Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Lữ khách (9)

15. Yun ngố nghịch tàu điện
Quá trưa tôi trở về China town, lúc leo lên xe Go KL, tôi quên ngó biển hiệu phía trước, nên tôi đi nhầm tuyến Green line. Tới lúc thấy đường lạ, phát hiện ra tôi cà cuống không biết xuống chỗ nào cho phải, bản đồ thì không có. Tôi lôi máy chụp hình ra, xem tấm hình tôi chụp lúc sáng xuống trạm xe có bản đồ của 2 tuyến xe này. Tôi để ý thấy có một vài điểm dừng chung trong đó có khách sạn Tania, thế là một lần nữa tôi dùng phương pháp “nhìn lên trời”, ngó thấy toà khách sạn cao chót vót có ghi chữ Tania (tôi không biết viết đúng tên không) tôi leo xuống và đợi chiếc Go KL khác tới, lần này tôi để ý kĩ thấy chiếc Purple line mới leo lên. Tôi dông thẳng về China town, ôm đồ sang nhà trọ gần đó ở cho rẻ (Đời là vậy đó, lên voi xuống chó là chuyện thường). Hôm mới tới tôi hỏi vòng vòng giá cả hết rồi, nên lúc dọn đồ tôi không sợ không có nhà ở. Tôi ở nhà trọ này khá rẻ, gần nhà hàng Kim Kan Lee, chỉ cách nhà hàng 1 con đường nhỏ, đi ăn cũng gần, ở trên tầng 2 ngó qua là thấy luôn nhà hàng. Giá giường dorm chỉ 15 đồng Mã (khoảng 5usd), phòng đơn 45 đồng. Ban đầu tôi tham rẻ, tính ở dorm. Nhưng phát hiện ra cái nhà trọ này có chút kì quái, trong phòng dorm có một ông chú suốt ngày ngồi máy tính, ngoài ra còn có một bà chị ăn mặc cực kì gợi cảm, chị ấy ít khi trong phòng, mà hay ở phòng khách giỡn với thằng phục vụ. Tôi hỏi chị đi du lịch hả, nhưng chị ta trả lời ậm ừ cho qua. Ông chú kì quái trong phòng dorm cũng có nói với tôi vài câu, ông ta bảo ông ta cũng từng đi du lịch bụi nhiều nơi, trong đó có Việt Nam. Sau khi đi bụi nhiều năm trời thì ông ta hết tiền, trở về đây ở trọ và làm việc kiếm tiền. Tôi đoán ông ta dân công nghệ thông tin, thấy ông ta ngồi máy suốt, nhưng ông ta bảo ông ta đang làm việc. Buổi chiều, tôi ra trạm xe điện Pasar Seni mua thẻ đi KL Sentral, tôi tính mua vé xe lửa về Penang chơi, sau đó về Thái (để gặp anh chàng Sky chứ). Dự định ban đầu của tôi là đi Singapore cơ, sau đó mua vé máy bay để về VN, nhưng tôi thấy tình hình tôi 2 lúa quá, qua bên Sing thể nào tôi cũng lóng ngóng còn hơn bên này, tôi làm gì biết xài những thứ đồ “hiện đại” kia chứ. Cái máy tính bảng tôi mang theo lúc đi giang hồ cho gọn nhẹ, tôi cũng loay hoay với chức năng gõ tiếng Việt có dấu, đành phải lên facebook nhờ sự giúp đỡ của mọi người. Cuối cùng Hotboy (cậu em đồng nghiệp của tôi) và học trò tôi phải vào comment búa xua chỉ tôi cách dùng đấy. Tôi đã bảo đầu tôi mọc 2 cọng lúa mà. Hôm trước anh M có rủ tôi đi qua Sing cùng anh ấy, rồi sau đó về VN chung cho vui, nhưng tính tôi rất kì cục, tôi bắt đầu giống tính thần tượng của mình, chỉ thích đi giang hồ một mình, không thích đi chung với người khác. Đi chung với anh M thì qua tới Sing còn lâu tôi mới lạc, nhưng tôi có cái thú một mình đi bừa đến một nơi xa lạ, có chút gì đó hồi hộp, và không ỷ lại được vào ai nữa, tất cả đều phải tự lực cánh sinh. Đây là lần thứ 2 tôi mua cái thẻ xe điện quái quỷ này, tôi bỏ tiền vào máy và cà cuống bấm các thao tác, nhưng vì có lẽ tôi làm chậm quá nên máy trả tiền lại cho tôi và huỷ giao dịch. Thấy một cặp trai gái người Hồi đang đứng gần đó, tôi nhờ vả họ luôn, sau đó quan sát kĩ một lần nữa. Xong tôi cám ơn họ và leo lên xe điện đến KL Sentral. Hỏi thăm mãi mới tìm được chỗ bán vé xe lửa (trên tầng 2). Tôi tính mua vé xe lửa cho tối hôm sau, nhưng không may đã hết vé, tôi đành phải mua sau một ngày.  Mua vé xong, tôi định mua vé xe điện về China town thôi, nhưng vì đầu tôi có sẵn 2 cọng lúa rồi, nên tôi tức khí, mua đại vé đi đâu đó trên tuyến về trung tâm, sau đó xuống trạm rồi tiếp tục mua vé đi chỗ khác. Chiều hôm đó chắc tôi bị “khùng”, cảm giác rất thú vị khi ngồi trên tàu điện chạy vù vù, tôi không nhớ hôm đó mình xuống bao nhiêu trạm nữa, chỉ biết là tốn một mớ “tiền ngu” đi xe điện, mà thôi dù sao tôi cũng hài lòng với số tiền ngu mà tôi đã bỏ ra, ít ra bây giờ tôi có thể tự mua được vé tàu và biết cách đi xe điện rồi, hehe.
Quầy bán thẻ xe điện tự động


Buổi tối tôi ăn uống xong trở về nhà trọ, lên mạng check mail thì thấy có tin nhắn của  lão A.B bảo là lão đã về đến Kuala Lumpur. Cái này mở ngoặc tám thêm tí, A.B là một lão trai già khoảng 50 tuổi gì đấy, tôi không rõ. Lão ta cũng là một tay thích đi đây đó. Lão ấy là bạn đi bụi của thần tượng tôi, lúc thần tượng đi bụi ở Siêm Riệp đã gặp lão ấy cách đây khoảng 2 năm gì đó. Tôi là chuyên gia ngâm cứu blog của thần tượng nên có đọc được câu chuyện mà thần tượng “bêu xấu” lão ta trên blog của chị ấy. Chị ấy viết rằng lão ta đang me cô em gái của một chủ quán cà phê vỉa hè người Việt tại Siêm Riệp, nhưng cô em này không chịu, còn bản thân lão ta thì thích lấy vợ nước ngoài để khỏi phải ở Mã nữa, lão ta không mặn mà gì nước Malay mà lão ta đang sống lắm. Sở dĩ tôi quen biết với lão A.B này là một hôm tôi thấy có người lạ add tôi trên facebook, thông thường là tôi không bao giờ kết bạn với người lạ, chỉ trừ một số trường hợp rất đặc biệt, nhưng khi xem quan hệ bạn bè, tôi thấy là bạn bè bên chị Dung, tôi đồng ý đại, nếu sau đó mà “cà chớn” tôi delete sau cũng chưa muộn, heheh. Có chat với lão này vài lần, lúc đó lão đang đi du lịch các nước Đông Nam Á, sau đó có đến VN, tôi cũng “tử tế” lên Tp.HCM gặp mặt lão rồi đi uống cà phê một buổi, còn mời lão ta tới nhà tôi ăn cơm nữa. Sau đó lão ta đi Hà Nội rồi đi Lào. Kế hoạch của Lão là từ Lào, đi Thái rồi về Malaysia, nhưng nghe nói tôi chuẩn bị đi Mã, lão vòng về VN, cố ý chờ tôi đi cùng, nhưng tôi vốn không thích đi chung, đặc biệt là không thích “trai già” nữa, chỉ làm tôi tổn thọ thêm nên tôi từ chối khéo, bảo tôi có công việc riêng nên không đi chung được. Ngày giờ khởi hành tôi không cho lão biết trước để đảm bảo an toàn, hehe. Hôm lão tới nhà tôi ăn cơm, thằng em tôi có hỏi là lão có muốn cưới vợ không, để nó giới thiệu cho lão mấy cô quá lứa lỡ thì ở công ty nó cho lão, lão bảo lão chỉ thích tôi mà thôi. Tôi nghe tiếng Hoa thì điếc đặc, nhưng thằng em tôi dịch lại cho tôi nghe, tôi nổi máu điên trong người lên trả lời rằng lão nghĩ sao mà dám nói với tôi như thế, chẳng phải lão không cảm thấy là lão đang “trèo cao” đó sao. Lão ta chỉ cười trừ, nhưng xem chừng lão ấy lúc đó đang me tôi. Trời ạ, tưởng Yun này là ai kia chứ, trai già hả??? No no và no. Lấy trai già về, ở vài năm rồi hắn ta chết ngủm tôi sống đời sống goá phụ à? Tôi chỉ thích người sàng sàng tuổi với tôi mà thôi, hehehe. Tôi tám hơi nhiều rồi thì phải, quay trở lại tin nhắn của lão A.B, lão bảo đã về đến nhà, hỏi tôi đang ở đâu. Tôi bảo tôi đang ở KL và cho lão địa chỉ chỗ tôi đang ở. Sau khi trả lời xong tin nhắn của A.B, tôi gửi mail cho anh M, xác nhận việc ngày mai sẽ đi Batu Caves với anh ấy, anh M gửi mail trả lời, cho tôi biết thời gian và địa điểm hẹn gặp nhau, và hẹn gặp lại tôi vào ngày hôm sau. 

Tôi ngồi trong phòng khách của nhà trọ, cái chị loè loẹt chung phòng dorm của tôi đã đi đâu mất tiêu, tên phục vụ thì đang nghếch chân lên ghế xem phim. Có một cặp trai gái, cô gái người Phi, thằng con trai người Âu, hai bên đang nói gì đó với bà chủ nhà. Một lúc sau giọng bà chủ ngày càng to tiếng hơn, làm tôi chú ý. Nghe được một lúc tôi hiểu là vầy: hai tên này nợ tiền trọ đã 2 hôm mà chưa trả, nên bà chủ nhà đòi nợ kêu họ “cuốn xéo” ngay lập tức. Họ đang năn nỉ bà ta thắm thiết luôn. Tôi thấy mệt, nên về phòng ngủ. Cái ông chú kì lạ vẫn ngồi cắm cúi làm việc trong phòng, tôi không dám nói chuyện với ông ấy, sợ làm phiền. Bất chợt, ông chú lên tiếng trước: “Sao nước mày thằng Nam Việt lại không thích thằng Bắc Việt nhỉ?”. Tôi cười cười, bảo rằng tôi cũng không biết, có lẽ do cách sống khác nhau. Ông chú còn đế thêm là bản thân ông ấy cũng không thích phía Bắc, dân tình phía Bắc chém ông ta ghê quá, nên đi một lần ông ấy tởn luôn. Tôi cười trừ và chúc ông chú ngủ ngon, vì không biết trả lời thế nào nữa. Mệt thật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét