Bài viết đăng trên blog của bạn AnVN
1.
Có nhiều tiền bạc để làm gì? Để thỏa mãn những nhu cầu của bản thân.
Nhưng đồng thời, cũng sẽ có tâm lý sợ hãi và phụ thuộc. Sợ bị cướp, mất.
Sẽ bị phụ thuộc vào tiền bạc, bởi có nó mới có thể mua hay đổi chác
những giá trị khác. Vậy thử nghĩ ngược lại, nếu chỉ có ít tiền bạc, thì
có phải buộc con người ta phải nảy sinh tâm lý có ít thì dùng ít, thì sẽ
chẳng nặng đầu mà quan tâm phải làm sao để có các giá trị mà mình ham
muốn, hoặc làm sao để bảo toàn những thứ mình đang có.
2. Có câu rằng, người im lặng là người biết nhiều nhất. Người hiền triết có ai nói nhiều đâu!
3.
Những người được tôi xem là bạn thì rất ít. Đúng như một số người nhận
xét, tôi sống đơn giản. Hạn chế nhu cầu (ăn, uống, quần áo - chỉ mua
những thứ cần thiết), hạn chế những mối quan hệ, kể cả bạn bè, hay đồng
nghiệp, đồng hương, người quen..., bởi tôi không muốn một ngày nào đó
tôi phải thẫn thờ, tiếc nuối, và phụ thuộc vào những điều tôi đã từng
gắn kết.
Tôi sợ gắn bó với một nơi nào đó, để khi muốn ra đi, thì không đi được.
Tôi sợ thích quá một món đồ nào đó, khi nó cũ rồi, phải vứt đi, hay bị lạc mất đâu đó, tôi sẽ rất buồn và nhớ.
Tôi sợ quá thân thiết với một ai đó, khi mối quan hệ không còn, lòng tôi sẽ rỗng toang hoác.
Cảm giác chông chênh khi mất đi những điều quen thuộc và thân thương, sợ lắm!
Bởi vậy, nếu có thể, bỏ bớt đi, sẽ nhẹ nhàng hơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét