Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!
This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!
Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014
Lời Phật dạy về tình yêu đôi lứa
Đêm khuya, trong một ngôi Chùa, có một người quỳ dưới chân Đức Phật nhờ Ngài dạy về chuyện tình yêu.
Người: Thưa Đức Phật thánh minh, con là một người đã có vợ, con hiện đang yêu say đắm một người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào?
Đức Phật: Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con không?
Người: Thưa vâng.
Đức Phật: Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy ?
Người: Nhưng vợ con hiện nay dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phần tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
Người: Nhưng vợ con vẫn rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa Đức Phật.
Đức Phật: Vậy thì vợ con hạnh phúc.
Người: Sau khi con chia tay vợ để lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa Đức Phật?
Đức Phật: Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi một tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
Người: Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mãi là người đau khổ.
Đức Phật: Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thật sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới là người hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
Người: Vợ con đã từng nói kiếp này chỉ yêu mình con thôi. Cô ấy sẽ không yêu ai khác.
Đức Phật: Con cũng đã từng nói thế phải không?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con nhìn ba ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Quả thật con không biết, hình như đều sáng giống nhau.
Đức Phật: Ba ngọn nến ví như ba người đàn bà. Một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Đông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu…Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
Người: Con…con…con…
Đức Phật: Bây giờ con cầm một cây nến đặt trước mắt để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Đương nhiên ngọn trước mặt sáng nhất.
Đức Phật: Bây giờ con đặt nó vô chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
Người: Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nào sáng nhất.
Đức Phật: Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất. Khi con để nó vô chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.
Người: Con hiểu rồi, không phải Đức phật bảo con phải ly hôn vội vã, Đức Phật đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
Đức Phật: Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
Người: Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa Đức Phật.
Đức Phật: A Di Đà Phật…
(Sưu tầm)
Lời bàn của Yun: Người không biết quý trọng tình yêu của người khác dành cho mình là người bị mất nhiều nhất. Thử ngẫm xem có phải vậy không nhé!!!!! Đa tạ Phật tổ đã cho Yun giác ngộ về tình yêu, người không biết trân quý tình yêu của Yun, sẽ không bao giờ có được tình yêu đó lần nữa.
Câu này đức Phật nói quả không sai vào đâu được: " Con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thật sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới là người hạnh phúc, con mới là người đau khổ." ---> vì vậy đừng nghĩ rằng làm cho người khác tổn thương mà mình được hạnh phúc nhé, hỡi những kẻ ác, kẻ xấu. Luật nhân quả hiện hữu mọi nơi và có giá trị chân lí.
Quy Nhơn - 2014
Cuối tháng 3, đáp máy bay đi Quy Nhơn vi vu ngắm cảnh biển, ăn một bụng hải sản thật no và không ảnh hưởng gì tới việc làm cả, hihi. Thứ 7 đi, CN về, có 2 ngày ở Quy Nhơn là quá tuyệt rồi...
Bãi Trứng (Bãi Hoàng Hậu) |
Hoàng hôn bên bờ biển |
Bạn Yun khen là dáng chuẩn đấy nhá. Chuyện, Yun mỹ nhân mà. |
Bún chả cá |
Bánh tráng trộn sa tế |
Ghẹ hấp |
Mực nướng |
Bánh xèo vỏ cuốn bánh tráng |
Bún chả cá và sứa, ngon ngon!!! |
Yomost tháng 3!!!! |
Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014
Tình xa, tình gần, tình ảo, tình thật
Yun ăn chay
Những ngày qua đã giảm số ngày ăn thịt trong 1 tuần lại, để có những ngày dùng bữa cơm chay ngon miệng với rau dưa. Ăn chay để giảm bớt sân si, nóng tính, thanh lọc cơ thể, đẹp gái, sống lâu, chứ không phải Yun tốt lành gì mà đi ăn chay đâu bạn nhé, hè hè hè. Sau đây là một số thức ăn mà Yun dùng để ăn chay:
Ăn chay tốt cho sức khoẻ, giảm bớt sát sanh, ngã mạn (Yun ăn chay người mệt như mất năng lượng, sức đâu mà ngã mạn nữa, kakakakak)
Yun sẽ không ăn chay trường đâu nhé, chỉ là giảm bớt số ngày ăn thịt thôi. Chứ Yun thấy thịt, cá cũng ngon lắm cơ, kakakaka....
Khoai tây luộc, trứng bắc thảo và cơm |
Ăn chay tốt cho sức khoẻ, giảm bớt sát sanh, ngã mạn (Yun ăn chay người mệt như mất năng lượng, sức đâu mà ngã mạn nữa, kakakakak)
Yun sẽ không ăn chay trường đâu nhé, chỉ là giảm bớt số ngày ăn thịt thôi. Chứ Yun thấy thịt, cá cũng ngon lắm cơ, kakakaka....
Khoai lang luộc |
Khổ qua luộc chấm nước tương |
Rau câu tráng miệng |
Ăn chay kết hợp thiền 5 phút mỗi ngày |
Hội chứng cuồng chân
Một ngày em bỗng thấy cuồng chân
Kí ức ngày nao quay trở lại
Em sợ hãi cắm đầu chạy mãi
Đến biển bờ sóng vỗ bên tai
Nếu có hỏi rằng em nhớ ai
Không trả lại ngày xưa em đó
Dẫu vô thường vẫn là cơn gió
Lướt bên đời, em hoá tự do...
(Trích: Nhật kí tháng 3 - Wei Yun )
Kí ức ngày nao quay trở lại
Em sợ hãi cắm đầu chạy mãi
Đến biển bờ sóng vỗ bên tai
Nếu có hỏi rằng em nhớ ai
Không trả lại ngày xưa em đó
Dẫu vô thường vẫn là cơn gió
Lướt bên đời, em hoá tự do...
(Trích: Nhật kí tháng 3 - Wei Yun )
Người ra đi đầu không ngoảnh lại Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy... |
Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014
Yun cần giúp tư vấn về buôn bán
Không biết trong các bạn có ai có kinh nghiệm về buôn bán không nhỉ? Nếu có thì có thể tư vấn kĩ cho Yun về lĩnh vực này được không? Số là sắp tới Yun tính nghỉ việc khi đồng lương eo hẹp, cộng với sự không thoải mái khi làm việc khiến Yun muốn đi làm kinh tế buôn bán một chút, học hỏi tích luỹ thêm được kinh nghiệm sống cho bản thân. Mục tiêu của Yun đơn giản lắm, bán hàng nửa buổi và trung bình kiếm lời khoảng 100 ngàn/ ngày là được. Như thế mỗi tháng Yun sẽ kiếm được ba triệu (tương đương với số tiền lương của Yun rồi), nhưng tâm lí thoải mái hơn và không cần nhìn sắc mặt người khác mà sống.
Yun thích bán hàng ăn, hoặc những sản phẩm đồ handmade. Nếu bán hàng ăn thì bán thứ gì là dễ kiếm tiền, dễ làm mà không mất nhiều thời gian chuẩn bị nhỉ? Có nên thuê mặt bằng không? Yun chỉ có rất ít tiền nên nếu không thuê mặt bằng thì càng tốt, và lựa địa điểm như thế nào để bán đắt?????. Không phải là Yun chưa từng buôn bán qua, hồi 5 tuổi khi còn học mẫu giáo Yun đã từng đi bán trái cây ngâm ở trường học của Yun. Lúc đó còn rất nhỏ, mà phải xách một hũ trái cây ngâm nặng ơi là nặng đến trường, rồi không biết xài tiền nữa chứ (Yun không biết phân biệt tiền mặt, chỉ lấy tờ nhỏ nhất thôi, nếu người ta đưa tiền lớn hơn thì không biết thối bao nhiêu, Yun để người ta tự lấy tiền thối thì có người gian họ lấy nhiều hơn cũng chịu) nên Yun chỉ kiếm đủ tiền đóng học phí thôi à.Từ năm 15 tuổi Yun đi làm gia sư và cũng vì đắt sô lúc nào cũng có người gọi đến nhờ dạy nên Yun không còn thỉnh thoảng đi bán lung tung như trước nữa, vì không còn thời gian. Do vậy, "nghề buôn bán" của Yun bị lụn bại luôn. Cách đây vài năm có một lần vì người ta ép giá trái cây nhà Yun, nên nhân mùa hè không đi dạy, Yun cải trang thành dân đi buôn thứ thiệt mang trái cây của nhà đi bán trong tháng hè được nghỉ, cũng khá đắt hàng. Giờ nghĩ đi nghĩ lại, chắc cách tốt nhất là Yun quay về nẻo xưa, làm nghề buôn bán như trước nhỉ? Nếu thế thì Yun chủ động được thời gian, muốn nghỉ muốn làm chả ai nói được.
Mục tiêu hiện giờ là kiếm được càng nhiều tiền càng tốt, để trả nợ và sau này có tiền đi lang thang nữa. Ngoài ra Yun còn mong muốn có thể buôn bán đắt với gian hàng nhỏ của mình, sau này lỡ đi bụi dài hạn cũng có cái nghề vặt có thể kiếm sống. Yun đặt mục tiêu có tham lam quá không????? Cần sự tư vấn kĩ lưỡng của các bạn. Nếu biết giúp Yun nhé :)
Yun thích bán hàng ăn, hoặc những sản phẩm đồ handmade. Nếu bán hàng ăn thì bán thứ gì là dễ kiếm tiền, dễ làm mà không mất nhiều thời gian chuẩn bị nhỉ? Có nên thuê mặt bằng không? Yun chỉ có rất ít tiền nên nếu không thuê mặt bằng thì càng tốt, và lựa địa điểm như thế nào để bán đắt?????. Không phải là Yun chưa từng buôn bán qua, hồi 5 tuổi khi còn học mẫu giáo Yun đã từng đi bán trái cây ngâm ở trường học của Yun. Lúc đó còn rất nhỏ, mà phải xách một hũ trái cây ngâm nặng ơi là nặng đến trường, rồi không biết xài tiền nữa chứ (Yun không biết phân biệt tiền mặt, chỉ lấy tờ nhỏ nhất thôi, nếu người ta đưa tiền lớn hơn thì không biết thối bao nhiêu, Yun để người ta tự lấy tiền thối thì có người gian họ lấy nhiều hơn cũng chịu) nên Yun chỉ kiếm đủ tiền đóng học phí thôi à.Từ năm 15 tuổi Yun đi làm gia sư và cũng vì đắt sô lúc nào cũng có người gọi đến nhờ dạy nên Yun không còn thỉnh thoảng đi bán lung tung như trước nữa, vì không còn thời gian. Do vậy, "nghề buôn bán" của Yun bị lụn bại luôn. Cách đây vài năm có một lần vì người ta ép giá trái cây nhà Yun, nên nhân mùa hè không đi dạy, Yun cải trang thành dân đi buôn thứ thiệt mang trái cây của nhà đi bán trong tháng hè được nghỉ, cũng khá đắt hàng. Giờ nghĩ đi nghĩ lại, chắc cách tốt nhất là Yun quay về nẻo xưa, làm nghề buôn bán như trước nhỉ? Nếu thế thì Yun chủ động được thời gian, muốn nghỉ muốn làm chả ai nói được.
Mục tiêu hiện giờ là kiếm được càng nhiều tiền càng tốt, để trả nợ và sau này có tiền đi lang thang nữa. Ngoài ra Yun còn mong muốn có thể buôn bán đắt với gian hàng nhỏ của mình, sau này lỡ đi bụi dài hạn cũng có cái nghề vặt có thể kiếm sống. Yun đặt mục tiêu có tham lam quá không????? Cần sự tư vấn kĩ lưỡng của các bạn. Nếu biết giúp Yun nhé :)
Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014
Lỡ...
Lỡ yêu anh mất rồi
Làm sao đây anh ơi?
Ngày dài em mong đợi
Bao thương nhớ đầy vơi
Ánh mắt anh sáng ngời
Trên đường hoa lá rơi
Con tim yêu mất rồi
Làm sao đây anh ơi?
Làm sao đây anh ơi?
Ngày dài em mong đợi
Bao thương nhớ đầy vơi
Ánh mắt anh sáng ngời
Trên đường hoa lá rơi
Con tim yêu mất rồi
Làm sao đây anh ơi?
Công việc thời vụ: Kinh doanh ngày cưới
Kinh doanh ngày cưới ở đây không phải là nhận thầu đám cưới của người khác, mà là lấy bản thân ra kinh doanh chính ngày cưới của mình, một công việc đang hot hiện nay và hứa hẹn "hái" ra tiền. Một ngành nghề kinh doanh cao cấp, lịch sự mà vốn liếng chẳng là bao. Yun sẽ hướng dẫn các bạn làm nghề này một cách hoàn hảo. Hi vọng đọc xong bài này, những bạn chưa có hướng kinh doanh sẽ có thêm kinh nghiệm và kiến thức để làm loại hình kinh doanh này.
Chuẩn bị: Lưu ý, vì đây là công việc thời vụ nên lúc có lúc không, nếu bạn nào muốn có nhiều thời vụ thì chịu khó...cưới nhiều lần, hì hì.
Vốn liếng chuẩn bị thì như sau:
Thiệp mời cưới (khoảng 2-3k/ tấm).
Khách mời (muốn có lãi to thì phải dùng phương pháp "vét cạn" như trong tin học ấy, không bỏ sót một đối tượng nào, kể cả những đối tượng mà chỉ mới gặp một, hai lần ở chợ, cơ quan, hay đâu đó ngoài đường thông qua bạn A, B, ...Z nào đó cũng mời cho bằng hết)
Thủ thuật: Muốn sinh lãi nhiều, đỡ mất công hơn nữa là dùng phương pháp "Phát tờ rơi". Tới nơi nào có khả năng tập trung nhiều đối tượng "bị mời" ta quăng một sấp cho ai đó, sau đó nhờ người đó đi phát dùm, đỡ tốn công đến nhà, đỡ tiền điện thoại, đỡ mất thời gian.
Bàn tiệc: Đặt loại bàn ít tốn kém nhất, chẳng nếu mời 100 khách thì đừng đặt 10 bàn (vì họ chẳng đi đến nhường ấy đâu, thể nào chả có người bận) nên để tránh lãng phí trong kinh doanh, ta đặt khoảng 7-8 bàn là được. Tuy nhiên quan trọng là họ vẫn gửi lại phong bì đủ 100 là Okay.
Hì hì, xong giai đoạn chuẩn bị, thế là ta cứ chờ tới ngày rồi hốt bạc thôi, bạn nhé :). Chúc sớm làm giàu!
P/s: Dành cho một số bạn quan tâm về văn hoá thiệp cưới.
- Thiệp cưới nên ghi bên ngoài đầy đủ họ tên người được mời. Vd: Anh Nguyễn Văn Tý, tránh ghi: anh Tý (biết Tý nào???), như vậy được coi là không lịch sự.
- Trừ trường hợp thân thiết như bạn nối khố có thể nhờ nhóm bạn bè gửi thiệp dùm (nhưng phải gọi điện thoại cho người bạn tính mời trước, hỏi xem người ta có chấp nhận hình thức này hay không) thì ngoài ra, những trường hợp mới chỉ mức sơ giao, bạn quý người ta quá mà không biết làm sao để người ta đến thì tốt nhất nên đến nhà hoặc mời đi uống nước đàng hoàng mới đưa thiệp, để người ta thấy được sự chân thành của bạn, đừng gọi điện cái bụp nói bạn đã quăng thiệp cho ai đó rồi kêu người ta tự đi tới đó mà lấy, bạn đã hết trách nhiệm :)
- Người lớn tuổi hơn, sếp trên... phải tới nhà hoặc gặp mặt trực tiếp để mời, không gọi điện thoại ngang xương kiểu bắt người ta đến.
- Những mối quan hệ cũ, kiểu 10 năm không gặp, bặt vô âm tín, bạn cũng tránh làm cho người ta giật mình bằng cách một ngày đẹp trời ở đâu đó ngoi lên và gọi điện, bảo đã đưa thiệp cho ai đó, nên hãy tới gặp anh ABC gì đó mà lấy thiệp. (Nói không phải chứ gặp Yun là Yun cúp điện thoại luôn, chứ đừng hòng mà tới nơi lấy thiệp)
- Nếu bạn là người chu đáo, sợ những người ở mức sơ giao trách bạn không mời cưới (họ nói thế thôi, chứ mừng quýnh), bạn in thêm thiệp báo Hỷ, cho những trường hợp quen biết mà không mời được (hoặc không muốn mời) và nói với họ rằng vì điều kiện xa xôi, kinh tế nên chỉ làm nho nhỏ trong gia đình, thế là hết nói.
Về phần Yun, nếu có làm đám cưới (nếu nhé, chứ chưa chắc đâu à, biết đâu không ai lấy thì sao, kekekekek), Yun ước mình sẽ có một đám cưới siêu nhỏ nhưng chất lượng, và những vị khách mời là những người đặc biệt có liên quan nhiều đến cuộc sống của Yun, như bạn bè thân, đồng nghiệp làm chung lâu năm, học trò thân... mà thôi. Thậm chí có những người Yun từng đi đám cưới của họ chưa chắc Yun mời lại, Yun không có tư tưởng kinh doanh nên cũng không có ý "đòi lại" những người từng mời mình đâu. Số lượng khách mời không đánh giá được đám cưới của bạn có VIP hay không, mà chính là tâm huyết của bạn dành cho những vị khách bạn đã mời, để họ có một bữa ăn ngon miệng, hạnh phúc, và khi ra về thấy hài lòng, vui vẻ đúng như ý nghĩa họ tới chung vui cùng bạn chứ không phải họ đi ăn miễn cưỡng mà ấm ức rủa thầm :). Còn bây giờ, Yun bắt đầu thực hiện chính sách hạn chế đi ăn các đám cưới xô bồ, vớ vẩn. Đi ăn mấy đám xô bồ vớ vẩn chẳng khác nào chứng minh mình cũng vớ vẩn như họ à ??????
Nhân đây Yun xin mạn phép trích những dòng tâm sự của chị sếp Yun trên facebook riêng của chị ấy, xem ra chị ấy viết vậy vẫn còn rất "nhân từ", chỉ là những lời nhẹ nhàng nhắc nhở, chứ gặp phải tay Yun thì biết. Thế mà có vài người gọi chị ấy là "bà mẹ chồng khó tính". Vậy, như Yun thì người ta gọi ra sao nhỉ ?????????????? Bà cô già khó tính á???????????????????????
"Mình suy nghĩ nhiều quá rồi. Sao k thoải mái hơn cho đời tươi đẹp.
.............................. ..................***......... ............................
.
.
.
Nhưng...
.
.
.
Gửi bạn! Bạn của tôi!
Có thể bạn đã, đang và sẽ rất bận rộn cho ngày vui sắp tới của chính mình.
Có thể bạn và tôi trái giờ giấc lịch học để có thể gặp mặt nhau.
Có thể ...
Nhưng...
Hi vọng 1 ngày nào đó, không còn nhìn thấy bạn hay bạn của bạn nhẹ nhàng đặt "1 chùm" thiệp cưới ở văn phòng khoa, nhờ (hoặc thậm chí không cần nhờ) trưởng khoa "phát" giùm tới từng người. Ai nhận được thì nhận, không nhận được cũng....no problem.
- - -
Không thể gặp mặt, không sao.
Không thể mời trực tiếp, vẫn không sao bạn ạ.
Chỉ hi vọng...
1 cuộc điện thoại ngắn ngủi - vài chục giây thôi, có làm tăng thêm kinh phí cho ngày đám cưới của bạn tới tôi và bạn bè của bạn?
***
Có thể...
Không có cái mẹt của tôi thì đám cưới của bạn vẫn thực sự rất xôm tụ. Bạn vẫn rực rỡ bên 1 nửa cuộc đời mình. Vẫn đề huề hạnh phúc. Và - vẫn - đông - đủ - bạn - bè - tham - dự.
Nhưng...
Chưa hẳn người ta vui khi có mặt ở đám cưới của bạn. Vì người ta thực lòng không biết, Bạn - có - cần - tới - sự - có - mặt - của - mình? Bởi, người ta k cảm nhận được sự tôn trọng từ chính bản thân bạn - chủ nhân đích thực của buổi đại tiệc ngày hôm ấy.
.............................. ...............***............ .............................. ...
Tôi lại nông nổi. "
Chuẩn bị: Lưu ý, vì đây là công việc thời vụ nên lúc có lúc không, nếu bạn nào muốn có nhiều thời vụ thì chịu khó...cưới nhiều lần, hì hì.
Vốn liếng chuẩn bị thì như sau:
Thiệp mời cưới (khoảng 2-3k/ tấm).
Khách mời (muốn có lãi to thì phải dùng phương pháp "vét cạn" như trong tin học ấy, không bỏ sót một đối tượng nào, kể cả những đối tượng mà chỉ mới gặp một, hai lần ở chợ, cơ quan, hay đâu đó ngoài đường thông qua bạn A, B, ...Z nào đó cũng mời cho bằng hết)
Thủ thuật: Muốn sinh lãi nhiều, đỡ mất công hơn nữa là dùng phương pháp "Phát tờ rơi". Tới nơi nào có khả năng tập trung nhiều đối tượng "bị mời" ta quăng một sấp cho ai đó, sau đó nhờ người đó đi phát dùm, đỡ tốn công đến nhà, đỡ tiền điện thoại, đỡ mất thời gian.
Bàn tiệc: Đặt loại bàn ít tốn kém nhất, chẳng nếu mời 100 khách thì đừng đặt 10 bàn (vì họ chẳng đi đến nhường ấy đâu, thể nào chả có người bận) nên để tránh lãng phí trong kinh doanh, ta đặt khoảng 7-8 bàn là được. Tuy nhiên quan trọng là họ vẫn gửi lại phong bì đủ 100 là Okay.
Hì hì, xong giai đoạn chuẩn bị, thế là ta cứ chờ tới ngày rồi hốt bạc thôi, bạn nhé :). Chúc sớm làm giàu!
P/s: Dành cho một số bạn quan tâm về văn hoá thiệp cưới.
- Thiệp cưới nên ghi bên ngoài đầy đủ họ tên người được mời. Vd: Anh Nguyễn Văn Tý, tránh ghi: anh Tý (biết Tý nào???), như vậy được coi là không lịch sự.
- Trừ trường hợp thân thiết như bạn nối khố có thể nhờ nhóm bạn bè gửi thiệp dùm (nhưng phải gọi điện thoại cho người bạn tính mời trước, hỏi xem người ta có chấp nhận hình thức này hay không) thì ngoài ra, những trường hợp mới chỉ mức sơ giao, bạn quý người ta quá mà không biết làm sao để người ta đến thì tốt nhất nên đến nhà hoặc mời đi uống nước đàng hoàng mới đưa thiệp, để người ta thấy được sự chân thành của bạn, đừng gọi điện cái bụp nói bạn đã quăng thiệp cho ai đó rồi kêu người ta tự đi tới đó mà lấy, bạn đã hết trách nhiệm :)
- Người lớn tuổi hơn, sếp trên... phải tới nhà hoặc gặp mặt trực tiếp để mời, không gọi điện thoại ngang xương kiểu bắt người ta đến.
- Những mối quan hệ cũ, kiểu 10 năm không gặp, bặt vô âm tín, bạn cũng tránh làm cho người ta giật mình bằng cách một ngày đẹp trời ở đâu đó ngoi lên và gọi điện, bảo đã đưa thiệp cho ai đó, nên hãy tới gặp anh ABC gì đó mà lấy thiệp. (Nói không phải chứ gặp Yun là Yun cúp điện thoại luôn, chứ đừng hòng mà tới nơi lấy thiệp)
- Nếu bạn là người chu đáo, sợ những người ở mức sơ giao trách bạn không mời cưới (họ nói thế thôi, chứ mừng quýnh), bạn in thêm thiệp báo Hỷ, cho những trường hợp quen biết mà không mời được (hoặc không muốn mời) và nói với họ rằng vì điều kiện xa xôi, kinh tế nên chỉ làm nho nhỏ trong gia đình, thế là hết nói.
Về phần Yun, nếu có làm đám cưới (nếu nhé, chứ chưa chắc đâu à, biết đâu không ai lấy thì sao, kekekekek), Yun ước mình sẽ có một đám cưới siêu nhỏ nhưng chất lượng, và những vị khách mời là những người đặc biệt có liên quan nhiều đến cuộc sống của Yun, như bạn bè thân, đồng nghiệp làm chung lâu năm, học trò thân... mà thôi. Thậm chí có những người Yun từng đi đám cưới của họ chưa chắc Yun mời lại, Yun không có tư tưởng kinh doanh nên cũng không có ý "đòi lại" những người từng mời mình đâu. Số lượng khách mời không đánh giá được đám cưới của bạn có VIP hay không, mà chính là tâm huyết của bạn dành cho những vị khách bạn đã mời, để họ có một bữa ăn ngon miệng, hạnh phúc, và khi ra về thấy hài lòng, vui vẻ đúng như ý nghĩa họ tới chung vui cùng bạn chứ không phải họ đi ăn miễn cưỡng mà ấm ức rủa thầm :). Còn bây giờ, Yun bắt đầu thực hiện chính sách hạn chế đi ăn các đám cưới xô bồ, vớ vẩn. Đi ăn mấy đám xô bồ vớ vẩn chẳng khác nào chứng minh mình cũng vớ vẩn như họ à ??????
Nhân đây Yun xin mạn phép trích những dòng tâm sự của chị sếp Yun trên facebook riêng của chị ấy, xem ra chị ấy viết vậy vẫn còn rất "nhân từ", chỉ là những lời nhẹ nhàng nhắc nhở, chứ gặp phải tay Yun thì biết. Thế mà có vài người gọi chị ấy là "bà mẹ chồng khó tính". Vậy, như Yun thì người ta gọi ra sao nhỉ ?????????????? Bà cô già khó tính á???????????????????????
"Mình suy nghĩ nhiều quá rồi. Sao k thoải mái hơn cho đời tươi đẹp.
..............................
.
.
.
Nhưng...
.
.
.
Gửi bạn! Bạn của tôi!
Có thể bạn đã, đang và sẽ rất bận rộn cho ngày vui sắp tới của chính mình.
Có thể bạn và tôi trái giờ giấc lịch học để có thể gặp mặt nhau.
Có thể ...
Nhưng...
Hi vọng 1 ngày nào đó, không còn nhìn thấy bạn hay bạn của bạn nhẹ nhàng đặt "1 chùm" thiệp cưới ở văn phòng khoa, nhờ (hoặc thậm chí không cần nhờ) trưởng khoa "phát" giùm tới từng người. Ai nhận được thì nhận, không nhận được cũng....no problem.
- - -
Không thể gặp mặt, không sao.
Không thể mời trực tiếp, vẫn không sao bạn ạ.
Chỉ hi vọng...
1 cuộc điện thoại ngắn ngủi - vài chục giây thôi, có làm tăng thêm kinh phí cho ngày đám cưới của bạn tới tôi và bạn bè của bạn?
***
Có thể...
Không có cái mẹt của tôi thì đám cưới của bạn vẫn thực sự rất xôm tụ. Bạn vẫn rực rỡ bên 1 nửa cuộc đời mình. Vẫn đề huề hạnh phúc. Và - vẫn - đông - đủ - bạn - bè - tham - dự.
Nhưng...
Chưa hẳn người ta vui khi có mặt ở đám cưới của bạn. Vì người ta thực lòng không biết, Bạn - có - cần - tới - sự - có - mặt - của - mình? Bởi, người ta k cảm nhận được sự tôn trọng từ chính bản thân bạn - chủ nhân đích thực của buổi đại tiệc ngày hôm ấy.
..............................
Tôi lại nông nổi. "
Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014
Một nửa đơn phương
Gái già, không có kinh nghiệm yêu đương nên toàn đi đơn phương người khác. Lần này, gái già tiếp tục vướng phải lưới tình của trai đẹp. Trai đẹp, thông minh và kiêu hãnh nên làm gái già hơi lúng túng, ban đầu là lúng túng giữa việc có đi cưa hay không cưa? Sau khi được dàn quân sư của gái già cố vấn là hãy đi cưa thì gái già lại lúng túng là không biết cưa thế nào? và cưa ra làm sao để trai đẹp đổ??!!!!!
Ngọc Lan, cô bạn thân của gái già thì cố vấn cho cách cưa thô thiển, đảm bảo thu hoạch kết quả sớm và khiến trai đẹp bị đốn ngã từng khúc một. Lan bày thế này: mạnh dạn tỏ tình, lả lướt, dụ dỗ...khiến cho trai đẹp không còn đường thoát thân. Gái già gật đầu cái rụp, nhưng (lại nhưng) ...gái già không làm theo cách đó, gái già bị bệnh xấu hổ mãn tính, thực hiện cách này chỉ có ăn đạn, không những không cưa được trai đẹp đã đành chứ gái già còn mất luôn danh dự. Thôi cách này chỉ để nghe chơi, chứ không xài được, cũng như cá kiểng, chỉ để trong hồ kiếng ngắm chứ không bắt đem lên chảo chiên được.
Thanh Hà, một cô bạn khác thì cố vấn cho gái già cách cưa nữ tính hơn, tức là nửa nạc nửa mở, không quá thô thiển như cách của Ngọc Lan, nhưng phải úp úp mở mở cho đối tượng biết là mình đang tăm tia chàng ta. Trai đẹp vốn thông minh, chỉ cần thực hiện kiểu này, với một người vụng đóng tuồng như gái già thì có mà chết chắc, không chừng dưới con mắt của trai đẹp, gái già chẳng khác gì con khỉ đang diễn tuồng hề, mất mặt lắm, không chơi cách này được.
Linh Nhi, một cô bạn tài sắc vẹn toàn thấy không ổn bèn tư vấn cách khác. Theo ý Linh Nhi, gái già không phải ra mặt chủ động làm gì, mà nên tập trung vào tút tát lại cái nhan sắc đã...toan về già trước đã, thay đổi trang phục, kiểu tóc... cho "trẻ hoá" lại rồi từ đó làm kiêu. Trai đẹp vì mê mẩn trước sắc đẹp "cuốc sắc thiên hương" sẽ tình nguyện xin chết, xin tự đổ trước mặt gái già thôi. Cách này nghe có vẻ bùi tai gái già rồi, nhưng gái già chưa kịp thử thì Bảo Trang một cô bạn khác của gái già làm sụp đổ tất cả.
Bảo Trang nói với gái già thế này: "Thôi em xin chị, bao nhiêu tuổi rồi mà còn tính cưa sừng làm nghé, mà dù có cưa sừng làm nghé chăng nữa có chắc là trai đẹp sẽ đổ không? Nếu thích teen, hắn đi kiếm mấy em teen có phải ngon lành hơn kiếm một con bò vừa mới được gọt sừng hay không?". Gái già tỉnh mộng, buồn bã vì hết cách đi kua trai đẹp, ngửa mặt lên trời than: "Trời đã sinh ra con xinh đẹp thông minh sao hôm nay lại để con mang thân gái già". Vừa dứt lời xong thì ông tiên...a nhầm vừa dứt lời xong thì 4 mụ phù thuỷ, cũng chính là 4 cô bạn kể trên của gái già xuất hiện, phán: "tóm lại, mày tiếp tục đơn phương rồi con ạ. Thôi, đi làm tí mát mẻ ăn mừng truyền thống (đơn phương) của mày luôn được giữ vững".
Gái già ấm ức với kết luận của mấy cô bạn thân, hay chính xác hơn là của mấy bà bạn thân, vì giờ ai cũng già cả hết rồi. Định uống thuốc chuột tự tử cho xong, nhưng không gái già không thích thuốc chuột, món yêu thích của gái già là mật ong cơ. Và thế là gái già quyết định tự tử bằng mật ong, gái già liền pha một ly mật ong chanh đá to đùng, uống một mạch cạn sạch thơm ngon đến giọt cuối cùng trong cái trời tháng 3 hầm hực như đổ lửa, cũng như tâm trạng đang bực tức của gái già. Uống xong gái già tự tử bằng một giấc ngủ ngon lành, dù gì có chết cũng phải chết xinh đẹp, trong mật ong có hàng trăm loại vitamin sẽ giúp cho gái già chống lại sự lão hoá đang lan dần đến từng tế bào, và gái già ...mơ. Gái già mơ mình như nàng công chúa ngủ trong...nhà, tỉnh giấc là thấy chàng hoàng tử tới cầu hôn. Và kì diệu thay, gái già tỉnh giấc thật, nhưng khốn nạn là chả có chàng hoàng tử nào cả. Gái già buồn bã, rảnh rỗi sinh nông nổi không biết làm gì, vậy là hết cách kua trai đẹp rồi. Gái già lang thang trên mạng tìm đọc mấy cuốn sách cho dễ.. ngủ tiếp, buồn tình chẳng biết làm gì mà...
Trai đẹp trên mạng, chờ mãi chẳng thấy gái già hỏi han như ngày thường, sốt ruột lên tiếng:
- Em có nhớ chăm sóc mấy bé Chili của em không? Hay để chúng chết cả rồi.
- Ôi, cả em còn không muốn sống, huống hồ là mấy bé Chili. - Gái già đáp bất mãn
- Em đang có tâm trạng không tốt à? - Trai đẹp sốt sắng hỏi
- uhm , đúng thế, mà sao anh biết?
- Anh thông minh nên thứ gì cũng biết.
- Vậy người thông minh biết tuốt cho em biết vì sao tâm trạng em không tốt đi. - Gái già chán nản trả lời
- Vì em nhớ ai đó.
- Sao đoán mò hay vậy?
- Đã bảo anh là người thông minh mà, nên anh biết điều đó mỗi ngày.
- Mỗi ngày à? Sao anh biết được thế? - Gái già không kìm nén được cơn tò mò
- Em còn nhớ lúc em bị bệnh không? hôm đó anh cũng bệnh nhưng không nói với em, chờ cho em nói trước anh mới khai, nhưng anh đoán em cũng ốm nặng như anh.
- Sao anh hay thế?
Gái già chờ mãi nhưng không thấy trai đẹp trả lời. Thôi, đi ngủ, chẳng muốn tò mò thêm nữa. Cuối cùng ý của trai đẹp là gì nhỉ?????????????? Uhm thì chắc là gái già chỉ một nửa đơn phương thôi, chứ không phải hoàn toàn đơn phương, nửa kia để dành cho trai đẹp. Dù sao gái già cũng không muốn ôm trọn một mối tình đơn phương mà.
Ngọc Lan, cô bạn thân của gái già thì cố vấn cho cách cưa thô thiển, đảm bảo thu hoạch kết quả sớm và khiến trai đẹp bị đốn ngã từng khúc một. Lan bày thế này: mạnh dạn tỏ tình, lả lướt, dụ dỗ...khiến cho trai đẹp không còn đường thoát thân. Gái già gật đầu cái rụp, nhưng (lại nhưng) ...gái già không làm theo cách đó, gái già bị bệnh xấu hổ mãn tính, thực hiện cách này chỉ có ăn đạn, không những không cưa được trai đẹp đã đành chứ gái già còn mất luôn danh dự. Thôi cách này chỉ để nghe chơi, chứ không xài được, cũng như cá kiểng, chỉ để trong hồ kiếng ngắm chứ không bắt đem lên chảo chiên được.
Thanh Hà, một cô bạn khác thì cố vấn cho gái già cách cưa nữ tính hơn, tức là nửa nạc nửa mở, không quá thô thiển như cách của Ngọc Lan, nhưng phải úp úp mở mở cho đối tượng biết là mình đang tăm tia chàng ta. Trai đẹp vốn thông minh, chỉ cần thực hiện kiểu này, với một người vụng đóng tuồng như gái già thì có mà chết chắc, không chừng dưới con mắt của trai đẹp, gái già chẳng khác gì con khỉ đang diễn tuồng hề, mất mặt lắm, không chơi cách này được.
Linh Nhi, một cô bạn tài sắc vẹn toàn thấy không ổn bèn tư vấn cách khác. Theo ý Linh Nhi, gái già không phải ra mặt chủ động làm gì, mà nên tập trung vào tút tát lại cái nhan sắc đã...toan về già trước đã, thay đổi trang phục, kiểu tóc... cho "trẻ hoá" lại rồi từ đó làm kiêu. Trai đẹp vì mê mẩn trước sắc đẹp "cuốc sắc thiên hương" sẽ tình nguyện xin chết, xin tự đổ trước mặt gái già thôi. Cách này nghe có vẻ bùi tai gái già rồi, nhưng gái già chưa kịp thử thì Bảo Trang một cô bạn khác của gái già làm sụp đổ tất cả.
Bảo Trang nói với gái già thế này: "Thôi em xin chị, bao nhiêu tuổi rồi mà còn tính cưa sừng làm nghé, mà dù có cưa sừng làm nghé chăng nữa có chắc là trai đẹp sẽ đổ không? Nếu thích teen, hắn đi kiếm mấy em teen có phải ngon lành hơn kiếm một con bò vừa mới được gọt sừng hay không?". Gái già tỉnh mộng, buồn bã vì hết cách đi kua trai đẹp, ngửa mặt lên trời than: "Trời đã sinh ra con xinh đẹp thông minh sao hôm nay lại để con mang thân gái già". Vừa dứt lời xong thì ông tiên...a nhầm vừa dứt lời xong thì 4 mụ phù thuỷ, cũng chính là 4 cô bạn kể trên của gái già xuất hiện, phán: "tóm lại, mày tiếp tục đơn phương rồi con ạ. Thôi, đi làm tí mát mẻ ăn mừng truyền thống (đơn phương) của mày luôn được giữ vững".
Gái già ấm ức với kết luận của mấy cô bạn thân, hay chính xác hơn là của mấy bà bạn thân, vì giờ ai cũng già cả hết rồi. Định uống thuốc chuột tự tử cho xong, nhưng không gái già không thích thuốc chuột, món yêu thích của gái già là mật ong cơ. Và thế là gái già quyết định tự tử bằng mật ong, gái già liền pha một ly mật ong chanh đá to đùng, uống một mạch cạn sạch thơm ngon đến giọt cuối cùng trong cái trời tháng 3 hầm hực như đổ lửa, cũng như tâm trạng đang bực tức của gái già. Uống xong gái già tự tử bằng một giấc ngủ ngon lành, dù gì có chết cũng phải chết xinh đẹp, trong mật ong có hàng trăm loại vitamin sẽ giúp cho gái già chống lại sự lão hoá đang lan dần đến từng tế bào, và gái già ...mơ. Gái già mơ mình như nàng công chúa ngủ trong...nhà, tỉnh giấc là thấy chàng hoàng tử tới cầu hôn. Và kì diệu thay, gái già tỉnh giấc thật, nhưng khốn nạn là chả có chàng hoàng tử nào cả. Gái già buồn bã, rảnh rỗi sinh nông nổi không biết làm gì, vậy là hết cách kua trai đẹp rồi. Gái già lang thang trên mạng tìm đọc mấy cuốn sách cho dễ.. ngủ tiếp, buồn tình chẳng biết làm gì mà...
Trai đẹp trên mạng, chờ mãi chẳng thấy gái già hỏi han như ngày thường, sốt ruột lên tiếng:
- Em có nhớ chăm sóc mấy bé Chili của em không? Hay để chúng chết cả rồi.
- Ôi, cả em còn không muốn sống, huống hồ là mấy bé Chili. - Gái già đáp bất mãn
- Em đang có tâm trạng không tốt à? - Trai đẹp sốt sắng hỏi
- uhm , đúng thế, mà sao anh biết?
- Anh thông minh nên thứ gì cũng biết.
- Vậy người thông minh biết tuốt cho em biết vì sao tâm trạng em không tốt đi. - Gái già chán nản trả lời
- Vì em nhớ ai đó.
- Sao đoán mò hay vậy?
- Đã bảo anh là người thông minh mà, nên anh biết điều đó mỗi ngày.
- Mỗi ngày à? Sao anh biết được thế? - Gái già không kìm nén được cơn tò mò
- Em còn nhớ lúc em bị bệnh không? hôm đó anh cũng bệnh nhưng không nói với em, chờ cho em nói trước anh mới khai, nhưng anh đoán em cũng ốm nặng như anh.
- Sao anh hay thế?
Gái già chờ mãi nhưng không thấy trai đẹp trả lời. Thôi, đi ngủ, chẳng muốn tò mò thêm nữa. Cuối cùng ý của trai đẹp là gì nhỉ?????????????? Uhm thì chắc là gái già chỉ một nửa đơn phương thôi, chứ không phải hoàn toàn đơn phương, nửa kia để dành cho trai đẹp. Dù sao gái già cũng không muốn ôm trọn một mối tình đơn phương mà.
Bỗng một ngày...
Bỗng một ngày em thổn thức
Bỗng một ngày em tỉnh giấc chiêm bao
Gió về cây cối lao xao
Mang theo kỉ niệm, ước ao, đợi chờ
Có phải đời là giấc mơ?
Để em bỏ ngỏ vần thơ tiếng đàn
Ai làm cho giấc mơ tan
Vô thường, đau khổ tràn lan cõi trần
Ở đời ai mấy phước phần
Người đời ai biết hồng trần hơn ai
Gặp anh một buổi sớm mai
Tấm lòng lưu luyến người trai anh tài
Theo anh khắp chốn miệt mài
Dẫu giờ xa cách, ngày dài lo chi
Đừng làm em ướt hoen mi
Lệ em chỉ để chia ly đợi chờ
Lỡ mà anh có hững hờ
Em về tam bảo nương nhờ cửa không
Bầu trời chiều quá mênh mông
Thẫn thờ thương nhớ bóng hồng "anh yêu".
Bỗng một ngày em tỉnh giấc chiêm bao
Gió về cây cối lao xao
Mang theo kỉ niệm, ước ao, đợi chờ
Có phải đời là giấc mơ?
Để em bỏ ngỏ vần thơ tiếng đàn
Ai làm cho giấc mơ tan
Vô thường, đau khổ tràn lan cõi trần
Ở đời ai mấy phước phần
Người đời ai biết hồng trần hơn ai
Gặp anh một buổi sớm mai
Tấm lòng lưu luyến người trai anh tài
Theo anh khắp chốn miệt mài
Dẫu giờ xa cách, ngày dài lo chi
Đừng làm em ướt hoen mi
Lệ em chỉ để chia ly đợi chờ
Lỡ mà anh có hững hờ
Em về tam bảo nương nhờ cửa không
Bầu trời chiều quá mênh mông
Thẫn thờ thương nhớ bóng hồng "anh yêu".
Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014
That is love
"Thank you for the time we have, we know that is love..."
Look into your dark blue eyes
I can feel you searching my heart
You’ll find there’s no need to hide
We know that is love
Now I’m looking through your heart
I can tell you that it is true love
Thank you for the time we have
We know that is love
Don’t tell me that love’s not waiting for us
If we really want to we can try
But you and I gotta make it happen
Since we know that is love
Don’t tell me that love’s not waiting for us
If we really want to we can try
What you’ve done
We know that is love
Every time when I think of you
It’s always thing goes into my mind
I just want to hold you close
We know that is love
Yes I want to share my dream
And I hope that you’ll be there
Please do love me like before
We know that is love
Now I’m looking through your heart
I can tell you that it is true love
Thank you for the time we have
We know that is love
Look into your dark blue eyes
I can feel you searching my heart
You’ll find there’s no need to hide
We know that is love
Now I’m looking through your heart
I can tell you that it is true love
Thank you for the time we have
We know that is love
Don’t tell me that love’s not waiting for us
If we really want to we can try
But you and I gotta make it happen
Since we know that is love
Don’t tell me that love’s not waiting for us
If we really want to we can try
What you’ve done
We know that is love
Every time when I think of you
It’s always thing goes into my mind
I just want to hold you close
We know that is love
Yes I want to share my dream
And I hope that you’ll be there
Please do love me like before
We know that is love
Now I’m looking through your heart
I can tell you that it is true love
Thank you for the time we have
We know that is love
Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014
Mùa... hoa sao nhái
"Hoa sao nhái thuộc chi Cúc vạn thọ tây hay chi Cúc chuồn, chi Sao nhái (danh pháp khoa học: Cosmos) là một chi của khoảng 20-26 loài thực vật sống một năm hay lâu năm trong họ Cúc (Asteraceae), có nguồn gốc tại các vùng đất nhiều bụi rậm và bãi cỏ của Mexico (tại đây có nhiều loài nhất), miền nam Hoa Kỳ (Arizona, Florida), Trung Mỹ và miền bắc Nam Mỹ kéo dài về phía nam tới Paraguay. Chúng là các loài cây thân thảo cao khoảng 0,3–2 m. Các lá có thể là đơn, lông chim hay lông chim kép và mọc thành các cặp đối. Hoa mọc thành cụm hoa dạng đầu với một vòng các chiếc hoa tia rộng bản phía ngoài và một đĩa các chiếc hoa nhỏ phía trong; màu hoa thay đổi tùy theo loài". - Theo Wiki
Hoa sao nhái có mùa không nhỉ??????????? Yun nghĩ hoa này không có mùa đâu, hễ cứ hội tụ đủ các yếu tố nhân duyên thì hạt sẽ nảy mầm thành cây con và phát triển ra hoa thôi mà. Hoa sao nhái dễ trồng, chỉ cần chăm tưới nước và chăm sóc chúng, bạn sẽ có một vườn sao nhái thơ mộng để ngắm thôi. Vườn nhà Yun có 2 màu: vàng và cam. Tuy nhiên nhiều nơi hoa sao nhái có màu tím, trắng, hồng, đỏ, xanh vàng... nữa, rất rất đẹp. Mùa sau, khi thu hoạch hạt giống, Yun sẽ gieo trồng một vườn thật to bên hông nhà (tận dụng miếng đất hoang canh tác đại, khi nào người ta tới mắng vốn hẵng hay, kakakaka)
Hoa sao nhái nở làm Yun bỗng nhớ đến đã có lần đọc bài viết của ai đó:
"Bỗng chốc bạn nhận ra rằng có một sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ chặt một bài tay với việc trói buộc một tâm hồn
Rằng những ngày nắng mang đến nỗi buồn không kém những chiều mưa...
Và bạn học được cách ngẩng cao đầu, chấp nhận thất bại như một người lớn chứ không phải khóc lóc như một đứa bé
Rằng bạn tự trồng hoa trong vườn nhà chứ không trông chờ người khác mang hoa đến..."
Ý nghĩa hoa sao nhái cũng rất hay, nó tượng trưng cho sự bình dị, mộc mạc, ngay thẳng. Mời bạn ngắm những bông hoa trong vườn nhà Yun.
Cosmos sulphureus |
Cặp đôi hoàn...cảnh |
"Bỗng chốc bạn nhận ra rằng có một sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ chặt một bài tay với việc trói buộc một tâm hồn
Lẻ loi |
Và bạn học được cách ngẩng cao đầu, chấp nhận thất bại như một người lớn chứ không phải khóc lóc như một đứa bé
Rằng bạn tự trồng hoa trong vườn nhà chứ không trông chờ người khác mang hoa đến..."
Ý nghĩa hoa sao nhái cũng rất hay, nó tượng trưng cho sự bình dị, mộc mạc, ngay thẳng. Mời bạn ngắm những bông hoa trong vườn nhà Yun.
Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014
Trời đã sang mùa
(Wei Yun: Bài này mình rất thích từ hồi nhỏ, không nhớ tác giả là ai nữa, nhưng đã có lần mình đọc trên báo Văn học Tuổi trẻ, cái đặc biệt là
mình thuộc cả bài này, dù mười mấy năm rồi, thuộc một các vô thức...)
Trời đã sang mùa em có hay không?
Những chậu hoa xuân trước sân nhà héo úa,
Cái nóng của mặt trời tháng tư như đổ lửa,
Nhiều cành phượng bên đường cháy đỏ những chùm hoa...
Em có thích mùa hạ trắng của Huế xa?
Một giọng hát Liêu trai đã có lần gọi nắng.
Trên dòng Hương Giang trong xanh phẳng lặng
Dáng ai qua cầu gửi gió theo mây ...
Hay em thích hạ vàng của Sài Gòn với những hàng cây
Với nhà cao tầng và những làn mưa con gái.
Xe cộ đông keng nối dài thêm mãi,
Giờ tan trường ta khó tìm nhau.
Nhưng em chắc hẳn sẽ không đi đâu,
Bởi hạ hồng đã hiện ra trước mắt.
Sẽ có những trận mưa con trai ào ạt
Chợt đến chợt đi làm run rẩy phượng mềm
Và những phút nao lòng thao thức nửa đêm,
Nuối tiếc tuổi học trò một đi không trở lại ...
Ôi, thời áo trắng sẽ qua, qua mãi.
Đâu phải như hoa cỏ bốn mùa đến hẹn lại lên.
Xin một chút lửa của hạ hồng ấp ủ nơi tim
Và màu mắt em đi vào nỗi nhớ.
(sưu tầm)
Trời đã sang mùa em có hay không?
Những chậu hoa xuân trước sân nhà héo úa,
Cái nóng của mặt trời tháng tư như đổ lửa,
Nhiều cành phượng bên đường cháy đỏ những chùm hoa...
Em có thích mùa hạ trắng của Huế xa?
Một giọng hát Liêu trai đã có lần gọi nắng.
Trên dòng Hương Giang trong xanh phẳng lặng
Dáng ai qua cầu gửi gió theo mây ...
Hay em thích hạ vàng của Sài Gòn với những hàng cây
Với nhà cao tầng và những làn mưa con gái.
Xe cộ đông keng nối dài thêm mãi,
Giờ tan trường ta khó tìm nhau.
Nhưng em chắc hẳn sẽ không đi đâu,
Bởi hạ hồng đã hiện ra trước mắt.
Sẽ có những trận mưa con trai ào ạt
Chợt đến chợt đi làm run rẩy phượng mềm
Và những phút nao lòng thao thức nửa đêm,
Nuối tiếc tuổi học trò một đi không trở lại ...
Ôi, thời áo trắng sẽ qua, qua mãi.
Đâu phải như hoa cỏ bốn mùa đến hẹn lại lên.
Xin một chút lửa của hạ hồng ấp ủ nơi tim
Và màu mắt em đi vào nỗi nhớ.
(sưu tầm)
Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2014
Yêu anh dài lâu
Đưa em đi tìm vần thơ
Qua công viên lá rơi trên con đường về
Bỗng nghe lòng đan ước mơ
Mơ ôm anh trong tay đêm mưa thì thào
Cho bão tố về làm chiêm bao
Mơ yêu anh thiết tha như yêu lần đầu
Em muốn yêu anh dài lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Hỡi.. anh, em muốn yêu anh đậm sâu
Anh, em đã thương anh từ lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Yêu anh cho đến khi con tim ngừng đập
Cho thiên thu là một giây
Yêu anh cho đến khi ong thôi làm mật
Đến khi loài chim quên lối bay
Khi ôm anh trong tay em nghe ngọt ngào
Nếu đời là một giấc chiêm bao
Xin yêu anh thiết tha như yêu lần đầu
Em muốn yêu anh dài lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Hỡi.. anh, em muốn yêu anh đậm sâu
Anh, em đã thương anh từ lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu...
Qua công viên lá rơi trên con đường về
Bỗng nghe lòng đan ước mơ
Mơ ôm anh trong tay đêm mưa thì thào
Cho bão tố về làm chiêm bao
Mơ yêu anh thiết tha như yêu lần đầu
Em muốn yêu anh dài lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Hỡi.. anh, em muốn yêu anh đậm sâu
Anh, em đã thương anh từ lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Yêu anh cho đến khi con tim ngừng đập
Cho thiên thu là một giây
Yêu anh cho đến khi ong thôi làm mật
Đến khi loài chim quên lối bay
Khi ôm anh trong tay em nghe ngọt ngào
Nếu đời là một giấc chiêm bao
Xin yêu anh thiết tha như yêu lần đầu
Em muốn yêu anh dài lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu
Hỡi.. anh, em muốn yêu anh đậm sâu
Anh, em đã thương anh từ lâu
Anh, em muốn yêu anh dài lâu...
Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014
Chiều kỉ niệm
Chiều buông lắng tiếng tơ lòng
Tình em sâu thẳm một vòng lặng câm,
Lời “yêu” như quá uyên thâm
Không hề dễ nói như âm bình thường.
Em về, anh
có vấn vương?
Em thì chín
nhớ mười thương đợi chờ,
Biết rằng
khoảng cách mịt mờ
Biết rằng
kiếp trước nợ nần chi đây.
Hay là ta
chỉ bèo mây
Hay là ngọn
gió nhành cây thoảng đùa?
Ngày dài
đêm ngắn tranh đua
Nhớ người
hôm ấy, lên chùa cầu duyên,
Em thời vốn
rất minh uyên
Sao em lớ
ngớ đi bên một người
Anh nhìn em
khẽ mỉm cười
Ta cùng sánh bước rạng ngời bên nhau...
Kế hoạch cua trai
Tác giả: Jade
(Truyện ngắn này tôi được thần tượng share cho đọc ké, tôi cảm thấy khá hay, phong cách viết văn của tác giả cũng rất dí dỏm và đặc biệt là kết cục có hậu. Cảm ơn thần tượng rất nhiều về món quà này, em đang rất mất niềm tin vào tình yêu nhận được món quà của chị lại có thêm quyết tâm rồi đó, hihihi)
- Tao sẽ cua chàng, bằng mọi giá. Đừng ngăn cản tao.
Tôi nói gần như hét vào mặt con nhỏ bạn không-thể-thân-hơn được của mình. Trong khi 6 con mắt cùng mồm nó vẫn đang mở toang hoác như chưa kịp nuốt những lời vàng ngọc tôi vừa thốt ra, thì tôi tiếp tục gặm ổ bánh mỳ dang dỡ. Àh, chú thích một chút rằng nói 6 con mắt ở đây là 2 con mắt để ngủ, 2 con mắt kiếng và 2 con mắt cá của nó.
***
Trúc, tên con nhỏ 6 mắt, đưa tay sờ trán tôi.
- Ôi... khoa học chắc hẳn sẽ rất buồn đây khi cuối cùng cúm heo cũng đã lây sang người. Mày điên àh con kia?
- Ông, ao ông iên... - Câu này có thể hiểu là: Không, tao không điên. Được nói trong tình trạng mồm đầy bánh mỳ, uống xong một ngụm trà thanh nhiệt, tôi kể lại sự tình cho cô nàng nghe:
"Số là tối hôm kia, tao có đi sinh nhật một con bạn không thân lắm. Nhưng dù không thân lắm, tao vẫn cứ đi, vì nghe dân chúng đồn đại, bạn của con nhỏ này chỉ toàn các anh đẹp trai và các cô đẹp gái... tao phải đi mày ạh, để lo cho cái sự thật rằng: tao đang ế chảy ra mà chả ma nào thèm nhìn. Và tao thề rằng lần sau nếu có đứa bà tám nào đồn thổi với tao cái kiểu đó, tao sẽ vả cho cái mặt nó tàn hơn cái hoa huệ sau khi cúng nhá... Ôi trời, mày có hiểu cảm giác muốn thét lên cái câu: "Đâm mù mắt tao đi..." khi dự cái tiệc đấy không...???"
Tôi chắc chắn rằng đã thấy con Trúc rút khăn giấy ra chậm nước mắt... nó xúc động ư???
"Toàn là, trời sinh một cặp xứng đôi, Chí Phèo Thị Nở là đôi nhân tình mày ạh... Khi ấy, tao biết mình đã bị lừa và đau đớn hơn khi nhận ra rằng chai nước hoa nhái loại 1 tao tặng cho chủ nhân bữa tiệc đã hi sinh vô ích... và cũng khi ấy, ý chí người phụ nữ miền nam trong tao đã nổi dậy, biến đau thương thành thù hận, tao quay qua trả thù bọn đồ ăn... khốn kiếp.
Và rồi... tao đã gặp chàng mày ơi... tao yêu chàng ngay cái nhìn đầu tiên, đồng thời cũng hận chàng vô độ. Chính chàng... chính chàng đã làm tao rơi mất cái đùi gà nướng mật ong đang cầm trên tay khi tao nhìn thấy chàng. Rồi khi ấy, bao tử tao không còn thèm nhớ đồ ăn, vì tao đã bận chăm chú vào chàng. Chàng lãng tử nhưng cực đàn ông, ôi, tao thích, tao thích... Tóc cắt ngắn, râu quai nón mờ mờ, mắt một mí, cười nhếch mép... đểu ơi là đểu... hư ơi là hư... Nhưng đàn ông không hư đàn bà đâu mê phải không mày???"
- Khoan, khoan, người đẹp, để tao chậm nước miếng... rồi, tiếp.
"Khi ấy, chàng nhẹ nhàng bước lên sân khấu và mở cái hộp đen đen chàng xách theo bên mình, tao cứ tưởng chàng cầm ra một cặp côn nhị khúc và biểu diễn tao xem cơ, nhưng không, chàng cầm ra một cây violin rồi bắt đầu kéo đàn... Eternal Flame... lửa tình bất diệt, ngay cái bài mà tao thích nữa cơ chứ...
Tới giờ khi hồi tưởng lại, tao vẫn còn nghi ngờ rằng khi ấy mình có chảy nước miếng vì không khép mồm không cơ chứ. Nhưng tao cứ ngây người ra nghe chàng kéo đàn. Khi ấy, tao cũng đã gởi lời xin lỗi đến mama tao vì đã quên mất tên bà trong thời khắc đó... Đến khi chàng dừng lại, tao vỗ tay như điên dại, như con tinh tinh trong vườn thú... để rồi chàng nhìn ta và mỉm cười. Và từ chính giây phút đấy, tao quyết định sẽ cua chàng bằng mọi giá."
- Rồi, nắm bắt vấn đề. Nhưng cho tao hỏi, mày có chút thông tin nào về nó không?
- Có chứ, ngay sau lúc chàng kéo đàn, tao đã quăng mất cái sĩ diện mà mình gìn giữ 20 năm nay, để tiến lại tiếp cận chàng và "mần" quen với chàng. Sinh viên năm 4, 22 tuổi, Kinh tế, rất gần trường của mình.
- Vậy giờ mày tính sao.
- Phải hẹn chàng đi cafê để tìm hiểu thêm về chàng chứ sao...Ôi... ngại quá, con gái mà lại đi mời con trai đi cafê cơ... ngại quá... ngại quá...
Trúc lấy tay che mồm.
- Ọe, một đứa con gái vừa nói với tao rằng quên tên mama mình khi nhìn trai thì đừng nói chữ "ngại" khi hẹn trai đi cafê cưng nhé. Khi nào cần giúp, cứ lên tiếng, tao sẵn sàng giúp đỡ, biết đâu bạn của chàng mày cũng đẹp không kém... hý hý.
...
Paris Delli Coffee, 7 giờ 30 phút tối.
- Ơ, anh chào em, xin lỗi vì anh đến trễ.
- Dạ không, do em đến sớm thôi.
- Em uống gì???
- Cho em một cafê đen... còn anh?
- Cafê sữa đá.
Anh phục vụ xinh xinh bưng hai ly cafê ra và hiển nhiên đặt ly cafê đen chỗ chàng và cafê sữa chỗ tôi...
- Haha, người ta nghĩ con trai thì phải cafê đen và con gái phải cafê sữa nhỉ. – Chàng nói rồi cười cái kiểu "đểu yêu" của mình.
Tôi và chàng nói chuyện "khá" hợp nhau, kiểu như thế này:
- Anh thích xem phim gì?
- Tình cảm, lãng mạng, đôi khi triết lý một chút. Còn em?
- Dạ phim hành động với kinh dị.
- Thế àh, em thích đọc sách không?
- Có chứ anh. Em thích Quỷ Cổ Nữ, Sái Tuấn, mấy người đó viết truyện kinh dị hay ơi là hay... Còn anh???
- Anh thích Marc Levy và Harry Potter...
Thế đấy, chúng tôi cũng "hợp" nhau chứ hả???
Nhiều khi, tôi thấy mình cũng khá dễ thương và xinh đẹp, thế không hiểu sao mà tới giờ vẫn ế, thêm vào đó lâu lâu lại được má yêu phán cho một câu:
- Mày mà không bỏ cái tính cách như con trai ấy đi, thì có chó nó lấy...
Tôi đã tự nhủ rằng, nếu xui rủi tới mức đó, tôi sẽ cưới một con Bulldog cho nở mặt nở mày, chứ nhất quyết không cưới Chihuahua.
Sau một hồi vòng vòng, tôi cũng hỏi cái câu quan trọng nhất.
- Anh có bồ chưa?
- Có rồi? Còn em???
Rồi xong... 0đ, 0đ, 0đ, lần hẹn hò đầu tiên với một thằng con trai do tôi chủ động mời đáng được cho số điểm đó. Haiya, cái tên vô duyên vô dùng, nhét vô thùng cũng lòi cả thúng vô duyên. Sao hắn có thể nói như chửi vào mặt tôi rằng: Anh có bồ rồi... thà hắn lấy ly cafê sữa đá đang cầm trên tay hất thẳng vào mặt tôi thì có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.
- Em... em chưa có bồ. – Tôi dùng tất cả sự nhẫn nhịn còn lại của mình để nở một nụ cười rồi nhanh chóng kết thúc cuộc hẹn vô duyên này.
Thất bại hoàn toàn.
Nhưng không, tôi không phải là cái dạng con gái dễ dàng chịu thất bại. Ông bà ta đã dạy một câu rất chí lý rằng:
Cái gì của mình, sớm muộn gì nó cũng là của mình.
Cái gì không phải của mình, giành giật riết nó cũng là của mình.
Huống hồ chi, hắn... cái thằng con trai đấy, đã dám chà đạp lên tâm hồn đứa con gái ngây thơ, hồn nhiên, trong trắng, thánh thiện là tôi đây. Tôi phải cua hắn cho bằng được, để rồi khi có được hắn, tôi sẽ đá hắn văng như một trái banh để trả thù.
Này này, nhớ nhé, đừng bao giờ đắc tội với một cô gái đang yêu và thất tình nhé.
Kế hoạch bắt đầu.
11h trưa trước cổng trường Kinh tế.
Hắn leo lên chiếc Elizabeth (con trai gì mà đi xe nữ thế, phải Nouvo LX như tôi mới nam tính chứ...), đằng sau là một cô nàng búp bê nào đấy, áo đầm hồng phấn, áo thun hồng nhạt hơn, chân mang giày búp bê. Áh àh... thì ra bồ hắn đây, hắn thích loại con gái nhìn như con búp bê bị nhúng vào thùng sơn màu hồng thế đấy. Hắn và cô nàng đi mất, không để ý đến quán cóc bên đường có 2 người con gái mặc toàn đồ màu đen, quấn hai cái khẩu trang to đùng đang ngồi hút trà đá, chính là tôi và con Trúc.
5h chiều tại shop Tiểu Thư.
- Mày giết tao đi... trời ơi, làm sao tao có thể bỏ cái quần jeans rách thân yêu để mặc vào cái váy lùm xùm này chứ.
- Trả thù, thiếu nữ ngây thơ trả thù...
- Ô kê...
6h30 phút tại shop Búp bê.
- Đau, đau... không nhét nổi, chân tao đau quá, giày gì mà nhỏ xíu thế... Làm như Mãn Thanh bó chân ấy... đau...
- Trả thù, thiếu nữ yếu đuối phải trả thù...
- Ừm. Tao hết đau rồi...
8h30 tối nhà tôi.
Tin nhắn: "Anh đang làm gì đó?"
"Đang nằm đọc sách thôi, còn em?"
"Em không biết nói dối, nên em sẽ nói là, em đang nhớ anh..."
Trả lời hơi lâu...
"Em làm anh vui đó..."
"Anh rảnh không, ngày mai mình đi cafê nữa nhé."
Trả lời hơi lâu...
"Ừm, mai chỗ cũ giờ cũ nhé."
...
Hắn trố mắt nhìn tôi như thể tôi không được sinh ra từ cái trái đất này, hay như thể tôi là một sinh vật lạ, lạ nhưng đẹp nhé. Đẹp lạ đẹp lùng, chung vô mùng cũng còn thấy lạ.
Áo thun nhẹ bên trong, áo khoác sơ mi ngắn ở ngoài, váy hồng chấm bi trắng, chân mang giày búp bê xanh cỏ non, trên tay xách một chiếc giỏ xách tone với màu giày, tóc bồng bềnh mái ngang, nhìn tôi như một con bé teen nào ấy.
Tôi và hắn nói chuyện nhiều hơn. Này thì Marc Levy nhá, này thì Harry Potter nhé. Tôi nói tất tần tật về hai thứ ấy, am hiểu lắm cơ. Sao lại không am hiểu được khi đã bỏ cả ngày để ngồi coi cả 7 phần phim Harry thay cho truyện (đọc 7 cuốn ấy trong 1 ngày có mà chết àh). Rồi đã bỏ công lên google search tóm tắt các truyện của Marc Levy và chăm chú đọc các phần bình luận của người ta và in nó ra thành của mình. Hắn có biết vì hắn tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức không nhỉ...
Hắn cười nhiều hơn lần trước, và lần này cũng do tôi chủ động đòi về, mặc dù hắn chưa muốn chút nào. Cảm giác thiếu sẽ làm cho người ta thèm cơ mà.
"Hôm nay, anh thật sự ngạc nhiên về em, và em làm anh rất rất vui."
Tin nhắn hắn gởi cho tôi trước khi đi ngủ đấy.
...
Hắn đã có ý ngoại tình, rõ ràng là thế. Này nhé, đã có bồ, mà một đứa con gái khác hẹn đi cafê vẫn đi, rồi còn nhắn tin qua lại nữa. Mà vấn đề quan trọng nhất, là đứng trước một đứa dễ thương như tôi, làm sao hắn lại không có tư tưởng ngoại tình.
Hắn và tôi đã nói chuyện thế này.
- Anh có bồ rồi, em không ngại sao?
- Anh không ngại thì có gì để em ngại. Huống chi, em tin mình đủ sức đánh bại bồ anh... Haha. (Mặc đồ Bạch Tuyết mà nói chuyện cứ như Hoàng Hậu ấy nhỉ).
Chắc hẳn rằng các bạn đang coi thường tôi lắm hả? Hay nói rằng tôi là loại con gái chả ra gì??? Nhưng không đâu nhé, nếu các bạn vào tình cảnh của tôi, các bạn mới thấy rằng, để trả thù được hắn, thì dù làm chuyện gì cũng là xứng đáng. Ai bảo dám chọc giận một người con gái yếu đuối như tôi.
Rồi thì ngày đó cũng không xa. Hắn chia tay con búp bê bị nhúng vào thùng sơn hồng kia và đổ tất cả tội lỗi cho tôi: "Anh không thể ngừng suy nghĩ về em, ngay cả khi bên bồ anh." Ngoại tình tư tưởng đấy. Sau đó đôi ba ngày, hắn gởi cho tôi 1 cái tin nhắn vỏn vẹn 3 ký tự: "ILU". Hiểu rồi đấy.
Thế là chúng tôi chính thức yêu nhau. Kế hoạch cua trai của tôi thành công mỹ mãn. Nhưng...
Tiếp theo cái kế hoạch này, tôi phải đá hắn ta văng xa như một trái banh để cho hắn phải khổ đau tột cùng. Rõ ràng hắn ta đã bỏ con búp bê nhúng sơn để theo tôi, thì chắc chắn sẽ có 1 ngày hắn cũng bỏ tôi để theo một con búp bê bị hư nào khác. Sự đời là thế. Nhưng mà, tôi lại phát hiện ra rằng, hắn có rất nhiều điều hay ho.
Hắn ăn nói có duyên vô cùng (thế tại sao cái đêm đầu tiên cafê tôi lại thấy hắn vô duyên kinh khủng), hắn kéo violin mê đắm lòng người, hắn am hiểu về hình như mọi lĩnh vực, hắn bình luận âm nhạc và điện ảnh như một chuyên gia, ngay cả cái cách hắn cười cười rồi quậy ly cafê sữa, cầm lên uống 1 ngụm cũng cuốn hút tôi.
- Mày thất bại rồi cô nương. – Trúc đã nói thế.
- Sao thất bại, tao đã cua hắn thành công đấy thôi.
- Nhưng giai đoạn quan trọng nhất là đá hắn ta mày lại không làm được.
- Ờ thì... tao muốn để hắn sâu đậm hơn một chút để đá thì hắn sẽ đau hơn.
Thật ư??? Tôi tự hỏi mình.
Cho tới một ngày, khi tôi chưa đá kịp hắn ta thì hắn lại cho tôi một bất ngờ. Đáng lý tôi và hắn sẽ đi coi phim vào tối hôm đó, nhưng rồi hắn lại chở tôi đến một con hẻm nhỏ nhỏ trên đường.
Khốn kiếp thật, đê tiện thật, mới quen nhau như thế mà hắn đã muốn chở tôi đi khách sạn hay nhà nghỉ gì đấy, hay tệ hơn là hắn muốn giở trò đồi bại với tôi ngay tại con hẻm tối này, tôi lục lọi giỏ xách xem có thứ nào có thể tự vệ được không. Rồi còn đê tiện hơn nữa, khi hắn dừng lại trước một căn nhà bình thường, không có được cái biển Hotel, hix hix, hắn coi tôi rẻ tới mức không cần vào Hotel sao???
- Em xuống xe đi, vào nhà ăn cơm cùng ba má anh.
Đơ tập 1, đúng là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Ui trời, hóa ra là ra mắt phụ huynh ư? Chết chết, cũng may hôm nay tôi vẫn chưng diện như một con búp bê ngây thơ, không đến nổi nào. Tôi bẻn lẽn vào nhà cùng hắn và đón nhận bất ngờ thứ 2.
Con búp bê nhúng sơn hồng đang ngồi trong nhà... Vậy mà hắn dám nói là đã chia tay, đểu thật, còn ở chung với nhau nữa cơ đấy. Con búp bê hồng nhìn tôi rồi lên tiếng:
- Cứ mỗi lần em mặc đồ như vậy là anh hai nói em điệu, vậy mà má coi anh hai chọn người yêu kìa...
Đơ tập 2. Anh hai, vậy hắn là anh con búp bê hồng... Vậy còn bồ hắn đâu???
Bữa cơm diễn ra thế nào tôi cũng không còn nhớ, chỉ biết mình bẻn lẽn ăn, ai hỏi gì nói đấy, ba má hắn cũng dễ thương và hiếu khách lắm cơ. Ăn xong thì phải xuống bếp rửa chén, cô gái ngoan cơ mà. Rồi khi nhìn vào cái tủ sách của hắn, tôi càng giật mình vì trên đó đầy đủ: "Đau thương đến chết", "Kỳ án ánh trăng", "Nỗi đau đom đóm", "Quán trọ hoang thôn"... toàn những tiểu thuyết kinh dị mà tôi thích. Vậy là sao?
Và khi đưa tôi về nhà, hắn ta nói cùng tôi.
- Anh nói em nghe cái này nhé, lần sau ta gặp nhau, em cứ mặc jean rách, áo pull, mang doctor đi nhé, anh nhìn con em anh là ngán lắm rồi, hì hì. Thật ra khi gặp em lần đầu, anh đã thích cá tính rất đặc biệt của em, nhưng mà... anh ngại nên không nói, rồi cũng không biết sao mà nói là... anh đã có bồ. Chứ thực ra lúc đó anh đang ế chảy ra, haha. Lần thứ 2 anh gặp em, anh hiểu em đã vì anh mà thay đổi như thế, anh càng thích em. Với lại... em là người con gái đầu tiên anh mời về nhà ăn cơm đấy. Nếu lần đó em không chủ động mời anh cafê lần thứ 2, anh cũng sẽ mời em thôi... ai ngờ em mê anh dữ quá... hahaha.
Đơ toàn tập... Sau tiếng cười ấy là tiếng hét thất thanh của hắn vì bị tôi nhéo.
Thế đấy, kế hoạch cua trai của tôi thành công ở bước đầu tiên và thất bại ở bước cuối cùng.
Và càng thất bại hơn nữa, khi mà sau này, hắn, cái đứa con trai mà bây giờ tôi đã gọi là chồng, và là papa của con gái yêu của tôi, nói cho tôi nghe một bí mật.
Ngay bữa sinh nhật con bạn của tôi, hắn đã chú ý tôi, và hỏi thăm về tôi. Dĩ nhiên người ta sẽ kể cho hắn nghe rằng tôi là một con nhỏ như thế nào. Để rồi hắn đi đến quyết định: "Anh muốn xem thử coi liệu anh đủ sức hút để bắt một cô gái cá tính như em phải thay đổi vì anh không... Ngay khi gặp em mặc đồ như búp bê, anh nén lắm mới không phì cười đấy, hahaha... Còn ngày đầu tiên, là anh cố ý nói khác sở thích của em để xem em thế nào đấy... Anh thắng em rồi nhé."
Hậu quả của việc kể lại cho tôi nghe chuyện đó, là hắn phải lau nhà, rửa chén gần 1 tháng cho tôi... Ai bảo.
Thế đấy, giờ tôi cũng chả hiểu kế hoạch cua trai của mình được gọi là Thành Công hay Thất Bại nữa??? Bạn biết không???
(Truyện ngắn này tôi được thần tượng share cho đọc ké, tôi cảm thấy khá hay, phong cách viết văn của tác giả cũng rất dí dỏm và đặc biệt là kết cục có hậu. Cảm ơn thần tượng rất nhiều về món quà này, em đang rất mất niềm tin vào tình yêu nhận được món quà của chị lại có thêm quyết tâm rồi đó, hihihi)
- Tao sẽ cua chàng, bằng mọi giá. Đừng ngăn cản tao.
Tôi nói gần như hét vào mặt con nhỏ bạn không-thể-thân-hơn được của mình. Trong khi 6 con mắt cùng mồm nó vẫn đang mở toang hoác như chưa kịp nuốt những lời vàng ngọc tôi vừa thốt ra, thì tôi tiếp tục gặm ổ bánh mỳ dang dỡ. Àh, chú thích một chút rằng nói 6 con mắt ở đây là 2 con mắt để ngủ, 2 con mắt kiếng và 2 con mắt cá của nó.
***
Trúc, tên con nhỏ 6 mắt, đưa tay sờ trán tôi.
- Ôi... khoa học chắc hẳn sẽ rất buồn đây khi cuối cùng cúm heo cũng đã lây sang người. Mày điên àh con kia?
- Ông, ao ông iên... - Câu này có thể hiểu là: Không, tao không điên. Được nói trong tình trạng mồm đầy bánh mỳ, uống xong một ngụm trà thanh nhiệt, tôi kể lại sự tình cho cô nàng nghe:
"Số là tối hôm kia, tao có đi sinh nhật một con bạn không thân lắm. Nhưng dù không thân lắm, tao vẫn cứ đi, vì nghe dân chúng đồn đại, bạn của con nhỏ này chỉ toàn các anh đẹp trai và các cô đẹp gái... tao phải đi mày ạh, để lo cho cái sự thật rằng: tao đang ế chảy ra mà chả ma nào thèm nhìn. Và tao thề rằng lần sau nếu có đứa bà tám nào đồn thổi với tao cái kiểu đó, tao sẽ vả cho cái mặt nó tàn hơn cái hoa huệ sau khi cúng nhá... Ôi trời, mày có hiểu cảm giác muốn thét lên cái câu: "Đâm mù mắt tao đi..." khi dự cái tiệc đấy không...???"
Tôi chắc chắn rằng đã thấy con Trúc rút khăn giấy ra chậm nước mắt... nó xúc động ư???
"Toàn là, trời sinh một cặp xứng đôi, Chí Phèo Thị Nở là đôi nhân tình mày ạh... Khi ấy, tao biết mình đã bị lừa và đau đớn hơn khi nhận ra rằng chai nước hoa nhái loại 1 tao tặng cho chủ nhân bữa tiệc đã hi sinh vô ích... và cũng khi ấy, ý chí người phụ nữ miền nam trong tao đã nổi dậy, biến đau thương thành thù hận, tao quay qua trả thù bọn đồ ăn... khốn kiếp.
Và rồi... tao đã gặp chàng mày ơi... tao yêu chàng ngay cái nhìn đầu tiên, đồng thời cũng hận chàng vô độ. Chính chàng... chính chàng đã làm tao rơi mất cái đùi gà nướng mật ong đang cầm trên tay khi tao nhìn thấy chàng. Rồi khi ấy, bao tử tao không còn thèm nhớ đồ ăn, vì tao đã bận chăm chú vào chàng. Chàng lãng tử nhưng cực đàn ông, ôi, tao thích, tao thích... Tóc cắt ngắn, râu quai nón mờ mờ, mắt một mí, cười nhếch mép... đểu ơi là đểu... hư ơi là hư... Nhưng đàn ông không hư đàn bà đâu mê phải không mày???"
- Khoan, khoan, người đẹp, để tao chậm nước miếng... rồi, tiếp.
"Khi ấy, chàng nhẹ nhàng bước lên sân khấu và mở cái hộp đen đen chàng xách theo bên mình, tao cứ tưởng chàng cầm ra một cặp côn nhị khúc và biểu diễn tao xem cơ, nhưng không, chàng cầm ra một cây violin rồi bắt đầu kéo đàn... Eternal Flame... lửa tình bất diệt, ngay cái bài mà tao thích nữa cơ chứ...
Tới giờ khi hồi tưởng lại, tao vẫn còn nghi ngờ rằng khi ấy mình có chảy nước miếng vì không khép mồm không cơ chứ. Nhưng tao cứ ngây người ra nghe chàng kéo đàn. Khi ấy, tao cũng đã gởi lời xin lỗi đến mama tao vì đã quên mất tên bà trong thời khắc đó... Đến khi chàng dừng lại, tao vỗ tay như điên dại, như con tinh tinh trong vườn thú... để rồi chàng nhìn ta và mỉm cười. Và từ chính giây phút đấy, tao quyết định sẽ cua chàng bằng mọi giá."
- Rồi, nắm bắt vấn đề. Nhưng cho tao hỏi, mày có chút thông tin nào về nó không?
- Có chứ, ngay sau lúc chàng kéo đàn, tao đã quăng mất cái sĩ diện mà mình gìn giữ 20 năm nay, để tiến lại tiếp cận chàng và "mần" quen với chàng. Sinh viên năm 4, 22 tuổi, Kinh tế, rất gần trường của mình.
- Vậy giờ mày tính sao.
- Phải hẹn chàng đi cafê để tìm hiểu thêm về chàng chứ sao...Ôi... ngại quá, con gái mà lại đi mời con trai đi cafê cơ... ngại quá... ngại quá...
Trúc lấy tay che mồm.
- Ọe, một đứa con gái vừa nói với tao rằng quên tên mama mình khi nhìn trai thì đừng nói chữ "ngại" khi hẹn trai đi cafê cưng nhé. Khi nào cần giúp, cứ lên tiếng, tao sẵn sàng giúp đỡ, biết đâu bạn của chàng mày cũng đẹp không kém... hý hý.
...
Paris Delli Coffee, 7 giờ 30 phút tối.
- Ơ, anh chào em, xin lỗi vì anh đến trễ.
- Dạ không, do em đến sớm thôi.
- Em uống gì???
- Cho em một cafê đen... còn anh?
- Cafê sữa đá.
Anh phục vụ xinh xinh bưng hai ly cafê ra và hiển nhiên đặt ly cafê đen chỗ chàng và cafê sữa chỗ tôi...
- Haha, người ta nghĩ con trai thì phải cafê đen và con gái phải cafê sữa nhỉ. – Chàng nói rồi cười cái kiểu "đểu yêu" của mình.
Tôi và chàng nói chuyện "khá" hợp nhau, kiểu như thế này:
- Anh thích xem phim gì?
- Tình cảm, lãng mạng, đôi khi triết lý một chút. Còn em?
- Dạ phim hành động với kinh dị.
- Thế àh, em thích đọc sách không?
- Có chứ anh. Em thích Quỷ Cổ Nữ, Sái Tuấn, mấy người đó viết truyện kinh dị hay ơi là hay... Còn anh???
- Anh thích Marc Levy và Harry Potter...
Thế đấy, chúng tôi cũng "hợp" nhau chứ hả???
Nhiều khi, tôi thấy mình cũng khá dễ thương và xinh đẹp, thế không hiểu sao mà tới giờ vẫn ế, thêm vào đó lâu lâu lại được má yêu phán cho một câu:
- Mày mà không bỏ cái tính cách như con trai ấy đi, thì có chó nó lấy...
Tôi đã tự nhủ rằng, nếu xui rủi tới mức đó, tôi sẽ cưới một con Bulldog cho nở mặt nở mày, chứ nhất quyết không cưới Chihuahua.
Sau một hồi vòng vòng, tôi cũng hỏi cái câu quan trọng nhất.
- Anh có bồ chưa?
- Có rồi? Còn em???
Rồi xong... 0đ, 0đ, 0đ, lần hẹn hò đầu tiên với một thằng con trai do tôi chủ động mời đáng được cho số điểm đó. Haiya, cái tên vô duyên vô dùng, nhét vô thùng cũng lòi cả thúng vô duyên. Sao hắn có thể nói như chửi vào mặt tôi rằng: Anh có bồ rồi... thà hắn lấy ly cafê sữa đá đang cầm trên tay hất thẳng vào mặt tôi thì có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.
- Em... em chưa có bồ. – Tôi dùng tất cả sự nhẫn nhịn còn lại của mình để nở một nụ cười rồi nhanh chóng kết thúc cuộc hẹn vô duyên này.
Thất bại hoàn toàn.
Nhưng không, tôi không phải là cái dạng con gái dễ dàng chịu thất bại. Ông bà ta đã dạy một câu rất chí lý rằng:
Cái gì của mình, sớm muộn gì nó cũng là của mình.
Cái gì không phải của mình, giành giật riết nó cũng là của mình.
Huống hồ chi, hắn... cái thằng con trai đấy, đã dám chà đạp lên tâm hồn đứa con gái ngây thơ, hồn nhiên, trong trắng, thánh thiện là tôi đây. Tôi phải cua hắn cho bằng được, để rồi khi có được hắn, tôi sẽ đá hắn văng như một trái banh để trả thù.
Này này, nhớ nhé, đừng bao giờ đắc tội với một cô gái đang yêu và thất tình nhé.
Kế hoạch bắt đầu.
11h trưa trước cổng trường Kinh tế.
Hắn leo lên chiếc Elizabeth (con trai gì mà đi xe nữ thế, phải Nouvo LX như tôi mới nam tính chứ...), đằng sau là một cô nàng búp bê nào đấy, áo đầm hồng phấn, áo thun hồng nhạt hơn, chân mang giày búp bê. Áh àh... thì ra bồ hắn đây, hắn thích loại con gái nhìn như con búp bê bị nhúng vào thùng sơn màu hồng thế đấy. Hắn và cô nàng đi mất, không để ý đến quán cóc bên đường có 2 người con gái mặc toàn đồ màu đen, quấn hai cái khẩu trang to đùng đang ngồi hút trà đá, chính là tôi và con Trúc.
5h chiều tại shop Tiểu Thư.
- Mày giết tao đi... trời ơi, làm sao tao có thể bỏ cái quần jeans rách thân yêu để mặc vào cái váy lùm xùm này chứ.
- Trả thù, thiếu nữ ngây thơ trả thù...
- Ô kê...
6h30 phút tại shop Búp bê.
- Đau, đau... không nhét nổi, chân tao đau quá, giày gì mà nhỏ xíu thế... Làm như Mãn Thanh bó chân ấy... đau...
- Trả thù, thiếu nữ yếu đuối phải trả thù...
- Ừm. Tao hết đau rồi...
8h30 tối nhà tôi.
Tin nhắn: "Anh đang làm gì đó?"
"Đang nằm đọc sách thôi, còn em?"
"Em không biết nói dối, nên em sẽ nói là, em đang nhớ anh..."
Trả lời hơi lâu...
"Em làm anh vui đó..."
"Anh rảnh không, ngày mai mình đi cafê nữa nhé."
Trả lời hơi lâu...
"Ừm, mai chỗ cũ giờ cũ nhé."
...
Hắn trố mắt nhìn tôi như thể tôi không được sinh ra từ cái trái đất này, hay như thể tôi là một sinh vật lạ, lạ nhưng đẹp nhé. Đẹp lạ đẹp lùng, chung vô mùng cũng còn thấy lạ.
Áo thun nhẹ bên trong, áo khoác sơ mi ngắn ở ngoài, váy hồng chấm bi trắng, chân mang giày búp bê xanh cỏ non, trên tay xách một chiếc giỏ xách tone với màu giày, tóc bồng bềnh mái ngang, nhìn tôi như một con bé teen nào ấy.
Tôi và hắn nói chuyện nhiều hơn. Này thì Marc Levy nhá, này thì Harry Potter nhé. Tôi nói tất tần tật về hai thứ ấy, am hiểu lắm cơ. Sao lại không am hiểu được khi đã bỏ cả ngày để ngồi coi cả 7 phần phim Harry thay cho truyện (đọc 7 cuốn ấy trong 1 ngày có mà chết àh). Rồi đã bỏ công lên google search tóm tắt các truyện của Marc Levy và chăm chú đọc các phần bình luận của người ta và in nó ra thành của mình. Hắn có biết vì hắn tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức không nhỉ...
Hắn cười nhiều hơn lần trước, và lần này cũng do tôi chủ động đòi về, mặc dù hắn chưa muốn chút nào. Cảm giác thiếu sẽ làm cho người ta thèm cơ mà.
"Hôm nay, anh thật sự ngạc nhiên về em, và em làm anh rất rất vui."
Tin nhắn hắn gởi cho tôi trước khi đi ngủ đấy.
...
Hắn đã có ý ngoại tình, rõ ràng là thế. Này nhé, đã có bồ, mà một đứa con gái khác hẹn đi cafê vẫn đi, rồi còn nhắn tin qua lại nữa. Mà vấn đề quan trọng nhất, là đứng trước một đứa dễ thương như tôi, làm sao hắn lại không có tư tưởng ngoại tình.
Hắn và tôi đã nói chuyện thế này.
- Anh có bồ rồi, em không ngại sao?
- Anh không ngại thì có gì để em ngại. Huống chi, em tin mình đủ sức đánh bại bồ anh... Haha. (Mặc đồ Bạch Tuyết mà nói chuyện cứ như Hoàng Hậu ấy nhỉ).
Chắc hẳn rằng các bạn đang coi thường tôi lắm hả? Hay nói rằng tôi là loại con gái chả ra gì??? Nhưng không đâu nhé, nếu các bạn vào tình cảnh của tôi, các bạn mới thấy rằng, để trả thù được hắn, thì dù làm chuyện gì cũng là xứng đáng. Ai bảo dám chọc giận một người con gái yếu đuối như tôi.
Rồi thì ngày đó cũng không xa. Hắn chia tay con búp bê bị nhúng vào thùng sơn hồng kia và đổ tất cả tội lỗi cho tôi: "Anh không thể ngừng suy nghĩ về em, ngay cả khi bên bồ anh." Ngoại tình tư tưởng đấy. Sau đó đôi ba ngày, hắn gởi cho tôi 1 cái tin nhắn vỏn vẹn 3 ký tự: "ILU". Hiểu rồi đấy.
Thế là chúng tôi chính thức yêu nhau. Kế hoạch cua trai của tôi thành công mỹ mãn. Nhưng...
Tiếp theo cái kế hoạch này, tôi phải đá hắn ta văng xa như một trái banh để cho hắn phải khổ đau tột cùng. Rõ ràng hắn ta đã bỏ con búp bê nhúng sơn để theo tôi, thì chắc chắn sẽ có 1 ngày hắn cũng bỏ tôi để theo một con búp bê bị hư nào khác. Sự đời là thế. Nhưng mà, tôi lại phát hiện ra rằng, hắn có rất nhiều điều hay ho.
Hắn ăn nói có duyên vô cùng (thế tại sao cái đêm đầu tiên cafê tôi lại thấy hắn vô duyên kinh khủng), hắn kéo violin mê đắm lòng người, hắn am hiểu về hình như mọi lĩnh vực, hắn bình luận âm nhạc và điện ảnh như một chuyên gia, ngay cả cái cách hắn cười cười rồi quậy ly cafê sữa, cầm lên uống 1 ngụm cũng cuốn hút tôi.
- Mày thất bại rồi cô nương. – Trúc đã nói thế.
- Sao thất bại, tao đã cua hắn thành công đấy thôi.
- Nhưng giai đoạn quan trọng nhất là đá hắn ta mày lại không làm được.
- Ờ thì... tao muốn để hắn sâu đậm hơn một chút để đá thì hắn sẽ đau hơn.
Thật ư??? Tôi tự hỏi mình.
Cho tới một ngày, khi tôi chưa đá kịp hắn ta thì hắn lại cho tôi một bất ngờ. Đáng lý tôi và hắn sẽ đi coi phim vào tối hôm đó, nhưng rồi hắn lại chở tôi đến một con hẻm nhỏ nhỏ trên đường.
Khốn kiếp thật, đê tiện thật, mới quen nhau như thế mà hắn đã muốn chở tôi đi khách sạn hay nhà nghỉ gì đấy, hay tệ hơn là hắn muốn giở trò đồi bại với tôi ngay tại con hẻm tối này, tôi lục lọi giỏ xách xem có thứ nào có thể tự vệ được không. Rồi còn đê tiện hơn nữa, khi hắn dừng lại trước một căn nhà bình thường, không có được cái biển Hotel, hix hix, hắn coi tôi rẻ tới mức không cần vào Hotel sao???
- Em xuống xe đi, vào nhà ăn cơm cùng ba má anh.
Đơ tập 1, đúng là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Ui trời, hóa ra là ra mắt phụ huynh ư? Chết chết, cũng may hôm nay tôi vẫn chưng diện như một con búp bê ngây thơ, không đến nổi nào. Tôi bẻn lẽn vào nhà cùng hắn và đón nhận bất ngờ thứ 2.
Con búp bê nhúng sơn hồng đang ngồi trong nhà... Vậy mà hắn dám nói là đã chia tay, đểu thật, còn ở chung với nhau nữa cơ đấy. Con búp bê hồng nhìn tôi rồi lên tiếng:
- Cứ mỗi lần em mặc đồ như vậy là anh hai nói em điệu, vậy mà má coi anh hai chọn người yêu kìa...
Đơ tập 2. Anh hai, vậy hắn là anh con búp bê hồng... Vậy còn bồ hắn đâu???
Bữa cơm diễn ra thế nào tôi cũng không còn nhớ, chỉ biết mình bẻn lẽn ăn, ai hỏi gì nói đấy, ba má hắn cũng dễ thương và hiếu khách lắm cơ. Ăn xong thì phải xuống bếp rửa chén, cô gái ngoan cơ mà. Rồi khi nhìn vào cái tủ sách của hắn, tôi càng giật mình vì trên đó đầy đủ: "Đau thương đến chết", "Kỳ án ánh trăng", "Nỗi đau đom đóm", "Quán trọ hoang thôn"... toàn những tiểu thuyết kinh dị mà tôi thích. Vậy là sao?
Và khi đưa tôi về nhà, hắn ta nói cùng tôi.
- Anh nói em nghe cái này nhé, lần sau ta gặp nhau, em cứ mặc jean rách, áo pull, mang doctor đi nhé, anh nhìn con em anh là ngán lắm rồi, hì hì. Thật ra khi gặp em lần đầu, anh đã thích cá tính rất đặc biệt của em, nhưng mà... anh ngại nên không nói, rồi cũng không biết sao mà nói là... anh đã có bồ. Chứ thực ra lúc đó anh đang ế chảy ra, haha. Lần thứ 2 anh gặp em, anh hiểu em đã vì anh mà thay đổi như thế, anh càng thích em. Với lại... em là người con gái đầu tiên anh mời về nhà ăn cơm đấy. Nếu lần đó em không chủ động mời anh cafê lần thứ 2, anh cũng sẽ mời em thôi... ai ngờ em mê anh dữ quá... hahaha.
Đơ toàn tập... Sau tiếng cười ấy là tiếng hét thất thanh của hắn vì bị tôi nhéo.
Thế đấy, kế hoạch cua trai của tôi thành công ở bước đầu tiên và thất bại ở bước cuối cùng.
Và càng thất bại hơn nữa, khi mà sau này, hắn, cái đứa con trai mà bây giờ tôi đã gọi là chồng, và là papa của con gái yêu của tôi, nói cho tôi nghe một bí mật.
Ngay bữa sinh nhật con bạn của tôi, hắn đã chú ý tôi, và hỏi thăm về tôi. Dĩ nhiên người ta sẽ kể cho hắn nghe rằng tôi là một con nhỏ như thế nào. Để rồi hắn đi đến quyết định: "Anh muốn xem thử coi liệu anh đủ sức hút để bắt một cô gái cá tính như em phải thay đổi vì anh không... Ngay khi gặp em mặc đồ như búp bê, anh nén lắm mới không phì cười đấy, hahaha... Còn ngày đầu tiên, là anh cố ý nói khác sở thích của em để xem em thế nào đấy... Anh thắng em rồi nhé."
Hậu quả của việc kể lại cho tôi nghe chuyện đó, là hắn phải lau nhà, rửa chén gần 1 tháng cho tôi... Ai bảo.
Thế đấy, giờ tôi cũng chả hiểu kế hoạch cua trai của mình được gọi là Thành Công hay Thất Bại nữa??? Bạn biết không???
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)