Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Thanh mai trúc mã (1)

( Một ngày nọ, người bạn thanh mai trúc mã vốn có tính "thiếu gia" và thể chất yếu đuối lần đầu tiên làm tôi xúc động chỉ vì một hành động rất nhỏ mà tôi cứ nghĩ trong đầu rằng bạn ấy chẳng đời nào làm việc đó, việc gì tôi sẽ kể sau. Lẽ nào tôi đang thích người bạn này của mình. Tôi lại nhớ đến câu: "Năm tháng như bài ca, tình yêu như ngọn lửa" của ai đó trên facebook mà tôi đọc được. Không chừng tôi cả nửa đời đi kiếm người hợp mắt, cuối cùng lại chạy về bên bạn cũng nên, điều này là điều tôi không ngờ tới.  Hôm nay, tôi quyết định viết dần dần về người bạn này của mình, vì sao phải viết dần??? Lỡ đùng một cái chúng tôi cưới nhau, thiên hạ sẽ choáng váng, tôi mới nghĩ tới mà cũng choáng cả mặt rồi đây, hehehe  )

Bạn và tôi chơi với nhau từ nhỏ, hồi học tiểu học. Bạn hiền, dịu dàng và khá yếu đuối, không mang dáng vẻ nghịch ngơm hiếu động của những đứa con trai thông thường. Bạn vẫn thường trao đổi với tôi về cách giải những bài toán chuyên và cũng là người khiêm tốn trong chuyện học hành, khác hẳn với tính buôn dưa cải lẫn dưa hấu của tôi. Ba bạn thấy tôi là "kì phùng địch thủ" trong học hành với bạn thì cũng rất quý tôi, có điều ông luôn muốn con trai ông đứng vị trí số 1. Mỗi lần bạn lọt xuống vị trí thứ 2, dù là chỉ thua tôi 0.25đ đi chăng nữa bạn cảm thấy khó chịu lắm. Nhưng tôi vẫn rất quý bạn và tình bạn của chúng tôi đã xây dựng từ năm tháng trẻ con đó.

1. Tôi thời cấp 1.
Nói về tôi một chút cho dễ hiểu. Trường tiểu học duy nhất của xã tôi chia làm 3 cơ sở A, B, C, mỗi khu cách nhau khoảng 2- 3km, chỉ có học sinh lớp 5 mới học tại cơ sở chính (khu A) các lớp nhỏ hơn được tạo điều kiện học gần nhà tùy vào vị trí địa lí. Tôi từ nhỏ sống ở khu C, là nơi nổi tiếng chẳng bao giờ học hành. Lịch sử từ trước đến giờ học sinh khu C chỉ học hết lớp 5 biết đọc biết viết là giỏi lắm rồi (kinh khủng thật), và luôn bị học trò lẫn phụ huynh khu A, khu B xem chúng tôi là những đứa vứt bỏ. Khu tôi ở nổi tiếng đánh nhau, trốn học và chưa có ai có thành tích học tập gì cho ra hồn,  lịch sử trước đó người giỏi nhất khu C khi lên lớp 5 học chung lớp với khu A, B tại cơ sở chính thì cũng không còn thứ hạng luôn. Bị bỏ xa bởi học trò các vùng còn lại, nên chúng tôi thường bị các thầy cô ngán ngẫm, thầy cô nào xui xẻo lắm mới bị đẩy về khu C, học trò dốt, quậy đã đành, phụ huynh cũng chẳng thèm quan tâm tới việc học của con. Tôi xuất thân từ khu đó, từ nhỏ học giỏi nhất khu C (làm vua xứ mù cơ đấy, chán thật). Dù biết chúng tôi học yếu hơn các vùng khác, nhưng không hiểu sao năm đó cô giáo dạy lớp 4 của tôi chọn một vài người đi thi vào đội tuyển. Kì thi hơi kì cục một chút, mỗi học sinh thi 2 môn toán và văn, điểm môn nào cao hơn sẽ vào đội tuyển đó. Thật là một luật lệ vô cùng quái đản. Năm đó tôi thi môn văn được 8 (dù đã cố tình làm bài thật dở), môn toán được 7.5, tôi bị bắt sang học đội tuyển văn, và xin cách nào cũng không cho tôi qua bên toán. Trong khi đó có người thi văn được 5, thi toán được 6 thì lại được học bên đội tuyển toán, vô lý không????. Mong ước của tôi là học toán, toán và toán. Tôi không thích học văn, vì thế học ở đội tuyển văn 1, 2 ngày gì đó, lấy lí do nhà tôi ở khu C xa cơ sở chính quá, ba mẹ tôi không đưa rước được tôi biến luôn, dù cô chủ nhiệm hết lời động viên là học môn nào chẳng là môn. Tôi nghe nói năm lớp 4 sau khi đã chọn đội tuyển xong có sàng lọc dần, nhưng tôi chả quan tâm nữa, tôi chán nản, ba tôi mua sách chuyên về cho tôi tự học. Nhà tôi gần rừng rú, tôi không có bạn để chơi, hàng ngày ba mẹ tôi đi làm rẫy, tôi một mình ở trong ngôi nhà lá bốn bên gió lùa, nghe tiếng chim hót và tự học bài. Tôi càng học càng thích và mỗi lần tự giải xong toán lại tự cười (giống khùng quá), và ấm ức nghĩ sau này có mời tôi vào cái đội tuyển toán ấy tôi cũng không thèm vào nữa.

Lên lớp 5 tôi phải đạp xe lên cơ sở chính học, cũng cách nhà  10 km gì đó. Đầu năm nhà trường tiếp tục sàng lọc đội tuyển. Lại kì lạ nữa là tên tôi vẫn không bị gạch khỏi đội tuyển văn, trong khi đó tôi nghe nói trong quá trình học, giáo viên dạy bồi dưỡng văn (cũng là cô chủ nhiệm lớp 4 của tôi) đã loại đi gần nửa số học sinh lớp chọn (sao tôi không học bữa nào mà vẫn còn tên???). Sau này lớn lên tôi nghĩ lại chắc cô biết ước nguyện học toán của tôi, cô có lên xin ban giám hiệu trường hợp của tôi nhưng không được đồng ý nên cô để cho tôi một cơ hội vào năm lớp 5, bằng cách để tên tôi trong đội văn, còn sự thể thế nào thì do ...duyên số của tôi tự dẫn đường.

Cô chủ nhiệm lớp 5 của tôi khá âm binh, đọc xong những người có tên trong danh sách 2 đội tuyển toán, văn của lớp mình rồi bắt chúng tôi buổi chiều đi thi sàng lọc. Tôi có lên giải thích trường hợp của tôi có thể là do nhầm lẫn, chứ năm lớp 4 học một bữa trong đội văn rồi nghỉ học luôn, tên tôi vẫn còn là vô lí, vì thế tôi mong cô cho tôi nghỉ thi buổi chiều hôm đó. Cô nhất quyết không đồng ý, bảo nhầm sao mà nhầm được, tên tôi rành rành thế kia, nếu tôi không đi thi hạ một bậc hạnh kiểm. Tôi ấm ức về nói với gia đình cái sự bị ép thi đó. Tôi buồn vì nghĩ mình thế nào cũng bị bắt trở lại đội văn nếu thi đậu, nên tôi suy nghĩ làm sao để hôm đó viết một bài thật dở cho rớt thẳng cho nhanh, còn ba tôi hiểu tâm tưcố vấn cho con gái như sau: - "Chiều nay thi, con xin qua thi bên đội toán, nếu không được con cứ vào phòng thi bên đội văn rồi ngồi chơi khoảng nửa tiếng sau đó nộp giấy trắng đi về, cô có hỏi con cứ nói là con không viết được chữ nào là xong, đâu phải học chính quy đâu mà sợ điểm chác, cô cũng không có lí do hạ hạnh kiểm con nữa". Tôi khoái chí nghe lời ba tôi.  Cô dạy đội tuyển văn lớp 5 cũng là cô chủ nhiệm lớp 5 của tôi luôn, và cô dạy tuyển toán là bạn thân của cô tôi (dù 2 người cách nhau chục tuổi). Tới giờ thi, thấy 2 cô đang đứng đó, tôi chạy đến xin cô toán cho tôi thi, cô không đồng ý và bảo tôi phải thi bên văn, cô toán lí luận cùn thế này: - "Thi văn không biết em còn viết được vài chữ, thi toán không biết em chỉ ngồi căn bút thôi, toán này là toán chuyên chứ có phải toán thường đâu, đừng tưởng em được tám chín phẩy trong lớp mà tưởng mình giỏi. Mười phẩy trong lớp nhiều khi còn không giải được bài nào nữa kìa, thôi em đi qua bên kia (ý là bên văn ấy)". Tôi sốc hàng với cách nói chuyện của cô, ấm ức. Cô bên văn đang gọi tên thí sinh vào lớp, theo kịch bản của ba tôi thì tôi sẽ vào phòng thi văn bình thường sau đó nộp giấy trắng đi ra, nhưng vì quá bức xúc với cách trả lới của cô toán, tôi đứng như trời trồng ngoài cửa lớp, không vào phòng thi và khóc như mưa, ngay lúc đó trời đổ mưa to, tôi cứ đứng ngoài trời để nước mưa và nước mắt chảy lẫn vào nhau. Cô văn cũng là cô chủ nhiệm, thấy tình cảnh tôi như thế không đành lòng ép tôi vào phòng thi nữa, liền nói với sang phòng bên cạnh: "Thôi Yến ơi, cứ cho nó vào thi đi, dù sao cũng chỉ chấm thêm một bài thôi mà". Cô toán nghe cô chủ nhiệm tôi nói thế, cũng nể mặt cô tôi cho tôi vào phòng trong sự ấm ức và hỏi tôi là em suy nghĩ kĩ chưa, có người học cả năm còn để giấy trắng. tôi bảo là tôi suy nghĩ kĩ rồi, cô cho tôi vào phòng thi trong tình trạng người tôi ướt như chuột vì mưa, mọi người đã làm bài được khoảng 15'. Cô kiếm cho tôi ngồi ngay một chỗ ở góc phòng, cách xa những người khác mấy cái bàn (chắc sợ tôi đi nhìn bài bạn). Tôi ngồi xuống lặng lẽ làm bài, nước mắt vẫn chưa khô (Tôi là giống nhạy cảm mà, nên học văn mới phải, nhưng không hiểu sao cứng đầu thật)

Bonus thêm câu chuyện ngoài lề: Đầu năm lớp 5, khi lần đầu đưa tôi lên cơ sở chính khai giảng, ba tôi gặp mặt ông bố của thằng bạn tôi (mà sau này tôi mới biết nó là thằng bạn thanh mai trúc mã với tôi ấy). Ba bạn ấy hỏi ba tôi ở đâu, ba tôi bảo ở khu C, hình như khu C nổi tiếng hay sao ấy mà thấy ba bạn ấy không thèm nói chuyện với ba tôi nữa. Ba tôi biết thế nhưng cũng hỏi lại vài câu xã giao, thì mới vỡ lẽ ra ba thằng bạn tôi là người rất nổi tiếng trong xã (đại gia vùng tôi mà) lại là dân theo chủ nghĩa học hành, và con ông ấy (ý là thằng bạn tôi ấy) đang giữ vị trí nhất đội tuyển toán. Vậy là 2 ông bố còn biết nhau trước khi chúng tôi biết nhau. Về nhà ba tôi kể lại: - "Hôm đó ba tám chuyện với một vị phụ huynh có con tên là G.R (*) nghe nói rất giỏi, ông đó có hỏi là con gái ba học hành thế nào, ba bảo chỉ học khoàng khoàng thôi, khu C lấy đâu ra người giỏi". Từ đó ba làm tôi tò mò cái tên G.R là thằng nào??????

(*) G.R chỉ là biệt danh tôi đặt sau này cho bạn ấy, và có dịp tôi sẽ giải thích biệt danh này, cho phép tôi không nói tên thật của bạn mình


2 nhận xét: