" Người ấy dịu dàng, người ấy đẹp trai
Người ấy giống anh, cũng hào hoa phong nhã
Trong thánh đường chiều nay em đi lễ
Gặp một cái nhìn đang lặng lẽ quay đi
Em và người ấy có thể chẳng là chi
Nếu một ngày kia anh không bỏ em về nơi xứ lạ
Con dốc ngày nào bây giờ xa xôi quá
Sao không về với em?
Có biết không anh?
Người ấy bây giờ bỗng hoá thân quen
Người ấy bây giờ đã không còn xa lạ
Em đánh rơi tình đầu vội vã
Trong yếu mềm khờ dại mênh mông
Có trách giận gì em không?
Sao anh lại lặng im như thế?
Một mùa đông em bắt đầu đi lễ
Với một người …không phải là anh."
(sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét