Nói về lí do đi một chút, lần đi này có rất nhiều lí do,
nhưng quả thực là Yun không thể chịu đựng nổi về vấn đề tình cảm nữa rồi, thời
gian trước khi đi Yun hay bị ức chế cực độ vì những sự kiện tai nghe mắt thấy.
Nghĩ lại Yun thật dại, ai kêu Yun đi yêu một tên lưu manh kia chứ, để rồi thấy
người ta đi bên người khác lại đau lòng. Số Yun thật đen đủi trong chuyện tình
cảm, dù bản thân rất tự tin với chính mình. Lúc đó Yun chỉ nghĩ được thế này:
Nếu không thể lại gần hơn, thì hãy chạy đến nơi thật xa. Ngày cuối tuần Yun
xong việc cũng đã hơn 5h rồi. Sếp Yun có mời đi ăn cơm cùng các đồng nghiệp
khác, Yun cũng tham gia nhưng xin về sớm. Đồ đạc đã chuẩn bị xong từ lâu, từ
trường trở về Yun vác ba lô lên đường luôn, không suy nghĩ thêm một phút nào
nữa cả, cũng không thể chờ đến ngày mai, vì nếu không chạy nhanh, trái tim Yun
sẽ vỡ tan từng mảnh, sau này khó lòng yêu ai được nữa…
Em Yun đưa Yun ra trạm xe bus đi TP-HCM, vì đã gọi điện cho
nhà xe trước, em Yun nghe nói 6h30’ có chuyến cuối, hai chị em ra tới trạm chờ
xe tranh thủ ngồi tám với nhau, nhóc em Yun còn chỉ Yun một số cách phòng thân
nữa chứ, Yun thấy em Yun khá lo lắng về chuyến đi này. Cũng như mọi lần, Yun
giấu mẹ không cho biết, mẹ Yun khá yếu bóng vía, chỉ cho bố biết thôi. Chờ mãi
tới 7h vẫn không thấy xe đến, Yun hơi lo vì nếu tối đó không đón xe được Yun
phải về lại nhà ngủ một đêm tới sáng rồi mai mới đi được. Quả thực là Yun đã bỏ
lỡ chuyến xe, hai chị em Yun chờ đến 8h vẫn không thấy xe đâu. Em Yun biết Yun
muốn đi ngay nên đã chở Yun lên Tp-HCM bằng xe máy. Người đó nhắn tin, chúc Yun
đi vui vẻ, Yun bảo muốn gặp mặt (dù biết chắc là sẽ không bao giờ gặp được)
nhưng người ta hẹn dịp khác. Lẽ ra, lần đi này Yun sẽ đi chung với người đó, vì
cũng có chút việc phải làm, nhưng người ta đã không giữ lời, nên Yun vẫn đi một
mình. Trong lòng Yun lúc đó, ngầm quy định với trái tim rằng, dịp khác có nghĩa
là KHÔNG BAO GIỜ, nếu lúc đó không giữ tay Yun là Yun sẽ ra đi mãi mãi. Đúng, sẽ
không bao giờ còn dịp khác nữa, vì lần đi này là lần đi thay máu cho trái tim,
và cái giá cho lần đi này là tất cả gia tài mà Yun có được sẽ đội nón ra đi,
thậm chí vay nợ cũng được, đã đi là đi cho đáng! Mọi thứ trong cuộc đời con
người, rồi cũng sẽ như giấc mơ qua… Tình yêu, hạnh phúc, niềm tin, tiền bạc rồi
cũng thế, có ai biết là sẽ lâu dài hay ngắn ngủi ?!?! Tất cả những gì Yun cần lúc đó không phải là hạnh
phúc (vì nó xa vời), cũng không phải tiền bạc, cái Yun cần chỉ đơn giản là một
trái tim khoẻ mạnh. Nó đã bị rỉ máu, những vết thương lòng, những ấn tượng tiêu
cực, cú sốc… là những cảm xúc mà trong đời Yun không thể nào quên! Yun hay xem
bói vui, Yun thuộc chòm sao Thiên Bình, người ta nói rằng Thiên Bình là người
ít tỏ ra cảm xúc nhưng bên trong lòng lại luôn dậy sóng, rất dạt dào tình cảm,
Yun nghĩ điều đó đúng với Yun. Ngày ngày vẫn bình thường đi làm như không có
gì, nhưng cả cơ thể đã bị gục ngã chỉ vì cái gì đó không sờ không thấy được,
một thứ tình cảm hư vô…Mượn lời thơ của chị Q. Dung mà Yun rất thích:
“Ra đi không hẹn ngày về
Khi chưa hết máu chưa về cố hương”
Dĩ nhiên là Yun không đi bụi trường kì như thần tượng của
mình được đâu, Yun còn phải rèn luyện thêm nhiều để có thể đi được như thế. Nãy
giờ hình như lan man rồi, trở lại hành trình của Yun, em Yun đưa Yun lên đến TP
thì các hãng bán vé xe đã đóng cửa, gần 10h rồi còn gì, em Yun đi về Đồng Nai. Một
cô em bạn đến rước Yun về nhà em ấy ngủ lại. Lần nào đi bụi, em ấy cũng là
người đưa rước Yun, và chịu trách nhiệm về hành tung của Yun, cũng như trợ giúp
nếu Yun gặp sự cố trên đường bôn tẩu. Cô em này là người mà Yun tin cậy nhất
đấy. Mỗi khi đi đến đâu, có internet công việc đầu tiên của Yun là nhắn tin cho
em ấy thông báo tình hình cũng như địa chỉ khách sạn / nhà trọ mà Yun đang ở. Sáng
hôm sau cô em Yun dậy sớm, nấu một bữa ăn thật ngon rồi gọi Yun dậy ăn sáng,
sau đó mới chở Yun ra đường Phạm Ngũ Lão mua vé xe. Chuyến 6h30’ đã hết vé, Yun
chờ chuyến 8h30’ khởi hành từ TP-HCM đi Phnom Penh. Lữ khách đơn thân, ba lô
trên vai và quyết tâm cần phải dứt bỏ một mối tình triệt để!