Chào mừng bạn đến thăm nhà tôi!

This website is updated the latest news about me and belongs to my own.
If you want to use my articles, please contact me :)
Everyone also has some secrets that could not share. Be a polite reader.
Don't be too curious if there is non of your business! Million thanks !!!



Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Lữ khách (chương 0)

Yun đã về đến nhà sau chuyến đi dài ngày, hôm nay tiếp tục múa bút loạn giang hồ hầu chuyện các bạn độc giả của Yun về chuyến đi. Về dự kiến của chuyến đi, ban đầu Yun định đi Singapore bằng đường bộ như sau: HCM – Phompenh (Cambodia) – Bangkok (Thailand) – Kuala Lumpur (Malaysia) – Singapore rồi sau đó đi máy bay về VN. Cũng như các lần đi trước, Yun gói gém hành trang cho vừa một cái ba lô to và ít đồ dùng lặt vặt để trong ba lô nhỏ. Trước ngày đi Yun khá bận với công việc trên trường nên không chuẩn bị được nhiều thông tin, cũng không có thời gian học thuộc bản đồ như những lần đi trước. Tự tin vào bản thân mình, Yun vẫn lên đường khi chưa có đầy đủ mọi kiến thức về nơi mình cần đi, lúc đó Yun chỉ nghĩ đơn giản là tới đâu hay tới đó, vì cũng chẳng phải lần đầu đi bụi nữa. Yun bán sạch hết tất cả tài sản có được, vay mượn thêm chút ít (chịu chơi chưa???) mua 1.000 usd (thời điểm đó usd hơi cao - đến 2164, dù đau lòng nhưng Yun vẫn phải mua) cộng với 5.000.000 tiền Việt, kèm một thẻ visa ghi nợ (ngân hàng cho mượn trước, xài xong về nhà mới trả) rồi lên đường. Kì đi này mang tiếng đi bụi nhưng Yun lại mang theo khá nhiều tiền, vì Yun ấm ức một số kẻ bảo Yun đi nước ngoài mà cứ như hành khất lê lết ấy, trông thê thảm quá. G-rừ, đã thế xài sang một lần cho biết tay!!!! Yun mà, chịu chơi lắm!!!!

Nói về lí do đi một chút, lần đi này có rất nhiều lí do, nhưng quả thực là Yun không thể chịu đựng nổi về vấn đề tình cảm nữa rồi, thời gian trước khi đi Yun hay bị ức chế cực độ vì những sự kiện tai nghe mắt thấy. Nghĩ lại Yun thật dại, ai kêu Yun đi yêu một tên lưu manh kia chứ, để rồi thấy người ta đi bên người khác lại đau lòng. Số Yun thật đen đủi trong chuyện tình cảm, dù bản thân rất tự tin với chính mình. Lúc đó Yun chỉ nghĩ được thế này: Nếu không thể lại gần hơn, thì hãy chạy đến nơi thật xa. Ngày cuối tuần Yun xong việc cũng đã hơn 5h rồi. Sếp Yun có mời đi ăn cơm cùng các đồng nghiệp khác, Yun cũng tham gia nhưng xin về sớm. Đồ đạc đã chuẩn bị xong từ lâu, từ trường trở về Yun vác ba lô lên đường luôn, không suy nghĩ thêm một phút nào nữa cả, cũng không thể chờ đến ngày mai, vì nếu không chạy nhanh, trái tim Yun sẽ vỡ tan từng mảnh, sau này khó lòng yêu ai được nữa…

Em Yun đưa Yun ra trạm xe bus đi TP-HCM, vì đã gọi điện cho nhà xe trước, em Yun nghe nói 6h30’ có chuyến cuối, hai chị em ra tới trạm chờ xe tranh thủ ngồi tám với nhau, nhóc em Yun còn chỉ Yun một số cách phòng thân nữa chứ, Yun thấy em Yun khá lo lắng về chuyến đi này. Cũng như mọi lần, Yun giấu mẹ không cho biết, mẹ Yun khá yếu bóng vía, chỉ cho bố biết thôi. Chờ mãi tới 7h vẫn không thấy xe đến, Yun hơi lo vì nếu tối đó không đón xe được Yun phải về lại nhà ngủ một đêm tới sáng rồi mai mới đi được. Quả thực là Yun đã bỏ lỡ chuyến xe, hai chị em Yun chờ đến 8h vẫn không thấy xe đâu. Em Yun biết Yun muốn đi ngay nên đã chở Yun lên Tp-HCM bằng xe máy. Người đó nhắn tin, chúc Yun đi vui vẻ, Yun bảo muốn gặp mặt (dù biết chắc là sẽ không bao giờ gặp được) nhưng người ta hẹn dịp khác. Lẽ ra, lần đi này Yun sẽ đi chung với người đó, vì cũng có chút việc phải làm, nhưng người ta đã không giữ lời, nên Yun vẫn đi một mình. Trong lòng Yun lúc đó, ngầm quy định với trái tim rằng, dịp khác có nghĩa là KHÔNG BAO GIỜ, nếu lúc đó không giữ tay Yun là Yun sẽ ra đi mãi mãi. Đúng, sẽ không bao giờ còn dịp khác nữa, vì lần đi này là lần đi thay máu cho trái tim, và cái giá cho lần đi này là tất cả gia tài mà Yun có được sẽ đội nón ra đi, thậm chí vay nợ cũng được, đã đi là đi cho đáng! Mọi thứ trong cuộc đời con người, rồi cũng sẽ như giấc mơ qua… Tình yêu, hạnh phúc, niềm tin, tiền bạc rồi cũng thế, có ai biết là sẽ lâu dài hay ngắn ngủi ?!?!  Tất cả những gì Yun cần lúc đó không phải là hạnh phúc (vì nó xa vời), cũng không phải tiền bạc, cái Yun cần chỉ đơn giản là một trái tim khoẻ mạnh. Nó đã bị rỉ máu, những vết thương lòng, những ấn tượng tiêu cực, cú sốc… là những cảm xúc mà trong đời Yun không thể nào quên! Yun hay xem bói vui, Yun thuộc chòm sao Thiên Bình, người ta nói rằng Thiên Bình là người ít tỏ ra cảm xúc nhưng bên trong lòng lại luôn dậy sóng, rất dạt dào tình cảm, Yun nghĩ điều đó đúng với Yun. Ngày ngày vẫn bình thường đi làm như không có gì, nhưng cả cơ thể đã bị gục ngã chỉ vì cái gì đó không sờ không thấy được, một thứ tình cảm hư vô…Mượn lời thơ của chị Q. Dung mà Yun rất thích:
“Ra đi không hẹn ngày về
Khi chưa hết máu chưa về cố hương”

Dĩ nhiên là Yun không đi bụi trường kì như thần tượng của mình được đâu, Yun còn phải rèn luyện thêm nhiều để có thể đi được như thế. Nãy giờ hình như lan man rồi, trở lại hành trình của Yun, em Yun đưa Yun lên đến TP thì các hãng bán vé xe đã đóng cửa, gần 10h rồi còn gì, em Yun đi về Đồng Nai. Một cô em bạn đến rước Yun về nhà em ấy ngủ lại. Lần nào đi bụi, em ấy cũng là người đưa rước Yun, và chịu trách nhiệm về hành tung của Yun, cũng như trợ giúp nếu Yun gặp sự cố trên đường bôn tẩu. Cô em này là người mà Yun tin cậy nhất đấy. Mỗi khi đi đến đâu, có internet công việc đầu tiên của Yun là nhắn tin cho em ấy thông báo tình hình cũng như địa chỉ khách sạn / nhà trọ mà Yun đang ở. Sáng hôm sau cô em Yun dậy sớm, nấu một bữa ăn thật ngon rồi gọi Yun dậy ăn sáng, sau đó mới chở Yun ra đường Phạm Ngũ Lão mua vé xe. Chuyến 6h30’ đã hết vé, Yun chờ chuyến 8h30’ khởi hành từ TP-HCM đi Phnom Penh. Lữ khách đơn thân, ba lô trên vai và quyết tâm cần phải dứt bỏ một mối tình triệt để!

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Đêm tha hương

Nói sao cho hết nỗi niềm
Lòng người tứ cố vô thân giữa đời
Đêm tha hương giữa đất trời
Ai là tri kỉ ai là cố nhân?
Xứ người có đậm tình thân
Nơi nào chẳng thế, trăm bề gian nan
Giật mình tỉnh giấc đêm thâu
Người thương biến mất, lệ rơi thành dòng.

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2013

Yun đi giang hồ

Tới lúc phải lên đường đi chu du thiên hạ rồi. Yun xin được đúng 20 ngày phép, tuy có hơi ít nhưng nếu được đi nhiều hơn thì cũng không có tiền mà đi. Không biết Yun chuẩn bị có thiếu thứ gì quan trọng không nhỉ? Nếu quên nhắc Yun nhé!


Yun còn kì cạch dành thời gian làm chà bông mang theo để ăn trên xe nữa nè. Yun mang theo một hộp nhỏ thôi, một hộp gửi về cho mẹ để khoe tài nấu nướng, hộp bự để cho em út Yun ăn dần những ngày Yun không có nhà, sợ em Yun lười nấu nướng. Giống thịt sấy khô ghê, nhưng cũng thơm  ngon lắm, bữa nào Yun viết bài chỉ cách làm nhé, hehe.

Ngoài ra tiền, hộ chiếu, máy ảnh, quần áo, nón, áo khoác, vớ tay vớ chân...thì không thể thiếu rồi. Cuối tuần là Yun lên đường luôn. Tạm biệt mọi người nhé. Khi nào về sẽ viết kí sự và post ảnh sau!


Dạ Khúc


Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy

Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối

Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành

Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng.

Cần tay níu để thấy anh còn gần

Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng

Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ

Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu.

Đã gần thế, thương gần rồi

Vẫn như anh còn xa rất xa

Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt

Em thêm cần anh đến muôn lần.


Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy

Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối

Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành

Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng.


Cần tay níu để thấy anh còn gần

Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng

Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ

Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu.


Đã gần thế, thương gần rồi

Vẫn như anh còn xa rất xa

Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt

Em thêm cần anh đến muôn lần.


Thế tình nhé, xin về gần

Nối thêm yêu thương vào với nhau

Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng

Nối em vào anh chiếc hôn đầu.

Nối em vào anh chiếc hôn đầu.

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Bí quyết sống hạnh phúc (4)



6. Biết dừng lại

Hạnh phúc không phải là bạn cứ vươn lên tới những đỉnh cao của thế giới. Đôi khi hạnh phúc là biết dừng lại. Bạn phải hiểu rằng không phải lúc nào chúng ta cũng đạt được mọi thứ theo ước nguyện của mình. Yun ví dụ nhé, một người chỉ có học lực trung bình về môn toán nhưng lúc nào cũng mơ mình sẽ trở thành thiên tài toán học, một người không có tài cán về kinh doanh nhưng mong ước giàu ngang ngửa Bill Gates. Thật là nực cười! Yun cũng xin nói thẳng là ở đây Yun không có ý chế nhạo giấc mơ của họ, chỉ là cái họ ước mơ đã quá xa với khả năng của họ mà thôi, vì ước mơ không thực tế, nên giấc mơ không thành rồi vỡ mộng cảm thấy mình không hạnh phúc. Con người ai cũng có ước mơ, nhưng đừng xa rời thực tế. Nghệ thuật của ước mơ là ước mơ những thứ gần với bạn. Một người có học lực trung bình về toán học thì chỉ nên ước mơ sao cho mình học khá hơn, giỏi hơn trước đây, hoặc mơ ước đứng đầu lớp về môn toán thôi. Chừng nào đạt được ước mơ đứng đầu lớp rồi mới ước mơ lên những cái cao hơn như đứng nhất trường chẳng hạn. Nếu bạn cứ theo cách ước mơ này, sẽ  rất có lợi, vì ít ra nó cũng gần với vị trí hiện tại của bạn, bạn sẽ có động lực, niềm tin để cố gắng và ước mơ đó cũng dễ thành hiện thực hơn. Ngày trước có một người từng nói với Yun là người này có ước mơ sau này sẽ giàu giống Bill Gates, Yun chỉ cười động viên bảo rằng hãy cố gắng đi, nhưng trong thâm tâm nói thật Yun nghĩ rằng có điên mới tin vào cái ước mơ điên rồ đó, cũng như con cá có ước mơ có thể leo cây ấy mà. Có nhiều lí do, thứ nhất người này chẳng có năng khiếu kinh doanh mấy, cái nữa Yun để ý thấy tiền kiếm được sử dụng không hợp lí, cái cần tiết kiệm thì không tiết kiệm, cái cần phải đầu tư thì tiết kiệm… Yun chỉ nhìn vào thôi thì thấy ước mơ trở thành top những người giàu nhất VN đã quá xa vời rồi, trừ khi người này lượm được tiền hoặc cướp được một mớ của. Thay vì ước mơ điên rồ như thế anh hãy phấn đấu trở thành người giàu nhất…xóm anh trước đi. Khi ước mơ qua xa vời sẽ trở thành điên rồ.  Không có những ước mơ điên rồ đó có lẽ sẽ hạnh phúc hơn.

Phật giáo có một câu chuyện rất hay. Một hôm có một phú ông thấy đức Phật đi ngang qua liền chạy tới hỏi thăm xem đức Phật có thấy đàn bò thất lạc của ông ta hay không, ông ta rất lo vì sợ mất số bò đó. Đức Phật mỉm cười bảo rằng không thấy đàn bò của phú ông, ngài bảo rằng ngài không có con bò nào nên không phải lo lắng sợ mất gì cả. Phú ông nghe thế liền tỉnh ngộ. Bạn thấy chưa, ngoài việc biết dừng lại, đôi khi ta còn phải học cách buông bỏ nữa kia. Tham thì thâm bạn ạ. Yun biết chắc sẽ có người phê bình rằng Phật giáo chỉ dạy người ta cam chịu chứ ít dạy con người đấu tranh, liệu có phải thế không? Yun không tranh cãi vấn đề này nhé. Yun chỉ hỏi rằng sau khi bạn đấu tranh dữ dội, bản thân nỗ lực cố gắng rào cản nào cũng vượt qua, người nào cản đường bạn là bạn “giết” bằng hình thức này hình thức khác. Khi đạt tới đỉnh cao danh vọng rồi bạn có thấy hạnh phúc không??? Ranh ngôn của Yun nè: “Nếu không có ước mơ thì không làm được gì cả, vì không có gì để cố gắng, còn nếu có những ước mơ điên rồ thì làm được rất nhiều việc, hoặc ít ra cũng gây được tổn thất nặng nề cho bản thân và người khác”.

7. Nguyên lí sống của cây: (Nói cho vui vậy thôi nhé)

Dù gió bão có to cách mấy, toàn thân cây có thể lay động mạnh, thậm chí tệ hơn là sẽ bị gãy, nhưng gốc và rễ cây thì không bao giờ lay chuyển hay thay đổi vị trí. Bạn bước ra ngoài đời, vô tình sống chung với một đám lưu manh, sau đó bạn xử sự như một tên lưu manh chính hiệu rồi đổ thừa là tại môi trường biến bạn thành con người như vậy, chứ bạn nào muốn. Không có môi trường nào biến đổi bạn cả, chỉ vì cái tâm bạn không vững, chỉ vì bạn ham mê những thứ thuộc về phù du cho nên lí trí bạn dẫn bạn đi theo con đường đó. Chỉ cần bạn biết mình muốn gì, làm sao đường đường chính chính nỗ lực đạt được nó, tôi tin rồi bạn cũng sẽ có được thứ bạn muốn thôi, chẳng qua vì bạn nóng nảy, không kiên nhẫn được, không đợi chờ được nên bắt đầu hấp tấp muốn đi đường dễ, đường ngắn, đường âm binh rồi mất luôn gốc rễ của mình. Cái gì cũng có cội nguồn, gốc rễ. Khi bạn mất đi những thứ nguyên thuỷ đó, bạn đã tự đánh mất chính mình và mất luôn hạnh phúc. Cái hạnh phúc mà bạn nghĩ bạn đang có chỉ là giả tạo mà thôi.