Tôi không có em gái, chỉ có 2 thằng em trai phá như quỷ sứ
và ngang tàng …gần bằng tôi. Cũng như những thằng bạn tôi, hai em trai cũng rất
chiều tôi, nên tôi không có nhu cầu có em gái, cho đến một ngày, thằng bạn thân
“Cá Mè” chở em gái hắn tới nhà tôi chơi, em gái hắn cứ bám lấy tôi, không phải
em hắn nhỏ gì đâu nha, chỉ thua tôi 4 tuổi mà thôi. Những dịp tôi tới nhà hắn,
em hắn lại tiếp tục nồng nhiệt đón tiếp tôi và tíu tít kể chuyện học hành cho
tôi nghe, cứ như là thân thiết từ đời nào rồi vậy, tình cảm chị em bỗng rất
tốt.
Lúc em hắn thi vào trường chuyên, người được Cá Mè ưu tiên
gửi em gái là tôi chứ không phải là gửi nhà chú bác hay bà con nào đấy, mặc dù
ở BH họ hàng hắn rất nhiều. Thời đó tôi vừa đi học vừa đi làm, nhưng mấy ngày
em gái hắn thi, tôi nghỉ làm để đưa đón em hắn đi thi, lo cho từng bữa ăn giấc
ngủ. Tối hôm đầu tiên, em gái hắn sốt, tôi thức suốt đêm chăm sóc vì sợ em bị
ảnh hưởng đến kết quả thi. Có lẽ những sự kiện đó đã khiến em gái hắn quý tôi
ghê lắm. Lúc đậu vào trường chuyên rồi, dù có hay không có ông anh đi cùng, em
gái Cá Mè lâu lâu lại chạy qua kiếm tôi, tâm sự đủ chuyện trên trời dưới biển
và xin tôi cho em ngủ lại phòng trọ của tôi vào những ngày nghỉ cuối tuần. Em
bảo rất thích tôi, ước gì ông anh của em cũng dịu dàng với em được như thế. Cá
Mè đi học xa, lâu lâu về BH thăm em gái là hai anh em lại ghé qua tôi, mua cho
tôi quá trời hoa quả rồi dẫn tôi đi ăn những món ngon của BH, ôn lại kỉ niệm
thời học sinh. Có hôm Cá Mè được lãnh học bổng 2 triệu, mua linh kiện máy tính
hết triệu rưỡi, còn 500 ngàn, hắn bảo tôi và em gái hắn rằng: - “Hai chị em
muốn ăn gì thì ăn, hết 500k thì thôi”. Thời đó 500k rất nhiều, nhà Cá Mè không
phải là khá giả gì đâu nha, chỉ là bình thường thôi, nhưng chúng tôi là có một
cái tính xấu quý tộc là thích ăn ngon. Tôi thương bạn, dĩ nhiên là không gọi đồ
ăn gì mắc cả, em gái hắn liền cầm menu lên, gọi hết sạch tiền và nói với tôi: -
“Hai chị em mình cứ thoải mái ăn đi, không ăn ổng lên Sài gòn đem cho gái ăn
hết cũng vậy”. Thời điểm đó Cá Mè đang có tình cảm với tôi, có lẽ em gái hắn
cũng biết thế nên vun đắp cho chúng tôi ghê lắm. Một lần, tôi chở em gái hắn đi
ăn tối, em hắn ôm tôi rất chặt và thủ thỉ: - “Chị, sao chị lại không thích anh
hai của em, anh em thương chị nhiều đến mức chị không tưởng tượng nổi đâu. Em
cũng rất muốn chị làm chị hai của em”. Tôi vô cùng sững sờ, nghẹn lời.
Vừa tốt nghiệp đại học xong Cá Mè đi nước ngoài công tác, do
cậu ấy đã đi làm cho một tập đoàn lớn lúc còn đi học. Trước ngày đi hắn mang em
gái hắn giao cho tôi, nhờ tôi chăm sóc. Hắn còn dặn riêng em gái hắn là hết
tiền chứ chạy qua tôi mượn, về hắn sẽ trả tôi sau. Tên này láo thật, tôi biết
được điều này là do em gái hắn kể lại. Lúc đó em gái hắn cũng vừa vào năm nhất
đại học Kinh tế, mới lên Sài gòn nên còn bỡ ngỡ. Có một sự cố thời kì đó mà Cá
Mè giận tôi tới 5 tháng không nói chuyện. Chuyện cũng không có vấn đề gì lớn,
nhưng hắn giận dai thật. Hôm DH Bách Khoa làm lễ tốt nghiệp, lớp cấp III của
tôi chỉ có 25 đứa thì đã có 16 đứa học bên Bách Khoa, các khoa làm lễ riêng
biệt, khuôn viên thì rộng, người hôm đó rất đông, tôi mang 16 bó hoa đi, nhưng
chỉ tặng được khoảng 9 bó cho 9 bạn cũng đến 1h chiều, còn lại tôi tìm không ra
những đứa khác, trong đó có Cá Mè, thế là cậu ấy giận tôi. Trước khi lên máy
bay ra nước ngoài, cậu ta dặn lại em gái hắn là có gì cứ gọi cho chị Tr, đừng
làm phiền chị Yun nữa. Em gái hắn không hiểu chuyện gì, nhưng không nghe lời
ông anh, chạy qua kiếm tôi và hỏi: - “Hai anh chị cãi nhau chuyện gì hả, anh
hai em lúc đi dặn em đừng qua làm phiền chị”. Tôi ngạc nhiên vô cùng, tôi và
hắn có cãi nhau gì đâu, sau này tôi mới biết là hắn giận tôi chuyện không tặng
hoa cho hắn ngày tốt nghiệp. Tôi thấy tính hắn đàn bà, tôi cũng tức nên không
chịu làm hoà. Thế là chúng tôi giận nhau 5 tháng trời. Trong thời gian giận
nhau là lúc hắn đi Malaysia,
nên tôi cũng chẳng thèm email, nhắn tin gì sất. Em gái hắn thì vẫn đều đều cuối
tuần ghé nhà trọ tôi chơi, thỉnh thoảng thấy mặt em thoáng buồn khi hỏi tôi: -“Chị
à, em có làm phiền chị không? Anh hai nói em không được làm phiền chị, nhưng vì
em thích chị quá…”. Tôi cười, trấn an em rằng: - “Chị và thằng anh em giận nhau
không liên quan gì đến tình cảm gì của 2 chị em mình cả, em vẫn là em gái của
chị”. Em hắn rất vui khi nghe tôi nói vậy, có hôm em bệnh, không chịu ngủ ở
phòng trọ của mình mà chạy qua bên phòng trọ của tôi đòi ngủ lại, em nói thế
này : - “Chị à, dù là phải làm phiền, nhưng lúc bệnh em chỉ muốn ở bên cạnh chị
thôi”. Lúc đó tôi đã ôm em rất chặt, vì em đã rất tin tưởng tôi như một người
chị gái. Kể ra cô em gái này cũng nhõng nhẽo thật. Ngày 20/11, em hẹn tôi đi
siêu thị chơi, tôi chiều ý. Hai chị em thường hay đi siêu thị ngắm đồ rồi ăn
uống chứ không mua đồ xài, nhưng hôm đó tôi thấy em cứ loay hoay chọn mỹ phẩm
và áo. Tôi không mê mỹ phẩm nên đứng chờ, không quan tâm lắm. Lúc về em đem
những thứ mua được tặng tôi:
-
Chị ơi, anh hai em gọi điện về, bảo em giúp anh mua quà
tặng chị, hôm nay là ngày của chị mà.
-
Chị không nhận quà anh hai em tặng, đang giận mà, sao
không giận lâu một chút nữa.
-
Thôi mà chị, chắc anh hai hết giận rồi, chị nhận đi,
cũng có tấm lòng em trong đó nữa
Tôi nhất quyết không nhận, nhưng em chạy lại ôm tôi, khóc
rất khổ sở:
-
Chị
ơi, em sợ mất chị lắm
Tôi nắm
chặt tay em, trấn tĩnh rằng em đừng lo, dù tôi không yêu anh hai của em, nhưng
tình chị em này, nhất định tôi sẽ giữ suốt đời. Ngày tôi tốt nghiệp, Cá Mè
không xin nghỉ được buổi sáng nên phải đến trễ, em gái hắn ta từ 6h sáng đã có
mặt tại cổng trường với một bó hoa to: -“ Em thức dậy thật sớm để lựa hoa đẹp
nhất cho chị, anh hai em trưa mới về được”. Có một cô em gái như thế, dù là xài
ké em của thằng bạn, nhưng tôi rất ấm lòng. Tuy nhiên tôi không phải chỉ có một
cô em gái, em gái của những thằng bạn thân đều dần dần trở thành em gái tôi cả.
Thậm chí, các cô em này đều theo phe tôi bênh vực tôi, làm vệ tinh ngầm cho tôi
nên mấy ông bạn thân rất khổ sở với mấy chị em tôi đấy nhá.
(Còn tiếp)