Tôi
lên xe ngồi nhắn tin cho thằng bạn, bảo tối sẽ về tới Hà Nội, nhưng không đi
chung với hắn được, vì tôi muốn gặp một người lạ, đã quen trên mạng từ lâu nên
giờ tôi muốn gặp. Bạn tôi làm ở một cơ quan đặc biệt, bạn ấy dặn tôi luôn mở
điện thoại, nếu tôi có gặp bất trắc gì thì gọi ngay. Nếu tôi mà tắt điện thoại
tức là có sự chẳng lành sẽ cho người kiếm, vì thế tôi không được tắt điện thoại
với bất cứ lí do gì, kể cả sắp hết pin cũng phải báo cho bạn tôi biết trước (kĩ
tính ghê). Tôi mỉm cười và yên tâm đi chu du Hà Nội. Thực ra tới Hà Nội xong,
tôi còn về quê Quảng Ninh và sau đó mới về nhà, lúc ở Hà Nội cũng có nhiều
chuyện buồn cười lắm, nghĩ đến là tôi cười lăn cười bò, hehehe, còn về quê thì
vui ơi là vui. Nhà tôi di cư vào Nam và chưa lần nào trở về, kể cả bố tôi và bà
nội, lần đầu tôi mò về cố hương, tôi phát hiện ra gia tộc của tôi có lịch sử
khá hoành tráng, và tôi lại là “Đại tiểu thư” của gia tộc nên được trên dưới họ
hàng đón tiếp nồng hậu ghê lắm, dù tôi không hề giàu có hay thành đạt hơn họ
hàng đâu nhé, hehehe. Tôi còn phát hiện là một số em họ thầm thần tượng tôi mà
chưa có dịp gặp mặt, nay tôi về thì các em ấy vui ghê lắm.
Tôi
đón chuyến máy bay xuống phi trường Tân Sơn Nhất lúc 12h đêm, ngày phép cuối
cùng của tôi và sử dụng triệt để tới giờ cuối cùng, đi vội nên giá vé đắt
đỏ, hơn 3 triệu lận, vì đã xài hết tất cả tiền mang theo, nên tôi phải dùng thẻ
ghi nợ để mua vé máy bay, hậu quả là tháng sau khi tôi về nhà tôi ăn mì gói
luôn, tiền lương tháng sau đã dùng để trả nợ rồi mà, huhuhu. Tới sân bay vào
giữa khuya, tuy có nhiều trai đẹp theo đuổi, nhưng chẳng trai đẹp nào xung
phong làm tài xế chở tôi về cả, các trai đẹp đều kêu tôi ngủ lại khách sạn gần
phi trường rồi sáng hôm sau mới về cho an toàn, chỉ có “trai già” là papa tôi
vì lo lắng nên đòi đi đón. Tôi là dân giang hồ, đi chơi về rồi lẽ nào để papa
của mình phải đi đón con gái lúc nửa đêm nửa hôm kia chứ, nên nói với ba tôi
yên tâm tôi ở lại khách sạn hôm sau sẽ về. Về nhà tâm hồn tôi thư thả vô cùng,
và chuyện tình cảm ngày trước với Xử Nữ cũng vơi dần như gió thoảng mây bay…Yun
xin kết thúc hành trình “Lữ khách” tại đây, phù, lười viết bài nên phải kết
thúc thôi, đuối rồi! Hẹn gặp lại các bạn trong các hành trình sau.
Bonus:
Cái này là thêm thông tin cho một số bạn độc giả hiếu kì, hehe. Ba tháng sau kể
từ ngày Yun kết thúc hành trình Lữ khách trở về, Yun đã quay trở lại Bangkok
gặp một người cuối tháng 10 vừa qua, chắc các bạn đoán ra ai rồi phải không? Đó
chính là Sky, anh chàng có nụ cười hiền lành chết người đó. Lần đi thăm này là
do xuất phát từ tình cảm quý mến anh ta, không liên quan đến vấn đề đi bụi gì
cả nên Yun đi về bằng máy bay (Yun tranh thủ cuối tuần đi thăm anh ta thôi,
ngày thường vẫn đi làm) và ăn mặc tử tế hơn đi bụi một chút, Sky nhìn thấy Yun
thì thắc mắc sao một người mà 2 phong cách thế, Yun mỉm cười bảo là đi bụi sợ nguy
hiểm nên phải nguỵ trang cho xấu bớt, anh ta nghe xong cười thích chí lắm,
kakaka. Một số độc giả đã đoán ra được là Yun “có cảm tình” với Sky khi Yun mới
viết Lữ Khách (7) – (8) thôi, công nhận những độc giả đó “siêu vi” thật, hihihi.
Tuy nhiên bạn đừng tò mò là Sky của Yun là ai và mặt mũi ra sao nhé, Yun sẽ giận
đấy. Yun muốn bảo mật thông tin về anh chàng này. Các bạn đồng ý chứ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét