Đêm đông
Nửa đêm chợt tỉnh giấcNhư có tiếng mưa rơi
Lòng bồn chồn thao thức
Nghe “đêm đông” (*) não nùng.
Không gian chừng nhớ nhung
Hoa Lan bên khung cửa
Rơi chìm trong đêm thâu
Thu xưa nay nơi đâu?
Mưa đông trên không trung
Canh khuya sâu muôn trùng
Chân bước trong mịt mùng
Với tư tưởng mông lung.
Ta muốn đi ung dung
Qua không gian phía trước
Nhưng rồi ta chùng bước
Vì ước được thấy anh.
(*) Bài hát Đêm Đông rất nổi tiếng của NS Nguyễn Văn Thương
Bốn mùa luyến lưu
Thu về bao kỉ niệm luyến lưu
Đông qua, gió tạnh, tan sương mù
Xuân hồng nắng mới cây xanh lá
Bầu trời xanh thẳm đôi mắt trong.
Hạ vàng với những tháng chờ mong
Em vẫn thong dong, má vẫn hồng
Mùa mưa sướt mướt, anh xa cách
Đến bây giờ trời đã sang Đông.
Tiếp theo Bài thơ thứ 7: Trích trong nhật kí mùa đông 2011:
Ngày Đông vắng anh
Mùa đông se lạnh, tiết trời hanh
Ánh nắng long lanh chiếu lá cành
Mặt hồ phẳng lặng lăn tăn sóng
Trong xanh ngày mới, em nhớ anh.
Anh à! ngày hôm nay không anh
Em mặc áo đỏ, chân bước nhanh
Em nghe trong gió lời anh đó
Vẫn biết tình ta rất mỏng manh.
Cuối cùng là bài thơ thứ 8:
Winter’s smile (nụ cười mùa đông)
Im standing alone
Among the forest thorn,
the snow and storm.
The winter really come.
Im going along,
Whisper a love song
I must strong
To passing by this storm
I'm falling a pond,
Crying with all my tongue
My cry’s disappointed
Where are you, my all?
The winter smiles at all
The leaf will fall
The IceBerg likes stone
Destroy all of all.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét