Một bài khác về trăng khuyết lại ra đời, ở nơi thâm sơn cùng cốc mỗi ngày sồn sồn sáng tác thơ chắc chết quá :) Có lẽ nên đặt tên lại là "chùm thơ trăng khuyết", vì từ giờ tới trăng tròn chắc còn nhiều sáng tác, hahaha
Đơn côi vầng trăng khuyết
Nơi trời khuya cheo leo
Lời thơ mang tâm huyết
Tim này đâu nghe theo
Người nên thương nên nhớ
Tim này không rung rinh
Trái tim ta lầm lỡ
Yêu người không phân minh
Xuân đi rồi thu đến
Ngày qua như thêm lâu
Thuyền không quay lại bến
Ẩn mình nơi thâm sâu
Đời này đâu hối tiếc
Khi người dưng không yêu
Tấm thân này đơn chiếc
Nên lòng vương cô liêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét