Mình
phát hiện mình là người kĩ tính, ngày Chủ nhật mệt mỏi thay vì ngủ cho
sướng thì mình lại dành cả giờ đồng hồ để kì cọ nhà tắm sạch bóng trắng
loáng. Sau này nếu lấy phải ông chồng lè phè chắc mình chết mất. Mình
cũng không biết khó tính từ lúc nào, chỉ biết mức độ càng ngày càng
tăng.
Mình cũng phát hiện ra cái tính nhát gan hồi nhỏ của mình cũng sắp bị tuyệt chủng luôn rồi, không biết từ lúc
nào và vì lí do gì mà mình lại chủ động đi cưa cẩm để rồi vác hoạ cho
mình. Mình nhớ mình nhát gan lắm mà???? Rồi còn 2 lần chủ động gọi điện
cho người ta, mình có bị điên không????
Mình cũng phát hiện ra
người mà mình nghĩ là rất quan trọng, theo năm tháng và sự kiện, sự
quan trọng đó không bao giờ là vĩnh hằng. Có còn quan trọng hay không
không chỉ phụ thuộc vào mỗi mình mình mà đó là quá trình nỗ lức của 2
phía. Tất cả mọi thứ tình cảm, bao gồm tình yêu, tình bạn, tình người và
luôn cả tình mẫu tử đều phải có sự hợp tác.
Kí ức theo năm
tháng, cùng bộ não lú lẫn sẽ làm mọi thứ trở nên nhạt nhoà. Mình có nên
giữ lại những tấm hình, để thỉnh thoảng coi lại, thì trái tim lại chạnh
lòng. Tình yêu dành cho ai đó, một chiều đã bị đẩy lùi thực sự. Mọi thứ
đều không phải dễ dàng gì cho mình suốt những tháng ngày qua... Nhưng
mình biết, nếu đã trôi qua sẽ không bao giờ trở lại, cũng như dòng thời
gian, sẽ đi mãi đến lúc say giấc mộng vĩnh hằng.
Đừng trách
mình, thôi trách người, tất cả đều do duyên số quá mỏng manh, nên không
thể đứng bên nhau trong cuộc đời. Duyên số cho người ta gặp mặt, tổn
thương, mất mát để con người biết trân trọng những gì sẽ có trong tương
lai từ kinh nghiệm của quá khứ!!!!!
Tương tư quá, hay đấy.
Trả lờiXóaĐâu có tương tư đâu, thất tình mà :) hihi
Trả lờiXóa