Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012

Trang thơ Nguyễn Anh Thi

Là nhà giáo ưu tú, giáo viên dạy giỏi môn vật lý nhiều năm, tác giả của bộ sách "121 bài tập vật lý" - một trái tim yêu khoa học nhưng cũng rất nhạy cảm với cuộc sống. Với tiếng thơ mộc mạc, chân chất, thầy tôi đã thể hiện được nét đẹp tâm hồn của người giáo viên nhân dân mà thầy đã dành cả đời cống hiến.

Tôi đọc thơ của thầy từ khi tôi còn chưa biết thầy sẽ là thầy giáo chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3, người cha, và là thần tượng của tôi sau này. Hồi cấp 2 tôi hay giữ tạp chí cho lớp, tôi mê mẩn những vần thơ của thầy và tưởng tượng thầy là một...cô gái tuổi teen, vì nghe tên thầy rất trẻ trung và con gái. Năm lớp 10, tôi bước chân vào trường chuyên, thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Buổi sinh hoạt đầu tiên, khi thầy đọc những bài thơ của thầy thì tôi suýt bị sốc nặng, vì đó là những bài thơ tôi đã từng đọc trên báo và thuộc vanh vách, và tới lúc đó tôi mới tá hoả khi biết nhà thơ Nguyễn Anh Thi mà tôi yêu mến thực ra là một ông già 58 tuổi, và đang đứng trước mặt tôi với cương vị thầy chủ nhiệm. Cuộc sống thật kì diệu bạn nhỉ, không ngờ một người tôi chỉ biết qua những vần thơ trên mặt báo lại có ngày trở thành người quan trọng đối với tôi. Tôi đi nghề sư phạm là do thầy chủ nhiệm định hướng.

Thầy tôi có một câu nói mà tôi tâm đắc: "Cơm để tặng người đời, lời khuyên tặng bạn tri kỉ". Có một vài người quen muốn xuất bản tập thơ của thầy, nhưng thầy từ chối, vì: "Thơ của tôi để tôi đọc cho sướng, không mắc gì đi in ra hàng loạt cả". Những bài thơ tôi đăng trên đây là những bài thơ đã được đăng trên báo, tôi post lại, như là một kỉ niệm, để nhớ về một người thầy kính yêu của mình. Cũng gần tới ngày 20-11 rồi còn gì.

Hoa Lan
Ngọc lan hoa trắng nở trên cao
Nhè nhẹ hương đưa đến ngọt ngào
Tôi đứng dưới vườn giơ tay với
Gió đưa khẽ đỡ cánh rơi rơi.

Trường tôi có cây ngọc lan, năm chúng tôi vào trường, thầy xí luôn phòng học có cây ngọc lan trước lớp cho lớp chúng tôi. Sáng nào chúng tôi cũng có mặt từ lúc 6h để bảo vệ những bông hoa ngọc lan không cho mấy đứa lớp khác hái trộm. Còn lớp tôi mỗi buổi sáng đều có vài bông hoa ngọc lan trên bàn giáo viên, thơm lừng...

Không Dám Đâu
Ai cũng bảo
Nam sinh trường thầy 
thông minh tuấn tú,
Tôi cười
Có hơi khờ
và ngọng nghịu chút thôi.
Ai cũng bảo
Nữ sinh trường thầy
ngoan hiền học giỏi,
Tôi cười
hơi rụt rè 
và nói  dối chút thôi.
Không dám đâu
thầy nói oan rồi đó,
Chúng em, học sinh trường chuyên
Cái gì cũng nhất,
Không dám "hơi"
cũng không dám "chút" đâu.

Thầy tôi lí giải bài thơ này là để vừa khen vừa chê chúng tôi, học giỏi nhất thì quậy phá cũng đứng số 1, không phải dân làm ăn "nửa mùa" chút chút đâu. Shock toàn tập với thầy!!!

Nước và Mây
Mùa thu,
bạn và tôi ra hồ ngồi học
Mây trên trời
mây dưới nước 
cứ đùa nhau.
Mùa đông,
bạn và tôi ra hồ cùng học
Nước vẫn trong 
còn mây đi đâu?

Thầy chủ nhiệm của tôi (phải)


Thơ Không Đề
Trời cao vun vút mây xanh
Sông dài cho nước ngọt lành trong veo
Gió lên xao động sóng chiều
Nước lên cho ngọt mái chèo à ơi...
Chèo, ai khua rối mây trời
Rối mây hay rối dạ người sang sông?
Dạ người trăm mối tơ bòng,
Chèo khua mây rối giữa dòng sông sâu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét