Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Mùa thu tháng 8

Sáng nay bắt đầu vào học ngày đầu tiên. Tâm trạng uể oải, hoài cổ, chán nản và vô khối thứ cảm xúc khác lẫn lộn vào nhau. Ngồi một mình trên lầu 3 ngó xuống cái sân be bé của ngôi trường. Nơi đây không phải là sư môn, chỉ là nơi tôi, đồng nghiệp và các trò nhí ở tạm. Sư môn nhà tôi đang xây lại, nên chúng tôi phải đi học trường thuê. Cảm xúc học trường thuê không bằng học tại sư môn, dù trường đang thuê còn rất mới, vừa xây xong thì chúng tôi thuê ngay rồi nhưng nó sao sao ấy, cảm giác không quen tí nào...

Vào lớp tiết đầu tiên, không phải là ghi cái tựa đề, cũng không phải câu nói: "Hôm nay học bài đầu tiên các em nhé" mà tôi mở đầu bằng câu: "Gặp cô 2 năm rồi, năm cuối cấp học cô nữa, vậy là suốt 3 năm học có mỗi một giáo viên Tin học, thấy chán chưa? có muốn đổi giáo viên cho có không khí không?". Học trò ranh mãnh: "Cô ơi, làm quen lại từ đầu đi, cô tên gì thế, em chưa biết gì về cô cả". Tôi trở mặt: "Hừ, cả 2 năm trời mà phũ vậy sao hả học trò". Thế là cả cô, cả trò cười lăn cười bò....

Ra chơi, đứng thẫn thờ ngó xuống sân, vô hồn, lạ lẫm, và cảm giác đơn độc. Một học trò nam năm nay vừa lên 12, chạy đến: "Cô ơi!". Giật mình, quay lại: "Gì đó em?". Học trò bẽn lẽn, đưa cho mình một cái túi nhỏ: " Em gửi cô cuốn sách hướng dẫn đi bụi cô cho mượn hôm trước, còn đây là quà của cô. Em vừa đi Thái Lan về". Ngỡ ngàng, sốc!!! Học trò mới học lớp 11, đã dám đi bụi một mình ra nước ngoài. Đây không phải lần đầu học trò đi, lần trước học trò đi thi sáng tạo khoa học tại Singapore năm ngoái, nhưng mà đi chung với đoàn giáo viên, lần này đi Thái học trò lẻn đi bụi một mình. Mình mang tiếng dân đi bụi đi bặm gì đó, mà tới 28 tuổi mới dám đi nước ngoài, và lần đầu cũng đi một mình luôn!!!! Nói về cậu học trò này, học giỏi, lễ phép, đẹp trai, cá tính đã đành, thích nhất là cái tính rất hiếu thảo của cậu nhóc. Lần đầu đi Singapore, học trò mua về cho mình một hộp kẹo: "Em không mua được gì hết, nên chạy vào siêu thị mua kẹo cho cô". Cảm động!!! Lần này tặng cái túi, chắc biết tính cô hay đi bụi nên tặng thứ cô cần. Đúng là món mình thích luôn mới ghê chứ!!!!!

Học trò tặng túi đeo và thẻ sim mua từ Thái, bảo: "Để cô đi bụi"!!!!!! :D


Sư môn truyền thống có máu đi bụi, không phải tất cả 100% đều đi nhưng hầu hết là có mang trong người chủ nghĩa xê dịch. Lâu lâu lại nhận được tin nhắn đại loại thế này từ học trò: "Cô ơi, em là ABC, học ở lớp XYZ, em đang tính đi bụi tới một nơi SQR, vậy em phải chuẩn bị gì hả cô, lần đầu đi một mình nên em sợ lắm...". Những lúc như thế, mình, một bà giáo làng kiêm nhiệm luôn thêm công việc "Hướng dẫn đi bụi" cho học trò, nhiều khi nơi học trò định đi chỉ là vài chục cây số thôi, nhưng vì gà công nghiệp bị nhốt lâu ngày, các học trò có tâm lí run sợ, những lúc đó hướng dẫn thì ít, mà động viên là chủ yếu, để các trò có gan đi, đi được một lần hết sợ rồi, các trò cứ reo mừng nhắn tin cảm ơn quá trời đất: "Cô ơi, em đi về an toàn, vui lắm, cảm ơn cô". Hihi, mình có niềm vui thầm kín, đó là thấy học trò đi bụi vui thì mình cũng vui lây :) Sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đấy mà còn dữ dội hơn. Thầy mình đi bụi, xúi mình đi mà chả dám đi, mãi tới lúc 28 tuổi mới lò mò bước chân ra ngõ. Học trò mình, chưa kịp xúi thì đã chủ động hỏi: "Cô ơi, em muốn đi Thái Lan hè này để khám phá, cô hướng dẫn đi". Xét về mặt chủ động, học trò hơn hẳn mình, khi bằng tuổi các em, mình chỉ biết cắm đầu học và ngồi nhà ...sợ. Mình hiếu thảo với thầy mình, tự nhiên học trò có hiếu với mình, dù tính tình mình cũng vô cùng trời ơi đất hỡi, luật nhân quả hả ta???????

Tháng 8 với những cơn mưa không đầu không cuối, mưa đó tạnh đó. Lòng người đôi lần cũng thất thường như vậy. Mùa thu tháng 8, tựu trường với những mầm xanh đang chờ ngày vươn vai ra đón ánh sáng nơi chân trời mới. Bao thế hệ đã qua đi, và bao thế hệ sau tiếp nối. Mình, một thế hệ "ba rọi" nằm giữa, lớn không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, gọi trưởng thành cũng không đúng, đôi khi còn hâm lắm. Mùa thu tháng tám, viết vài dòng gửi chút niềm riêng...

2 nhận xét:

  1. like! (bị nhiễm bệnh từ facebook rồi @@)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hahaha, chắc phải làm nút "Thanks" như các diễn đàn cho đủ bộ à nhen :)

      Xóa