Lòng tham của con người thường vô đáy, vì thế con người thường có cảm giác thấy thiếu nhiều hơn là đủ. Thiếu hay đủ không xuất phát từ số lượng vật chất tinh thần mà ta đang sở hữu mà nó xuất phát từ lòng tham và cảm giác của con người.
Nhu cầu cơ bản là ăn 2-3 bữa để duy trì sự sống, ngủ 6- 8h để duy trì sức khoẻ. Nhưng thông thường ít ai có thể thoả mãn các điều kiện tối thiểu đó. Khi chưa đủ miếng ăn, chỉ ước có thể ăn no, khi được ăn no thì sẽ ước ăn ngon, khi đã được ăn ngon thì sẽ ước được ăn ngon tại những nhà hàng phục vụ chu đáo...Khi chưa có nhà ở thì chỉ ước có cái nhà be bé làm chỗ trú nắng trú mưa, khi có rồi lại ước cái to hơn...Tóm lại, mọi thứ không bao giờ thoả mãn.
Ngày nay sự không thoả mãn đó càng thấy rõ khi con người luôn ở trong trang thái thừa mứa mọi thứ, lãng phí mọi thứ. Đừng trách những người đang làm cái công việc tàn phá thiên nhiên, huỷ hoại môi trường sống, bởi vì chúng ta đây, không cần phải nói đâu xa đang gián tiếp làm cái công việc ấy. Tôi lấy ví dụ, nếu chúng ta có nhu cầu vừa phải, người có 5-10 bộ đồ mặc tới rách mới đi mua cái khác, thì nhà máy dệt, các công ty may mặc thời trang sẽ không thể sản xuất nhiều quần áo để bán, vì cầu đâu có bao nhiêu. Nhờ đó các xưởng dệt cũng không nhập nhiều nguyên vật liệu, cũng không thải ra các chất độc hại như thuốc nhuộm, thuốc tẩy gì đó ra môi trường bên ngoài nhiều, nhờ đó không gây ô nhiễm nguồn nước, không khí... Bạn tưởng những thứ tiện nghi bạn đang sử dụng từ đâu ra??? chúng ta đang đánh đổi những thứ tiện nghi đó không phải bằng tiền, bằng sức lao động của bạn mà là bạn đang lấy từ môi trường tự nhiên rất nhiều tài nguyên, trong đó có những tài nguyên không thể tái sinh. Liệu bạn có biết điều đó? Bạn đang có một chiếc xe máy chạy ngon lành đầy đủ chức năng cơ bản là mang bạn đến nơi này nơi kia, nhưng để chứng tỏ với người khác sự sành điệu, bạn đổi những xe máy hợp thời trang, sành điệu, đắt tiền. Thử tưởng tượng nếu một ngày nào đó trung bình một người sở hữu vài chiếc xe, bạn có biết muốn làm được một chiếc xe, các nhà máy phải sử dụng bao nhiêu sắt thép, gang, nhựa....không? và trong quá trình làm ra chiếc xe đó thải ra bao nhiêu khí độc không? Không quan tâm phải không? Chỉ cần mình sang, mình đẹp, mình được người khác ngưỡng mộ, mình hô hào khẩu hiệu bảo vệ môi trường, nude vì môi trường là đủ????????????
|
Hãy vì mình mà thôi phá hoại |
Và... bạn có biết những đồ dùng đã cũ trong nhà bạn như ti vi tủ lạnh mà bạn sắp thải ra sẽ phải thay thế bằng những cái khác hiện đại hơn, bạn có nghĩ việc làm đó là phá hoại môi trường? Không bao giờ đúng không!!!! Hay chỉ đơn giản là đồ ăn không hết bạn bỏ mứa ra, bạn cũng gián tiếp là kẻ phá hoại môi trường rồi, vì để làm ra nhiêu đó thức ăn, người ta đã phun xịt bao nhiêu thứ thuốc vào môi trường, nay nhu cầu thức phẩm tăng lên thì nhu cầu phun xịt các hoá chất sẽ tăng thêm bao lần?
Hãy thôi hô hào về bảo vệ môi trường đi, kệch cỡm lắm khi bạn đang sở hữu thừa mứa những thứ quá nhu cầu bình thường. Những người thực sự bảo vệ môi trường, họ thực sự là những người mà bạn vẫn hàng ngày hay ghét khi thấy họ tiết kiệm đến mức tận dụng chậu nước rửa rau để tưới cây, gọi rất ít các món ăn ngoài hàng quán, cố gắng ăn những đồ ăn hâm đi hâm lại của ngày hôm trước mà bạn cho rằng keo kiệt kia kìa....Rồi bạn sẽ bực lên mà chửi tôi rằng, ôi dào ai cũng làm thế, mình không làm thằng khác cũng làm, mình không phá rừng để thằng khác phá cũng vậy, mình không hưởng để thằng khác hưởng cũng vậy. Đó, chính là cái quan niệm ao làng của bạn đó. Nếu ai cũng nghĩ như bạn thì chúng ta hãy cùng phá nhé, vì Trái Đất này là của chúng mình mà!!!!!!Bạn đang sống và vô thức tiếp thu một nền giáo dục ích kỉ, mà từ đâu ra? Đừng vội chửi rủa những người trong xã hội, thực tế bạn được nhiễm một cách từ nhiên vô thức từ gia đình, bạn bè thầy cô và những người mà bạn hay tiếp xúc. Bạn không thể phủ nhận một điều rằng rất ít các bậc cha mẹ biết cách dạy con cái mình đúng cách. Đa phần dạy con học cho giỏi kiếm tiền thật nhiều để ăn thua với đời, để hơn hẳn thằng con hàng xóm đáng ghét kia, để phụ huynh được nghênh mặt với đứa con học dốt của thằng bạn thân mấy chục năm. Liệu có phụ huynh nào dạy con phải bảo vệ môi trường? phải yêu thương cả động vật, không bẻ hoa lá... vì chúng cũng là những sinh vật sống, cũng biết đau???? Chắc là rất ít phụ huynh dạy con như thế, dạy những thứ vô bổ đó có mà hâm à???? Học thật giỏi kiếm tiền tỷ về cho bố mẹ mày nở mặt nở mày với làng với xóm....
Hỡi những người chưa bao giờ thấy đủ!!! Thiếu chỉ là một cảm giác rất mơ hồ, đừng để lòng tham, sự ích kỉ của cá nhân của mình mà để chính bản thân, gia đình, và thế hệ con cái sau này phải gánh chịu. Nếu ta không tỉnh ngộ từ bây giờ, từ cái cảm giác thiếu ảo sẽ thành cảm giác thiếu thật không lâu nữa đâu. Chúng ta cứ nghĩ chúng ta đang làm thật nhiều tiền để dành cho con cháu, thực ra sẽ có lúc bạn phát hiện ra một chân lí luôn đúng đó là tiền không thể ăn được, mà thực ra chúng ta đã ăn hết những thứ của cải để dành cho con cháu từ bây giờ rồi!!!!
Thay vì hô hào, chỉ trích tại sao ta không lặng lẽ tiết kiệm tất tần tật mọi thứ đang có ( kể cả những thứ tưởng chừng như vô nghĩa như nước, điện, khăn ăn...)để bảo vệ môi trường nhỉ? Hãy biết trân trọng những nhà tỷ phú chạy chiếc xe cà tàng đi làm, không sắm quá nhiều thứ hiện đại, họ đang góp phần bảo vệ môi trường mà!!! Người văn minh là người biết tiết kiệm, vì họ biết bảo vệ môi trường đấy. Ngược lại, dù có khoác áo tiền tỷ thì cũng ....mà thôi!!!!
(Quan điểm cá nhân, vui lòng không bình luận quá khích)