Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

Khi Yun bước sang tuổi 35

Vậy là Yun đã bắt đầu tuổi 35 của mình, được giới trẻ nhìn nhận mình như một mụ già U40. Không biết những phụ nữ khi bước sang tuổi 35 họ có cảm giác thế nào, nhưng đối với Yun, đó là một cảm giác không buồn không vui, cảm xúc được lắng đọng, được mất hơn thua với thế gian cũng đã không còn màng tới.

Điều ước cho tuổi 35 của Yun chính là sức khỏe, thứ duy nhất mà Yun khao khát muốn có được, vì vậy trước sinh nhật của mình 1 tuần, Yun đã tự tặng mình một món quà ý nghĩa, để chiều chiều đạp xe đi dạo, vừa giảm stress vừa coi như là thể thao nhẹ. Mọi người thấy xe đạp của Yun có ngầu không?


Yun cũng đã nộp luận văn, đang chờ bảo vệ vào cuối tháng tới, vậy là 2 năm học hành gian khó cũng sắp sửa trôi qua. Công việc học hành coi như tạm ổn, Yun mê chơi hơn mê học nên chắc cũng tới đây gác kiếm là được rồi. Nửa năm nay Yun không được đi đâu chơi cả, chắc rằng cuối năm nay cái chân của Yun lại tung tăng bay nhảy quá.

Về chuyện tình cảm, cuối cùng sau những sân hận của một thời trẻ nông nổi, giờ Yun cũng đã chững lại, không còn kì vọng vào thứ phù du nhất của cuộc đời này nữa. Thứ tình yêu mà văn chương sách vở vẫn hay mô tả, có thể có cũng có thể không. Cũng như bóng ma, có thể có vì có người đã thấy và tin, cũng như phần còn lại không tin ma vì không nhìn thấy. Đối với tình yêu, Yun cũng có cảm giác là như vậy, có thể mỉm cười nhẹ nhàng, có thể buông bỏ, có thể điềm tĩnh không thấy khổ đau. Yun xem như đó là một thành công lớn nhất của Yun rồi.

Cuối cùng, khả năng cầm, kì, thi, họa của Yun cũng đã khởi sắc tích cực. Mẫu người Yun theo đuổi thời trẻ chính là mẫu người tài sắc vẹn toàn. Yun cứ nghĩ mãi chắc có lẽ mình sẽ không làm được điều đó, nhưng khi cán mốc 35t, Yun nghĩ mình có thể nếu mình chịu nỗ lực thêm một chút nữa. Vậy thời gian tới, sau khi bảo vệ luận văn xong chắc Yun sẽ có việc bận rộn rồi đây :)

Yun tập vẻ tranh


"Đạo trời kiêng nhất là đầy đủ, đạo người kiêng nhất là vẹn toàn", câu này Yun nghe ở đâu đó. Nếu mình càng cố gắng chu toàn, thì có lẽ mình càng khiên cho số mệnh mình thêm khổ mà thôi. Vì đấng tối cao luôn luôn muốn cân bằng hài hòa thế giới. Cho nên, vạn sự tùy duyên vẫn là phương châm sống của Yun khi bước qua tuổi nhạy cảm này.

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2018

Yun tập làm họa sĩ

      Yun ngẫu hứng làm họa sĩ, và chỉ thích vẽ mùa thu... Nhật kí họa sĩ của Yun:

      Hồi tiểu học rất thích vẽ, dù vẽ không đẹp. Một hôm trời mưa gió, tuần đó bị ăn liên tục 2 con 8 môn toán, mẹ mình tức giận ném hết bút chì màu và đập cho một trận nên thân. Cấm mình không được cầm bút vẽ mà tập trung học hành. Vì thế mỗi lần nghĩ tới trận đòn đó, tay mình run và sợ hãi nên mình không bao giờ cầm bút vẽ thêm một lần nào nữa. Chắc cũng 25 năm trôi qua rồi kể từ trận đòn ngày mưa gió đó. Hôm nay mình được 34t. Tác phẩm đầu tay của mình sau chừng đó năm sợ hãi. Nét vẽ mình ngây ngô và không đẹp. Nhưng hôm nay mình thấy rất vui. Vậy là cuối cùng cầm kì thi họa mình đủ cả rồi nhé. Hehe. Sau này mình vẽ cứng tay hơn sẽ đi học vẽ chuyên nghiệp



Chờ người
      
      Hôm nay vào tiệm sách, hỏi mua màu vẽ. Tính mua màu acrylic vẽ mùa thu cho đẹp. Ai ngờ cô bán sách ( cô ấy biết mình từ hồi cấp 3, lúc đó hay vào nhà sách mua của cô ấy sách chuyên về luyện ) hỏi một câu ngớ người: cô mua cho con hay cho cháu, bé mấy tuổi rồi". Mình định thần mất 5 giây rồi nói: "dạ, con vẽ cô ạ, cháu chưa được 1 tuổi, còn con thì không có". Cô bán sách oh lên nghe có vẻ lạ lắm, rồi bảo: "chỉ có màu nước, màu chì và màu sáp thôi cô. Tiệm tui chỉ bán cho hs mà". Thôi mình lấy đại 1 thùng màu nước về nghịch vậy. Quê độ dễ sợ. P.s Tác phẩm thứ 2, rừng thu. Và là lần đầu tiên cầm màu nước vẽ. Nhìn không ưng ý nhưng mà thôi. Lần đầu vẽ màu nước mà

Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san

      
Hương thu

Phong !!!!

-Chú ơi, có bán vôi không? 
- Có, mua mấy thùng? 
- Dạ, bán con 1 thùng xài thử trước đi. Tiện thể cho con hỏi vôi xài sao ạ. Con chưa từng dùng 
- Dễ mà, người ta pha sẵn hết rồi, về là quét thôi, thấy đặc cho thêm nước vào. 
- Dễ vậy thôi hả chú???? 
Thế là mình kì cạch về làm, không có kinh nghiệm nên để vôi dính vào tay, bị ăn tay giờ đau tay quá. Hàng xóm ngồi rảnh rỗi, bỗng dưng thấy mình xuất hiện trước cửa nhà (chuyện lạ vì mình không bao giờ ra đứng trước cửa) thì bu tới chỉ trỏ coi mình làm. Mấy thanh niên thì nhảy vào khen: "cô giáo vẽ đẹp quá". Chưa hoàn thành nhưng giờ lười quá hết muốn làm rồi. Kệ, tới đây thôi. Mấy bé con hàng xóm chạy tới cổng nhà Yun check-in rồi, bạn có check in chưa???? :)

Thu về qua ngõ nhà Yun

      Đăng fb khoe tranh đầu tay. Sư đệ liền cmt cho bức tranh acrylic em ấy vẽ. Nhìn tranh của đệ đẹp quá. Phải mua màu acrylic về và vẽ mới được. Dù dạo này trong sư môn sóng gió liên tục, nhưng thực lòng mình vẫn muốn ở lại sư môn tới khi nghỉ hưu. Vì ở sư môn toàn người tài hoa, nấu ăn, làm bánh, may đồ, đàn, vẽ tranh.... gì cũng có đủ cả, có thể học hỏi lẫn nhau. Đi thi cao học thì toàn đậu cao do có sẵn nguồn lực, tài liệu, cứ người trước giúp người sau. Dân tin học như mình thì đi dạy ngoại ngữ, giáo viên dạy ngoại ngữ mở tiệm sửa máy tính cho khách. Cho nên mới nói là ai cũng thủ sẵn 3-4 nghề phụ. 
     
Tranh của sư đệ