vào nồi, nấu nước trà xanh. Nếu nước trà đậm bạn cần pha loãng thêm với nước lọc. Nếu không đậm thì thôi.
- Vắt 1/2 quả chanh vào ly, cho thêm đường, mật ong vào, cho thêm ít nước trà xanh vào quậy cho tan đường và mật ong. Sau đó đổ nước trà vào ly, khoảng 1/2 ly  là được và cho thêm đá bi vào nữa là thưởng thức được.
- Nước trà có tác dụng mát gan, thanh lọc, giải độc cho cơ thể, chanh cung cấp thêm vi ta min C và mật ong bổ sung thêm gần trăm loại  vi ta min khác tốt cho sức khỏe. Ngày nắng, lười gì cho ly trà chanh? và chém gió? :)

Lưu ý: Nếu bạn mua nhiều lá trà, bạn chọn lấy nắm lá non và ngon nâu nước uống thôi, phần còn lại lá xấu và cành bạn cho vào nồi nấu lấy nước gội đầu, rửa mặt cũng có tác dụng mượt tóc, đẹp da đó :)

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Làm khô bò ăn dần

Làm chà bông ăn hoài một món cũng không phải, Yun làm luôn khô bò ăn dần. Trời nóng ăn cơm với khô bò, khô heo thì hơi khô. Yun nấu cháo ăn với các thức ăn khô này. Hôm nay Yun tiếp tục hướng dẫn làm khô bò, khô bò khó làm hơn khô heo nha :)
1. Chuẩn bị:
- 600g thịt bò loại tươi ngon loại có thớ sợi dài (để còn xé). Cắt thịt bò thành từng miếng lớn, mỏng vừa và theo chiều thớ thịt.
- Gia vị: ớt bột, tiêu, bột nghệ (chút thôi), nước tương (2 muỗng canh), muối, đường, bột ngọt, bột nêm, ngũ vị hương (3 gói, mỗi gói 5g). Sả, tỏi, gừng băm thật nhuyễn được khoảng nửa chén ý. 
2. Cách làm:
Cho hết các gia vị đã chuẩn bị vào thịt đã cắt miếng và ướp trong vòng 10h đồng hồ cho thật thấm gia vị.



Sau đó bỏ lên bếp nấu với lửa nhỏ cho thịt ra nước và cạn dần cho tới khi gần cạn hết thì lấy thịt ra bỏ vào cối chày giã thịt ra cho nhuyễn. Dùng tay xé sợi nhỏ sau khi giã. Làm cho đến hết thịt. Lưu ý: thịt bò khó xé sợi hơn thịt heo, bạn ko cần xé nhuyễn, nếu xé ko quen bạn dùng dao cắt sợt nhỏ dọc theo thớ thịt nha.

Bỏ thịt lên chảo rang với lửa rất nhỏ cho sợi thịt thực sự khô để bảo quản lâu.
Khi thịt đã khô sau khi sao vàng, để bò khô nguội hẳn và bỏ vô hũ ăn dần, nếu cẩn thận bạn bỏ 1 bọc hút ẩm dưới đáy hũ cho thịt khỏi bị ẩm ướt lại. Bạn nào thấy thịt không được khô lắm thì có thể phơi trên sân thượng dưới nắng gắt 1-2 ngày để bảo quản được lâu nhé. Hoặc có thể bỏ vào lò nướng trong vòng 5 phút để làm khô thêm thịt nếu bạn sao thịt chưa đảm bảo được độ khô.


Nếu không thích dùng với cơm, có thể uống ly bia vào ngày nắng nóng và lai rai với khô bò. Chúc ngon miệng nhé :)

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

Làm chà bông (ruốc) ăn dần

Yun là người khá nhạy cảm với chất độc, dạo gần đây khi thức ăn bán ngoài chợ ngày càng không an toàn, Yun thường xuyên có hiện tượng bị ngộ độc thực phẩm thì việc ăn uống của Yun càng gặp khó khăn hơn. Ngoài kế hoạch tự trồng rau ăn thì Yun cũng làm luôn một số đồ khô để ăn dần. Tuy đồ khô chẳng dinh dưỡng gì nhưng Yun qua cái tuổi phát triển rồi, có lẽ nó cũng không là vấn đề lắm. Tội là tội cho những đứa trẻ con nhà nghèo, mới sinh ra đã phải ăn thực phẩm độc từ khi mở mắt tới lớn. Chưa bao giờ miếng ăn lại kinh hoàng với Yun nhiều đến vậy. Nhà không tủ lạnh, nên Yun làm đồ khô trữ thôi.
Hôm nay Yun sẽ hướng dẫn làm chà bông khô ăn dần nhé.
1. Chuẩn bị:
-Thịt nạc quả 1kg (loại có thớ sợi dài nhé, để còn xé sợi sau này)
- Nước mắm, muối, bột ngọt, hạt nêm, tiêu, ớt, tỏi, đường và sả, ngũ vị hương (nếu thích)
2. Cách làm:
Thịt Yun mua thịt tươi heo mọi từ chỗ quen biết vừa mới ra lò, giờ mua thịt nguy hiểm lắm, ngoài vụ chất tạo nạc nuôi bằng hóa chất ra, họ còn ướp đủ thứ chất độc nếu bán ế. Nhiều khi thịt vài ngày rồi mà họ mông má lại trông ngon lành lắm, không biết đâu mà lần. Còn chỗ Yun mua nhóc này nó bán hàng đàng hoàng, mỗi chiều em ấy làm một chú heo mọi, bán khoảng 1-2 giờ đồng hồ là hết sạch, ai ra chậm là không còn đâu nhé (Yun đừng đó quan sát 1 hôm từ lúc em ấy mở hàng tới lúc dọn, đắt khách vô cùng). Vụ nuôi hóa chất mình không quản được rồi, nhưng mà heo mọi thì đỡ hơn, do heo mọi nó hoang dã hơn, cho nó ăn nhiều hóa chất nó dễ tèo lắm, nên nếu có cho ăn cám công thức, lượng hóa chất tăng trọng, tạo nạc vẫn ít hơn lợn thịt.
Thịt tươi rồi, giờ về rửa sạch qua nhiều lần nước, cắt miếng to dọc theo thớ, bỏ vô nồi ướp 1 chén nước mắm, 1 muỗng canh muối, chút bột nêm, bột ngọt, đường và hỗn hợp sả, ớt, tỏi băm nhuyễn. Bạn nào muốn hương thơm hơn thì cho thêm tiêu và 1 chút ngũ vị hương (lưu ý: một chut xíu xíu xiu ngũ vị hương  thôi nha) Ướp trong vòng 4h cho thấm gia vị.


Sau đó bỏ lên bếp nấu với lửa nhỏ cho thịt ra nước và cạn dần cho tới khi gần cạn hết thì lấy thịt ra bỏ vào cối chày giã thịt ra cho nhuyễn. Dùng tay xé sợi nhỏ sau khi giã. Làm cho đến hết thịt.


Bỏ thịt lên chảo rang với lửa rất nhỏ cho sợi thịt thực sự khô để bảo quản lâu.


Khi thịt đã khô sau khi sao vàng, để chà bông nguội hẳn và bỏ vô hũ ăn dần, nếu cẩn thận bạn bỏ 1 bọc hút ẩm dưới đáy hũ cho thịt chà bông khỏi bị ẩm ướt lại.


Yun Yun mỗi lần đi giang hồ sau này bỏ chà bông vào 1 hộp nhỏ là có thể mua bánh mì không ăn với chà bông ăn được rồi. Thức ăn hàng quán dạo này không an toàn mà :( Làm được hũ to YunYun bảo nay 2 cậu em ghé nhận hàng về ăn. Em út của Yun cũng hay bị ngộ độc thực phẩm, chắc nhạy cảm giống Yun, còn em kế Yun thì chuyên đời long nhong chạy xe ngoài đường, nên ăn uống cũng không đảm bảo.


Chúc các bạn làm thành công, vì sức khỏe của mình và gia đình nhé :) 

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

Bệnh nên nói nhảm!!!!

Tối nay người mệt mỏi chóng mặt, cái "bệnh người già" của tuổi 30. Đời người ngắn ngủi 60 năm, qua 30 coi như qua nửa quãng đường nhân gian ấy. Hỉ nộ ai ố đã từng, chưa bao giờ thấy thiếu sức sống như lúc này, tội nghiệp cho cái kiếp người như lúc này. Chồng thì đang ngoài vùng phủ sóng lúc mình ốm đau. 

Chiều nay có một học viên mình đang dạy tiếng Thái hỏi mình: "Ở một mình chị có buồn và sợ không?". Thú thực là càng ngày mình càng không có 2 cảm giác đó. Buồn chán là do rảnh những người nhàn rỗi không có việc làm nên hay buồn, vì ngoài buồn họ có biết làm gì đâu. Còn sợ thì càng không, mình đã từng là 1 ng hay sợ, nhưng nhân gian này có quá nhiều nỗi sợ, nếu sợ coi như tự làm mất đi mấy mươi năm hạnh phúc của đời người, nên dần dà nỗi sợ càng bé lại, lá gan càng nở to ra. Nhớ lời thầy từng dặn: " Làm kẻ sĩ trách nhiệm phải định hướng cho học trò, cho dân chúng, trí thức luôn là tầng lớp tiến bộ, không định hướng cho người bình dân sao họ tự định hướng được".(Mở ngoặc nói thêm, không tính mấy thành phần ăn học bố láo chạy chọt bằng cấp rồi tưởng mình cũng trí thức thạc sĩ, tiến sĩ như ai và đi "định hướng" nha) Mình biết ở thời đại này, ai cũng chỉ lo thủ lấy tấm thân, kẻ trí đã ít mà kẻ sĩ lại càng lặn biệt tăm hơn. Mà ai cũng thích làm thầy cả, nên cái trách nhiệm của ông thầy cũng chẳng còn là bao, nhường chỗ cho những thầy tự phong đi dạy thiên hạ. Có những chuyện đùa mà như thật, thằng thất học bố láo đi dạy thằng có học (ở một số lĩnh vực) Con người đối thoại, bắt tay nhau và nói với nhau những lời dối trá, lừa phỉnh nhau, gạt gẫm nhau. Ranh giới giữa đúng sai nó mỏng mành manh như sợi tơ nhện. Thằng nào nói láo giỏi, phỉnh gạt giỏi thằng đó sẽ được đại đa số công nhận là đúng. Thằng nào yếu vía, ba phải, hay không có chính kiến rất dễ nghe bọn lưu manh lí giải một hồi dẫn dắt qua một loạt các mê hồn trận, cái sai lí giải thành cái đúng. Mà trên đời, đâu phải ai cũng tỉnh và đủ thông suốt để hiểu được cái đúng. Nói đơn giản dễ hiểu, đâu phải anh chàng nào đi tán người đẹp cũng được ng đẹp để ý, anh phải ưu tú thế nào thì ng ta mới đáp lại chứ. Đa phần sau khi đi kua là thất bại và phải lấy ng xấu. Cái đúng cái đẹp cũng vậy dó, ko phải ai đi tìm sự thật chân lí cũng gặp được, anh phải có chất như thế nào thì anh mới hiểu được và gặp được chứ. Không phải cứ ai tìm cũng gặp. Năng lực đọc báo, loại bỏ những thông tin bị nhiễu, bị phỉnh cũng là 1 loại khả năng trong các khả năng tư duy. Có những người tư duy trái chiều với mình, mình không tranh luật gay gắt, hiếu thằng như xưa nữa, vì nhiều lí do:

1. Mình đang học làm người lịch sự, có tri thức. Tranh cãi là một hình thức thô lỗ không dành cho các quý cô. Vốn hay phạm lỗi này nên giờ sửa dần cho nó tốt hơn.
2. Như đang nói ở đầu bài, thời gian sống ngắm ngủi, tranh cãi phí thời gian và gây những stress không tốt trong lòng.
3. Họ đã tranh cãi có nghĩa là họ có niềm tin vào điều họ bảo vệ. Tranh cãi ko giúp họ tỉnh ra ngược lại làm 2 bên thô lỗ với nhau hơn.
4. Mỗi người có một nhận thức giới hạn, 2 ng khác nhau thì giới hạn khác nhau, hà cớ gì bắt họ phải tin ta. Ví dụ luôn: Cô giáo nào dạy lớp 9 mà tính Delta xong thấy nhỏ hơn 0 nói với học trò là PT có nghiệm nó đập cho vỡ mồm, nó bảo cô ngu nghỉ dạy đi về bán ve chai đi còn hơn, nó dạy còn hay và đúng hơn cô (Thế là nó tin là nó có thể làm thầy được và đi chỉ cho những ng khác biết là niềm tin của nó đúng, là chân lí. Nhưng than ôi, chân lí dễ nắm chân vậy? nó không biết chạy chắc??????), vì niềm tin của 1 học sinh cấp 2 là Delta nhỏ hơn 0 là vô nghiệm. Không thể áp đặt nhận thức của 1 học sinh cấp 2 bằng một sinh viên được. Cho nên cứ để hs cấp 2 ấy tin là vô nghiệm đi, nếu còn cầu tiến học lên anh sẽ còn thấy muôn màu, còn không trình độ anh chỉ dc vậy thôi. Hiểu rồi phải không??????
.
.
.
n. Có nhiều điều giữa còn muốn nói nhưng đang bệnh muốn đi ngủ sớm, nghe vài bài bản hòa tấu ghi ta cho đời êm dịu. Vẫn nghe lời thầy giáo dạy mình năm xưa, làm một nhà giáo chân chính, dạy chữ, dạy người, kiên định và luôn mong ước tiệm cận đến cái đúng, dù thú thực là chưa bao giờ tới gần dc nó để xem mặt mũi thế nào. Như cái cây, dù gió bão có lay mạnh ngọn cậy qua bên trái bên phải cỡ nào thì gốc vẫn nằm yên đó. Einstein đã từng nói: "Thế giới không phải xấu đi do những người xấu mà vì những người tốt câm lặng". 

Có thể đứa học trò bất hiếu này không thể làm kẻ sĩ như thầy mong ước được, vì học trò còn cảm thấy mình hèn lắm. Làm kẻ sĩ khó hơn kẻ trí, vì kẻ trí chỉ cần nhận thức đúng thôi, còn kẻ sĩ thì ngoài trí còn phải biết giữ cả liêm sỉ và nói thẳng được sự thật không run sợ (mình chưa dám hoàn toàn). Chỉ nói xa nói gần, nói nhăng nói cuội, lời lẽ có phần nửa điên nửa tỉnh, kẻ nào đủ trí thì sẽ được khai sáng. Còn không thì thôi cũng không sao cả, đối với một học sinh cấp 2 thì không nên biết nghiệm ảo làm gì. Hãy để tuổi thơ các em có giấc mộng đẹp thay vì cố giải thích cái nghiệm ảo vi diệu kia. Và việc HS nào chấp nhận tiếp thu cái nghiệm ảo ấy sẽ quyết định em bước chân vào đại học làm sinh viên hay đi ra đời bán vé số với bằng tốt nghiệp cấp 2 vừa nhận được. Chúc mừng em học xong phổ cập xóa mù. Thực tế cho thấy dạy lớp mấy chục HS, có phải ai cũng vào đại học? Cũng như nói điều thật (thường lại thô) cho ngàn người, có phải ai cũng hiểu???? Nhưng đã làm một trí thức thì nên có chút lòng tự trọng, không dám nói sự thật thì cũng đừng bóp méo hoặc nói sai sự thật vì " Dù sao trái đất vẫn quay" - Lời nói cuối cũng là lời trăn trối của Galileo Galilei (nhà vật lý, thiên văn học) trước khi lên giàn hỏa thiêu.

P/s: Lời cuối trích câu của nữ TS Mai Phương: "Không đi sao biết mình bị xiềng xích?"

Lan Hin Teak - Phu Hin Rong Khla

Lan Hin Teak -  Phu Hin Rong Khla thuộc vùng Đông Bắc Thái (Isan).  Lan Hin Teak là khối đá lớn hình thành từ cát và bị bào mòn bởi nước mưa đã tạo nên những vết lồi lõm cho khối đá kì lạ này. Ngoài Lan Hin Teak còn có Lan Hin Pumm gần đó cũng tương tự. Thực vật xung quanh Lan Hin Teak ngoài dương sỉ còn nổi bật có các loài lan.





Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

Wat Pha Sorn Kaew - ngôi chùa mỹ lệ nhất mà tôi từng đến

Wat Pha Sorn Kaew tọa lạc trên đỉnh núi cao tại Khao Kho, tỉnh Phetchabun. Đường đi đến chùa này cũng không dễ dàng gì với việc chạy xe leo lên những triền núi dốc (Chỉ ngồi phía sau thôi mà lạnh da gà, ngó xuống phía dưới chân núi thì chỉ tưởng tượng lung tung cũng đủ sợ). Hơn nữa, Yun đi vào kì lạnh nhất trong vòng 3 năm trở lại nên phải nói là ăn đủ luôn. Tuy thời tiết là thế, nhưng đến Phetchabun quả thực là tuyệt đẹp ở mọi nơi, hơn cả Đà Lạt mộng mơ mà Yun từng yêu thích. Dù vất vả là thế, nhưng bõ công đi và mãn nhãn vô cùng :)
Ảnh mang tính chất minh họa, ngoài đời đẹp hơn trong hình nhiều nếu đi đúng dịp hén. Nhìn từ chùa xuống triền núi, hoa vàng (có dạng như cánh hoa hồng) nở bát ngát triền núi, mê li luôn.